Gorgon Ác Ma

Trong không khí tràn ngập mùi khét gay mũi, cùng với một loại mùi thối quái dị phảng phất như không khí bị điện ly.

Một khu vực rừng rậm tương đối lớn đã bị thiêu rụi. Một thứ gì đó mang theo nhiệt lượng cực lớn từng tàn phá nơi đây, dùng nhiệt độ cao phá hủy hàng trăm hàng ngàn cây cổ thụ, để lại một vệt khói đặc và vết thương nhiệt lượng ngổn ngang. Nơi ánh mắt quét qua, đâu đâu cũng thấy thân cây hóa thành than cốc ngã trên mặt đất, những hố nổ nông sâu khác nhau, cùng với những đốm lửa còn cháy âm ỉ, chưa tắt hẳn ở các góc. Một tầng tro tàn dày đặc bao phủ vùng đất khô cằn này, như những bông tuyết xám đen.

Ở rìa khu vực bị đốt cháy, rừng tùng đen đang ngọ nguậy khép lại. Những cây đại thụ và bụi cây bị sóng xung kích làm gãy đổ phát ra tiếng sàn sạt, tái sinh với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Nhưng sự khép lại của chúng rõ ràng gặp trở ngại: Chỉ có thảm thực vật ở rìa đất khô cằn mới có thể dễ dàng phát triển, còn ở những nơi bị ngọn lửa thiêu rụi hoàn toàn, căn bản không thấy dấu hiệu thực vật nào hồi sinh.

Sức sống mãnh liệt của rừng tùng đen lại bị sức mạnh đến từ vực sâu Gorgon cản trở. Người đế quốc mất mấy trăm năm mới "đào" ra một con đường xanh ở rìa rừng tùng đen, nhưng một con Ác ma Gorgon cấp Lĩnh Chủ lại dễ dàng thiêu rụi một khu vực sâu trong rừng.

Điều này khiến kỵ sĩ kiếm gãy Cam, người có chút hiểu biết về Ác ma Gorgon, không khỏi kinh ngạc.

Nhìn vùng đất bị đốt cháy vẫn còn bốc khói nghi ngút, gần như không có dấu hiệu hồi phục, chiến binh da ngăm đen lộ vẻ khó tin: "Ta đã rời khỏi nơi này rất lâu... Những cây Hắc Tùng bị thiêu rụi này vẫn chưa thể tái sinh sao?"

"Tình huống này rất dị thường sao?" Hách Nhân nhíu mày. Hắn cứ tưởng đây là do sức mạnh của Ác ma Gorgon gây ra, là hiện tượng bình thường ở thế giới này, không ngờ đến cả Cam cũng kinh ngạc như vậy.

"Không bình thường," Cam gật đầu, "Tuy rằng chưa từng có Ác ma Gorgon nào tàn phá trong rừng tùng đen, nhưng các học giả vẫn không ngừng nghiên cứu về hai bên. Về lý thuyết, ngọn lửa Gorgon không thể đốt cháy hoàn toàn sự sống của rừng tùng đen, nhưng khu vực rừng núi này lại không có dấu hiệu hồi sinh... Quả thật có chút kỳ lạ."

Lily, người thường đầy đầu tiểu thuyết, liền lên tiếng: "Biết đâu con 'Ác ma Lĩnh Chủ' kia mang theo khuôn mẫu nhân vật chính, có năng lực 'Lĩnh vực' tương tự thì sao."

"Lĩnh vực là gì?" Cam ngơ ngác, "Một loại ma pháp nào đó sao?"

"Không cần để ý đến nàng, nhiệt độ ở đây cao, tinh thần của nàng sẽ bị ảnh hưởng," Hách Nhân tiện tay kéo Lily sang một bên, đồng thời quan sát khu rừng bị thiêu rụi rộng lớn phía trước, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào liên quan đến "Ác ma", "Nói đến, chúng ta cũng đã giao chiến với Ác ma không ít, nhưng thật sự không hiểu rõ về Gorgon. Ý thức về lãnh địa của chúng rất mạnh sao?"

Hắn nói vậy không hề bịa đặt. Hắn và đám bạn nhỏ đã giao du với Ác Ma rất nhiều lần, đủ thứ chuyện từ chơi cờ tỉ phú, đánh mạt chược, ăn lẩu xiên, ăn đồ nướng, đến sai Ác Ma đi đổi bình gas. Nếu muốn kiểm tra trình độ học vấn của Ác Ma, Hách Nhân dám nhận mình ít nhất cũng trình độ đại sư.

