"Chúng ta sẽ chia nhau hành động từ đây," Hasena nhìn các phù thủy, rồi liếc Hác Nhân và Lily, "Nơi này là ngã rẽ phòng khách, từ đây có thể đến bắc tháp, mộ viên và ám ảnh hầm. Ta sẽ đến bắc tháp để giành quyền kiểm soát đội quân không hồn, các phù thủy đến ám ảnh hầm, nơi đó là điểm tiết yếu duy trì biên giới thế giới ám ảnh, đồng thời là điểm giám thị. Các ngươi có thể thấy động tĩnh của toàn bộ tòa thành ở đó. Các ngươi phải chú ý tình hình trong đình viện, nếu Thợ Săn Ma xuất hiện, lập tức báo cho ta. Còn hai người các ngươi..."
Hasena nhìn Hác Nhân và Lily, do dự một lát rồi gật đầu: "Các ngươi đến mộ viên, nếu 'Hóa thân' đã bắt đầu hoạt động như các ngươi nói, ta nghĩ các ngươi sẽ bận rộn ở đó."
Hác Nhân hiểu rằng Hasena sắp xếp như vậy là bất đắc dĩ. Nếu không phải không có lựa chọn, nàng có lẽ đã không để ai ngoài nàng đến mộ viên mà không bị quản chế. Nhưng giờ đây, không hồn đã tỉnh giấc, "Đại quản gia" xuất hiện cho thấy những thủ vệ này đang mất kiểm soát, và Thợ Săn Ma có thể đến bất cứ lúc nào. Hasena phải tiết kiệm thời gian bằng cách chia thành nhiều ngả. Chỉ có nàng mới có thể giành lại quyền kiểm soát không hồn, những người còn lại chia thành hai nhóm rõ ràng. So với đám phù thủy không đáng tin, nàng tin tưởng "bạn bè" của Vi Vi An đại nhân hơn, tức là Hác Nhân và Lily.
Các phù thủy không có ý kiến gì về sự sắp xếp này, họ biết rõ thực lực của mình. Việc đối phó với đám tạp binh không hồn trong đình viện đã gây áp lực lớn cho họ, và khi chiến đấu với "Đại quản gia", họ càng gặp nhiều nguy hiểm. Mary phu nhân hiểu rằng tác dụng của họ trong chiến đấu đến đây là hết.
Theo kế hoạch ban đầu, họ chỉ cần quản lý biên giới thế giới ám ảnh ở một nơi an toàn. Có vẻ như cái "Ám ảnh hầm" mà Hasena nhắc đến chính là "khu an toàn".
"Chúng ta liên lạc thế nào?" Một phù thủy hỏi.
Hasena vung tay tạo ra vài mảnh thủy tinh đỏ như máu: "Dùng những mảnh giọt máu này, rót ma lực vào là có thể nói chuyện, mọi người cầm mảnh nhỏ đều nghe được. Nhưng phải cẩn thận khi sử dụng, chúng rất dễ bị nhiễu..."
Thấy vậy, Hác Nhân liền mở không gian tùy thân lấy ra mấy bộ thông tấn khí: "Hay là dùng cái này đi."
Hasena nhận lấy thiết bị liên lạc Hác Nhân đưa tới, tò mò nghịch món đồ chơi kim loại màu trắng bạc nhỏ nhắn, cảm thấy nó rất tinh xảo: "Đây là cái gì vậy?"
"Chức năng của nó giống như bảo thạch của ngươi, nhưng mạnh hơn nhiều. Nó không chỉ truyền được âm thanh mà còn truyền được cả hình ảnh nữa. Hơn nữa, nó không sợ bị nhiễu sóng và cũng không cần ma lực để vận hành. Ngươi xem, ở đây có một cái nút, ấn xuống là có thể khởi động kết nối tâm linh, điều khiển bằng não bộ ấy mà. Bất cứ ai có trí thông minh cao hơn khỉ đều có thể dùng được..."
Hasena ngạc nhiên nhìn hình ảnh chiếu trên thiết bị liên lạc,
Rồi nhìn Hác Nhân với ánh mắt càng thêm tò mò: "Ngươi đừng nói món đồ chơi này cũng là vu thuật đấy nhé? Ngươi đi đào mộ Odin hay là cướp mộ Zeus đấy?"
"Sao ngươi lại nói vậy?"
