Phương pháp thành lập liên lạc

Độ Nha 12345 bên này thành tâm muốn tưởng thưởng chút quà mọn cho "gà con", thậm chí dự định vì thế mà cống hiến hai tuần lễ mì bản limited trân quý của mình. Nhưng "gà con" thực sự bị dọa sợ, đến cuối cùng còn trốn tiệt trong cơ thể Vivian, nói gì cũng không chịu ra ngoài. Vì lẽ đó, kế hoạch khen thưởng này đành phải bỏ.

Xét trên mọi ý nghĩa, "gà con" xem như đã tránh được một kiếp.

Sau đó, đề tài chuyển sang Đậu Đậu.

Tiểu nhân ngư đối với Độ Nha 12345 không hề có mâu thuẫn tâm lý nào. Lúc này, nàng đang vui vẻ nhảy nhót trên chiếc bàn làm việc rộng thùng thình kỳ cục phía sau hắn. Được đại nhân cho phép, nàng tò mò lật tới lật lui những món đồ trang trí bàn kỳ quái và đồ dùng văn phòng của nữ thần tỷ tỷ. Đồ của Thần Giới sản xuất, tiểu nhân ngư có làm cách nào cũng không làm hư được, chỉ cần chú ý đừng để đứa nhỏ này quen thói tìm đường chết là được.

"Nói thật, ta là được dự ngôn thủy tinh nhắc nhở mới bảo ngươi mang nàng đến, chứ không ngờ nàng lại có tác dụng lớn như vậy," Độ Nha 12345 nhìn cá bảo bảo đang nhảy nhót trước mặt, giọng điệu khá cảm khái, "Dùng mặt硬 kháng Ngày Tận Thế, còn khiến một chân thần bị nội thương... Chuyện này mà nói ra ai tin cho được. Quả nhiên, trên đời này, thứ có sức sát thương lớn nhất chính là nội dung vở kịch..."

Hách Nhân: "Hả?"

"Khụ khụ, không có gì," Độ Nha 12345 vừa nói vừa tiện tay triệu hồi một quả cầu ánh sáng nhỏ, dẫn Đậu Đậu đuổi theo quả cầu nhảy nhót, "Ta kiểm tra thân thể nàng một chút... Ừm, xác thực không có bất kỳ ảnh hưởng nào, các ngươi có thể yên tâm."

"Đáng tiếc, thủ xảo này chỉ dùng được một lần. Lần sau gặp lại nữ thần Diệt Thế kia, chắc chắn nàng sẽ không ngốc nghếch ném Ngày Tận Thế ra nữa," Hách Nhân lắc đầu, "Hơn nữa, lần sau gặp, nàng chắc chắn sẽ mạnh hơn bây giờ rất nhiều. Tuy rằng Leah sau khi học tập chắc chắn cũng sẽ mạnh lên, nhưng chúng ta phải đối phó đâu chỉ có một mình nữ thần Diệt Thế... Còn có Phong Hiêu Chi Chủ nữa."

"Đúng vậy, chỉ dùng được một lần, nhưng chẳng khác gì phong bế một kỹ năng của đối thủ, không phải sao?" Độ Nha 12345 cười nhìn Hách Nhân, "Hơn nữa, ngươi nên tin tưởng nữ thần tên Leah kia nhiều hơn. Ta xem qua Lam Đồ Sáng Thế động cơ, phải nói là đầu óc nàng khá tốt, học những giáo tài kia không khó. Một khi thần linh được trang bị tri thức, sức chiến đấu sẽ uy mãnh hơn ngươi tưởng tượng nhiều."

Hách Nhân gật đầu, rồi đột nhiên nhớ ra chuyện: "Đúng rồi, ta muốn xác nhận một chuyện với ngươi. Leah hiện tại không thể rời khỏi mộng Vị Diện đúng không?"

"Đương nhiên rồi," Độ Nha 12345 gật gù, "Nàng là mộng Vị Diện Sáng Thế nữ thần, không thể tìm đâu ra ai liên hệ với mộng Vị Diện sâu sắc hơn nàng. Tồn tại như nàng nếu xuyên qua bức tường hiện thực, thì không chỉ đơn giản là va chạm trên tường, mà là thế giới va chạm trực tiếp hoàn thành!"