 "Ý thức lãnh địa? Không chỉ là mạnh đâu, Gorgon Ác Ma ở khoản này có thể nói là điên cuồng. Chỉ cần chúng cắm rễ ở đâu, trừ phi ngươi đánh tan xác chúng, đừng hòng chiếm lại vùng đất đó. Thậm chí đến gần còn là mơ tưởng."

 Cam vừa nói, vừa lấy vũ khí bên hông xuống, chính là cái Đoản Côn kim loại đen kì dị. Hộ giáp trên người hắn phát ra vầng sáng mờ nhạt, ánh sáng yếu ớt chạy dọc theo khe hở áo giáp, Đoản Côn thì phát tiếng "ông" nhẹ, rồi hai đầu bỗng kéo dài ra hai chùm sáng đỏ dài cả mét.

 Hách Nhân đang tìm dấu vết kẻ địch, thấy kiếm gãy kỵ sĩ bên cạnh "phạch" một tiếng biến ra kiếm ánh sáng hai lưỡi, giật mình buột miệng: "Khoan đã, kiếm gãy kỵ sĩ các ngươi đánh trận có phải hô 'Nguyên Lực cùng ai ai ai' không?"

 Cam đang căng thẳng cảnh giác xung quanh, bị Hách Nhân chen ngang làm cho đầu óc mơ hồ: "Nguyên Lực là gì? Ở bên ta chỉ có lời thề kỵ sĩ và vinh quang của công chúa điện hạ..."

 "À, không có gì, vũ khí của ngươi dễ gây hiểu lầm thôi," Hách Nhân vội cười trừ cho qua, "Mà nói các ngươi kiếm gãy kỵ sĩ bình thường đâu có Tổ Đội với người ngoài?"

 Cam nhíu mày, không hiểu sao Hách Nhân lại quan tâm chuyện này: "Kiếm gãy kỵ sĩ thường hành động theo tiểu đội, hơn nữa rất ít khi tổ hợp với người ngoài, có vấn đề gì sao?"

 Hách Nhân thấy Cam thuận thục để kiếm ánh sáng hai lưỡi ra sau, khom người làm tư thế cảnh giới, gật gù: "Thảo nào, các ngươi dùng cái này không an toàn, người đứng sau các ngươi rất dễ bị đâm chết khi các ngươi thu kiếm..."

 Cam cảm thấy nói chuyện với gã này chỉ tổ thêm bực: Điện Thụ Thần thế giới kia làm ăn kiểu gì vậy? Người từ đó ra đầu óc có vấn đề hết sao?

 Ngay lúc hắn nghĩ mấy chuyện không liên quan đến chiến đấu, một luồng cảnh giác đột ngột xuất hiện, bóp lấy thần kinh của hắn.

Vô số trận chiến đấu đã bồi dưỡng cho lão chiến sĩ này trực giác tác chiến cấp tốc, giúp hắn đưa ra lựa chọn chính xác nhất. Hắn hô lớn một tiếng cảnh báo, đồng thời bùng nổ tốc độ nhanh nhất, trong thế ngàn cân treo sợi tóc nhảy ra bên cạnh, vung kiếm đón đỡ!

Hai đạo tia sáng màu đỏ sẫm gần như đồng thời bắn tới từ phương xa, một tia đánh vào nơi hắn vừa đứng, khiến mặt đất thủng một lỗ kêu xèo xèo; tia còn lại bị kiếm cản lại, đổi hướng, đánh gãy ngang một cây Hắc Tùng ở xa xa.

Trước cả khi Cam phát ra cảnh báo, Hách Nhân đã chú ý tới bóng dáng kẻ địch. Hệ thống phòng vệ của hắn kích hoạt tức thì, lấy ra u năng bội thương, nhắm về phía vùng đất khô cằn xa xa mà bắn ba phát.

Ba chùm sáng màu xanh lam bắn trúng một thứ gì đó trong không khí. Vùng không gian tưởng chừng trống rỗng đột nhiên ngưng tụ thành những khối Tinh Thể màu xanh lam lớn, rồi vỡ vụn thành bụi tinh lấp lánh giữa không trung, để lộ ra một vật thể kỳ dị quái đản.