"Mấy thứ tinh xảo và thần kỳ như này, nhìn là biết di sản từ thời thần thoại rồi. Hơn nữa, cái phong cách sáng long lanh này chỉ có thể là của núi Olympus hoặc bên Asgard... Nhưng mà, đồ của bọn họ hình như không được tinh xảo như vậy..."
Hác Nhân nghĩ bụng mình không chỉ đào mộ tổ tiên của hai "Thần hệ" này, thậm chí còn chèo thuyền chở cả cơ ngơi của Bắc Âu thần hệ về đây xây xưởng nữa, nhưng chuyện này đương nhiên không thể nói ra. Dù sao thì, việc tiểu tinh tinh dơi chủ động suy đoán theo hướng này cũng là điều hắn mong muốn. Không uổng phí trước kia hắn đã dùng cách nói tương tự để dẫn dắt đối phương. Thế nên, hắn thuận thế gật đầu: "Cũng không sai lắm đâu. Ngươi thấy đấy, ta và Vivi An là bạn bè. Vivi An hồi đó có quan hệ tốt với cả Odin lẫn Zeus, chúng ta hồi ở thời đại thần thoại đều là bạn sống chết cả, ta có được chút di sản của bọn họ cũng không có gì lạ..."
"Bạn sống chết nên đi đào cả mồ mả của người ta lên à?" Tiểu tinh tinh dơi liếc mắt, "Thảo nào ngay từ đầu ta đã thấy ngươi không giống đám phù thủy kia nói là Vu sư loài người... Vu sư loài người làm gì có địa vị cao như vậy. Hóa ra ngươi là Vu sư bạc trắng được phái từ Damia tới à? Chậc, giữ kín thân phận ghê thật."
Hác Nhân nhìn trời: "Ngươi muốn hiểu như vậy cũng không sao."
"Được rồi, tất cả mọi người mang theo cái này... Thông tấn khí," Hasena khoát khoát tay, tỏ vẻ không muốn truy hỏi thân phận của Hác Nhân nữa, đồng thời bảo phù thủy lấy thông tấn khí, "Đi theo cánh cửa bên phía Ám ảnh hầm, đi đến cuối đường sẽ thấy một cánh cửa gỗ có hình xoáy đen, đi vào rồi cứ đi xuống thang lầu. Khu mộ viên thì đi cửa bên kia, thấy ngã rẽ nào cũng rẽ phải, đến khi nào thấy một bức tường gai và tường vi thì dừng lại, bức tường vi đó chỉ là ảo ảnh, chỉ cần có ý chí kiên định thì cứ đi thẳng qua thôi – ta nghĩ hai người các ngươi không đến nỗi không giải quyết nổi thử thách này chứ. Ta sẽ đi trước bắc tháp, chỗ đó gần đây nhất, nếu thuận lợi, ta sẽ giành được quyền khống chế trước khi các ngươi đến đích."
Phù thủy Helen lo lắng hỏi: "Chúng ta có gặp lại đám người không hồn không?"
"Đại quản gia vừa bị chúng ta đánh bại, 'cái chết' của nó sẽ tạm thời ức chế hoạt động của đội quân không hồn trong cung điện, nó hồi sinh chậm hơn những người không hồn khác, nên các ngươi còn ít nhất nửa giờ – nếu sau nửa giờ mà các ngươi chưa đến được Ám ảnh hầm, thì tự sinh tự diệt nhé, phế vật không cần thiết phải sống sót ở nơi này."
Câu nói lạnh lùng của Hasena khiến đám phù thủy rùng mình, Mary phu nhân không nói nhiều, vội vàng dẫn người rời khỏi phòng khách, đi theo một trong ba cánh cửa lớn.
"Chúng ta đi đường này," Hác Nhân kéo Lily chuẩn bị đi, không quên dặn dò tiểu dơi, "Ngươi phải cẩn thận, ta thấy việc cướp quyền khống chế đội quân không hồn không đơn giản như ngươi nói đâu."
"Đúng là phải tốn chút công sức, nhưng ta có trăm phần trăm nắm chắc," Hasena cười, rồi nhíu mày nhìn Hasselblad vẫn còn bị Lily vác trên vai, "Ngươi thực sự định mang người này theo à? Ta không hiểu ngươi tính thế nào – nhưng khi đến khu mộ viên, các ngươi có thể sẽ gặp nguy hiểm lớn đấy, trong mắt ta, Thợ Săn Ma này giờ chẳng khác nào gánh nặng."