Hách Nhân có chút chưa từ bỏ ý định: "Dùng khu vực bước đệm vết rách tinh vân cũng không được sao?"

Vết rách tinh vân, nơi sâu nhất là cửa lớn đi về mộng Vị Diện, đối diện cửa lớn là Kolo. Vì đó là một khe nứt cực lớn, nên lượng lớn thông tin từ mộng Vị Diện tiêu tán ra đã can thiệp vào thông tin của biểu thế giới, tạo thành một "khu vực bước đệm" giữa mộng Vị Diện và biểu thế giới. Ở khu vực này, sự vật của cả hai thế giới có thể tồn tại ổn định, sát nhập lẫn nhau, và không cần lo lắng về việc tạo ra xung kích cho hai thế giới.

Từ khi đại cửa khánh thành, rất nhiều vật tư của Hách Nhân đều được luân chuyển thông qua nó.

Nhưng Độ Nha 12345 lắc đầu: "Khu vực bước đệm đó rất thuận tiện, nhưng vẫn không thể gánh nổi lượng thông tin của Sáng Thế nữ thần."

Hách Nhân nghe vậy thì cảm thấy đau răng: "Chậc... phiền phức thật. Ta còn muốn sắp xếp cho Sáng Thế nữ thần gặp ngươi một lần, ngươi cũng có thể dùng kinh nghiệm Thượng Đế chính quy để dạy dỗ nàng, nếu không nàng cứ ôm một đống giáo tài tự học, ta lo là nàng học không kịp."

"Ngươi nghĩ rằng chỉ mình ngươi nghĩ đến chuyện này à? Ta cũng sớm muốn gặp đối phương một lần," Độ Nha 12345 liếc Hách Nhân, "Chẳng phải điều kiện không cho phép sao, hơn nữa... Ơ, khoan đã! Nếu chỉ là liên lạc một chút... hình như cũng không phải là không thể!"

Hách Nhân và Vivian đồng thời ngây người, rồi đồng thanh: "Thật á?!"

"Hai người đồng bộ dữ vậy?" Độ Nha 12345 gõ bàn, rồi giải thích, "Chúng ta vừa nãy bị sa đà vào chuyện vụn vặt, cứ nhấn mạnh việc phải để Sáng Thế nữ thần 'qua đây' làm gì? Nếu chỉ muốn sắp xếp cho nàng liên hệ với ta, thì dùng viễn trình thông tin cũng được mà! Sao cứ phải gặp mặt trực tiếp?"

Hách Nhân và Vivian nhìn nhau, rồi lại đồng thanh: "Chỉ đơn giản vậy thôi á?"

"Đã bảo hai người đồng bộ dữ vậy!" Nữ thần tỷ tỷ độc thân lại gõ bàn, "Đương nhiên không đơn giản vậy, dù sao thần linh bản thân đã mang ý nghĩa lượng thông tin siêu cao, dù chỉ nói một câu cũng mang Thần Tính, nên những thiết bị ngươi đang dùng để liên lạc với mộng Vị Diện chắc chắn vô dụng với Leah, đảm bảo nàng vừa nói chuyện là rớt mạng. Nhưng làm một bộ bộ đàm viễn trình chuyên dụng cho chân thần chắc chắn đơn giản hơn nhiều so với việc đem Leah bản thể qua đây. Các ngươi chờ, ta đi kiếm cái cơ sở thí nghiệm đã..."

Độ Nha làm việc hấp tấp, nàng vừa dứt lời liền biến mất khỏi phòng làm việc trong nháy mắt, để lại Hách Nhân cùng Vivian mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Nha, còn có người cá bảo bảo đang đẩy Thủy Tinh Cầu trên bàn làm việc lăn qua lăn lại.

"Nàng nói 'Chờ' là để chúng ta về nhà chờ hay là tại chỗ này đợi?" Vivian có chút không dám chắc hỏi, "Nhìn dáng vẻ vừa nói xong đã hành động của nàng, hẳn là để chúng ta tại chỗ này đợi đi?"