Ngay khi Hasena còn chưa dứt lời, Hasselblad đột nhiên run rẩy giật mình, nhưng lão thợ săn xui xẻo còn chưa kịp mở miệng thì Lily đã vung thanh đại kiếm hợp kim bằng tay phải còn trống chém tới: "Hắc nha!!"
"Phanh!!!"
Hác Nhân giật mình: "Lily, con không cần hăng hái thế – lát nữa còn cần hắn giúp đó!"
Nói xong, hắn gật đầu với Hasena: "Yên tâm đi, Thợ Săn Ma này thực sự rất hữu dụng. Vậy bọn ta đi trước, có gì liên lạc sau."
Không đợi tiểu dơi phản ứng gì, hắn đã cùng Lily sải bước về phía thông đạo dẫn đến khu mộ viên.
Ở bên trong, sau khi "Đại quản gia" của đội Vệ Binh ngã xuống, gần một nửa khu vực trong tòa thành trở nên yên tĩnh.
Những bóng ma không ngừng tuôn ra từ giữa các bức bích họa và điêu khắc, trong bóng tối không còn đột ngột xuất hiện những tứ chi đầy ác ý và vũ khí sắc bén. Nơi này, bị vây trong bóng tối sâu thẳm, cổ bảo do Vi Vi An tạo ra trong giấc mộng dường như đã hoàn toàn biến thành một bộ phim câm đen trắng. Không có chút màu sắc nào, hành lang trở nên vắng vẻ và không một tiếng động. Nếu không phải tiếng bước chân vội vã của Hác Nhân và Lily phá vỡ sự tĩnh lặng, thế giới này có thể khiến người sống phát điên.
Hai người chạy nhanh trong hành lang dường như vô tận, hai bên họ thường xuyên đi qua những gian phòng kỳ dị. Cánh cửa phòng mở toang, bên trong là những cảnh tượng kỳ quái. Hác Nhân liếc thấy một số phòng chứa đầy những tấm gương lớn nhỏ, một số phòng khác thì đầy những người mặc lễ phục, dường như chuẩn bị cho một buổi dạ hội nhưng lại đứng ngây ngốc với vẻ mặt vô cảm, còn có những phòng chất đầy vàng bạc châu báu hoặc rượu ngon thức ăn. Trong căn phòng kỳ lạ nhất, Hác Nhân thậm chí còn thấy một đại dương - một đại dương xám trắng, lặng lẽ nhấp nhô, chỉ có chiếc thuyền buồm lớn vẫn rẽ sóng lướt gió trên mặt biển, cảnh tượng hùng vĩ suýt chút nữa khiến Lily mất hồn bước vào phòng.
"Tuyệt đối không được bước vào bất kỳ căn phòng nào," giọng của Hasena truyền đến từ máy liên lạc, "Đa số các phòng đều dẫn đến ác mộng hoặc những tầng sâu hơn của thế giới bóng tối. Không ai có thể sống sót trở ra. Trong hai trăm năm qua, vô số kẻ xui xẻo đã vô tình lạc vào thế giới này, thậm chí bao gồm cả những người sói và nô lệ máu bị Haroun đưa vào làm 'tế phẩm'. Tất cả bọn họ đều trở thành một phần của những căn phòng này, phải chịu đựng sự giày vò và hối hận vĩnh viễn cho đến khi Vi Vi An đại nhân tỉnh lại."
"Ngươi đang ở đâu rồi?" Hác Nhân hỏi.
"Ta đã đến tháp Bắc, đang mở lớp phòng ngự bóng tối đầu tiên," Hasena đáp, "Tiếp theo ta cần tập trung đối phó với chúng, nếu không có gì đặc biệt sẽ không liên lạc với các ngươi."
"Chúng ta đã thấy cổng vào hầm bóng tối," phù thủy Helen nói trong máy liên lạc, "Thật nguy hiểm, Jinna suýt chút nữa đã lạc vào một căn phòng khi nhìn vào tấm gương."
Hác Nhân và Lily tiếp tục chạy nhanh, cuối cùng cũng thoát khỏi hành lang và đến một sảnh lớn trống trải.
Trước sảnh, những bụi gai xoắn xuýt và hoa hồng đen đan xen thành một hàng rào đáng sợ, phía dưới đầy những khúc xương trắng xóa.
"Chúng ta cũng đến rồi."
Hác Nhân nói trong máy liên lạc.