Hách Nhân bĩu môi: "Khó nói, lấy cái đám thần tiên vĩnh sinh bất tử này thì thời gian vô cùng, nói không chừng nàng chờ một chút là mười ngày nửa tháng trôi qua, ta thấy chúng ta vẫn là về nhà thôi."

"Vậy vạn nhất lát nữa nàng trở về không thấy chúng ta thì sao?"

Hách Nhân sờ cằm: "Kệ nàng đi, về nhà ăn bữa cơm trước đã, dù sao nàng thật sự có chuyện gì cũng có thể lôi chúng ta qua bất cứ lúc nào mà."

Vivian ngẫm lại cũng đúng, liền tiện tay bế Đậu Đậu trên bàn lên, còn Hách Nhân thì gọi số liệu đầu cuối mở Truyền Tống Môn về nhà.

Ánh sáng truyền tống lóe lên rồi biến mất, chờ cảnh tượng trước mắt ổn định lại thì hai người một cá đã đứng ở phòng khách nhà.

Hách Nhân vừa đứng vững liền thấy Lăn đang ngồi xếp bằng trên thảm cạnh ghế sa lon, Miêu cô nương cầm PSP trong tay, đang nhấn nút kêu kèn kẹt.

Chú ý tới khí tức đột nhiên xuất hiện trong phòng khách, Miêu cô nương ngẩng đầu kêu meo một tiếng, Hách Nhân lập tức thấy đồ vật trong tay Miêu cô nương, nhất thời kinh hãi: "Ngươi lấy từ đâu ra! Cái này ta cất giấu mà..."

Hắn chưa dứt lời, một luồng sáng truyền tống đột ngột giáng xuống trên người hắn và Vivian, hai người một cá biến mất trong phòng khách trong nháy mắt như lúc đến, Miêu cô nương vẫn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra.

Mấy giây trôi qua, con mèo ngốc này mới kêu meo ô một tiếng kinh hãi, ồn ào vang vọng khắp nhà: "Không xong rồi! Oan hồn đại đại mèo vừa nãy đột nhiên từ máy chơi game chạy ra!"

Trong phòng bếp cạnh phòng khách, Nam Cung Ngũ Nguyệt đang giúp Tam Bát rửa rau vì người nấu cơm không có nhà, Nam Cung Tam Bát không thể làm gì khác hơn là tạm thời đóng vai đầu bếp, cũng may hắn quanh năm bôn ba bên ngoài, phần lớn thời gian đều là cầu sinh nơi hoang dã, cũng coi như rèn luyện được chút tài nấu nướng, nếu không Vivian không có nhà thì cả đám người này đúng là không có cơm ăn.

Nghe tiếng mèo kêu từ phòng khách, Nam Cung Ngũ Nguyệt không khỏi quay đầu nhìn cửa phòng bếp: "Con mèo kia lại dở chứng gì vậy?"

Tam Bát vừa làm vừa lẩm bẩm: "Trời biết, chắc lại đang táy máy TV đấy."

Bên cạnh Nam Cung Tam Bát còn có người thứ ba, nàng mặc đồ đen, ngoài việc tóc ngắn và dáng người nhỏ nhắn hơn thì gần như là bản sao của Vivian, chính là Heshana.

Heshana nhíu mày, không chắc chắn lắm nói: "Vừa nãy trong nháy mắt ta hình như cảm nhận được khí tức của Vivian đại nhân..."

"Ngươi chắc chắn là cảm ứng sai rồi," Nam Cung Ngũ Nguyệt quả quyết nói, "Trong phòng này đâu đâu cũng có hơi thở của nàng, ngươi từ lúc mới bắt đầu đã cảm ứng sai mấy lần rồi. Nàng cùng chủ nhà trọ đi bên chỗ nữ thần làm báo cáo, phải nửa ngày nữa mới về được."

Heshana nghi hoặc ồ một tiếng, rồi hơi sốt sắng: "A... Các ngươi nói ta cứ như vậy đột nhiên chạy tới... Vivian đại nhân có tức giận không?"

"Lời này ngươi hỏi nhiều lần rồi," Nam Cung Tam Bát nhìn con dơi nhỏ tinh lo được lo mất này, "Tự tin lên, Vivian đâu có ghét ngươi."

Heshana ủ rũ: "Nhưng trước đây mỗi lần ta tìm nàng nàng đều trốn tránh, rất không muốn thấy ta..."

"Đừng đoán mò nữa, lần này đi công tác Vivian còn nói muốn thay đổi thái độ với ngươi đấy," Nam Cung Ngũ Nguyệt an ủi, "Nàng còn nói muốn mời ngươi đến nhà chơi mấy ngày, ngươi chủ động đến như vậy, nàng chắc chắn mừng còn không kịp."

"Thật sao?!"

Nữ tộc trưởng Hấp Huyết Quỷ luôn che chở người khác, thậm chí quát tháo phong vân trong nghị viện bóng tối, lúc này khẩn trương như đứa trẻ chuẩn bị họp phụ huynh.

Ở một nơi khác, Hách Nhân và Vivian hoàn toàn không biết có khách không mời mà đến ở nhà, vì họ đã bị Độ Nha 12345 mạnh mẽ kéo về Thần Quốc.

Nữ thần tỷ tỷ có vẻ không vui: "Ta bảo các ngươi chờ mà, sao các ngươi lại tự ý về vậy!"

Vivian lúng túng: "Chúng ta tưởng ngươi bảo chúng ta về nhà chờ, còn tưởng ngươi phải chuẩn bị mấy ngày chứ."

Còn Hách Nhân thì đau lòng cho những món đồ sưu tầm thời thơ ấu của mình: "Đây là tiền ta nhịn ăn nhịn tiêu thời đi học mới mua được... Kết quả bị mèo vẽ bậy lên..."

Số liệu đầu cuối bên cạnh khó chịu: "Ngươi đúng là đồ cổ hủ! Mấy thứ lỗi thời từ mười mấy năm trước mà ngươi cũng coi là bảo bối, còn công nghệ cao như ta ngươi lại dùng làm lót cốc, ngươi không thấy ngại à!"

"Thôi thôi thôi, chuyện nhà để về rồi giải quyết sau, đây là nơi làm việc, nghiêm túc chút đi," Độ Nha 12345 cắt ngang dòng suy nghĩ của Hách Nhân, rồi lấy ra một đôi vòng kim loại màu bạc trắng đặt lên bàn, "Đây là thí nghiệm cơ mà lão nương đã phát huy hết trí thông minh và khả năng sáng tạo để làm ra, có thể để Leah đưa một phần thông tin của cô ta đến thế giới bên ngoài."

Hách Nhân xin thề, dù biết nữ thần thần kinh này đáng tin cậy trong công việc, hắn chưa bao giờ tin tưởng đến vậy!

"Nhanh vậy sao?" Hắn ngạc nhiên nhìn đôi vòng kim loại trên bàn, chúng không lớn, như hai chiếc vòng tay màu bạc trắng, bề mặt trơn bóng không có nút bấm hay chi tiết thừa, "Cái này dùng thế nào?"

"Trực tiếp khởi động tinh thần, một cái kết nối đến thế giới đang được tạo ra bởi nữ thần, một cái khác bắt lấy thế giới biểu hiện. Nguyên lý của nó là tạo ra ảnh chiếu chất lượng từ xa. Món đồ này dễ sử dụng và tiện lợi hơn bộ đàm thông thường. Nếu không phải kiến thức chuyên môn của bản nữ thần vững vàng, tư duy linh hoạt, sức sáng tạo vô biên, thì thật là..."

Hách Nhân vừa nghe Độ Nha thao thao bất tuyệt tự khen, vừa cầm lên đôi vòng tròn. Hắn phát hiện trên một chiếc vòng tròn còn dán nhãn mác, ghi: "Máy chiếu ảnh chất lượng kiểu Đệ Lục Đại Ngốc - Vui hưởng hình, số sản phẩm xem dấu chạm nổi"...

Nữ thần tỷ tỷ vẫn đang hăng say, nhưng Hách Nhân không chịu nổi nữa: "Khụ khụ, bà chủ, lần sau định khoe khoang thì bóc cái nhãn này ra trước được không?"

"...... Á?!"

"Vậy là ngươi chỉ lấy một món đồ chơi có sẵn trong kho để làm màu thôi đúng không? Thảo nào nhanh như vậy!"

"......"