"Quang học, từ trường, nhiệt năng hỗn hợp ẩn hình," hệ thống nhanh chóng phân tích mục tiêu, "Nhưng lực hút và sóng thông tin dò xét hiệu quả đã phát hiện thêm nhiều mục tiêu, đang đánh dấu!"

Trong tầm mắt Hách Nhân, mười hình ảnh màu đỏ mờ ảo đột ngột xuất hiện từ mọi hướng, nhanh chóng áp sát.

Đây hẳn là "Nứt sinh thể" mà Cam đã nhắc tới, thứ được tách ra từ Gorgon Ác Ma, nửa binh khí nửa sinh vật.

Chúng lại có năng lực ẩn hình phi thường đến vậy sao? Tại sao Cam không nói về tình báo quan trọng này?

Ngay khi Hách Nhân vừa nghi hoặc, Cam đã kêu lên: "Nguy rồi! Tình hình không ổn! Đây không phải kẻ địch ta từng gặp, rừng tùng đen còn có những Gorgon Lĩnh Chủ khác!"

Lily xù lông nhảy dựng lên: "Ta nói, đây không chỉ là sai lệch thông tin thôi đâu!" Vừa nói được nửa câu, nàng chợt cảm thấy nguy cơ từ bên cạnh, liền không chút nghĩ ngợi tung chân đạp mạnh. Một tiếng nổ vang lên, một bóng dáng mờ ảo bị nàng đạp văng ra khỏi trạng thái ẩn hình, tóe lửa và kêu xèo xèo bay qua trước mắt Hách Nhân.

Dù vẫn giữ hình dáng người, tai và đuôi vẫn chưa biến đổi, nhưng cú đá của Lily vẫn rất mạnh.

Vivian lập tức nhắc nhở: "Chú ý, không chỉ có loại tầm xa!" Đồng thời, "Tĩnh điện chi hoàn" yếu ớt lập lòe phát ra từ nàng, lan tỏa ra mọi hướng. Khi tĩnh điện chi hoàn lan rộng, những bóng hình ẩn trong không khí dần hiện ra đường viền mờ ảo.

Điện quang nhỏ vụn bao trùm bên ngoài thân bọn hắn, quấy nhiễu công năng ẩn hình của những "Nứt sinh thể" này.

Tất cả mọi người rút binh khí, sử dụng ma pháp sở trường nhất, bắt đầu giao chiến với những nứt sinh thể đã hiện thân. Ánh mắt Hách Nhân lại bị con nứt sinh thể bị Lily đạp bay hấp dẫn.

Con nứt sinh thể rơi xuống không xa trước mặt hắn. Không giống kẻ đầu tiên bị u năng xạ tuyến hòa tan thành bụi, nó giữ được kết cấu tương đối hoàn chỉnh, dù có dấu hiệu vỡ vụn rõ ràng, hình thái cơ bản vẫn có thể nhận ra. Nó trông như một con tôm hùm uốn lượn, bao phủ trong đoàn điện quang suy yếu nhanh chóng. Giáp xác phức tạp mang đặc tính kim loại rõ ràng bao phủ bên ngoài quái vật này. Nửa thân trên có vài chân làm bằng hợp kim, cuối mỗi chân kéo dài thành một lưỡi quang nhận nóng rực. Nửa thân dưới không thấy bộ phận nào có thể giúp di chuyển hoặc chống đỡ, chỉ thấy mấy trang bị hình tròn phát sáng nhạt.

Hách Nhân nhớ lại tư thế con quái vật khi bị Lily đạp bay, ý thức được những trang bị hình tròn phát sáng nhạt kia hẳn dùng để trôi nổi.

Trôi nổi cực thấp, ẩn nấp, tốc độ cao, có lưỡi photon sắc bén... Hách Nhân nhanh chóng tổng kết đặc điểm của những "Nứt sinh thể" này.

Nhìn thân kim loại của nứt sinh thể được bao bọc trong đám mây điện năng, Vivian lẩm bẩm: "Sao trông... không giống sinh vật vậy."

Nứt sinh thể có đặc tính ẩn nấp và tốc độ cao, cộng thêm cách tấn công bằng lưỡi photon sắc bén và cột tia laser khiến chúng trở thành sát thủ cực kỳ nguy hiểm đối với binh lính bình thường. May mắn là ở đây không ai là lính bình thường. Ngay cả thân vệ yếu nhất Charlemagne mang tới cũng có năng lực chiến đấu với bia đỡ đạn Gorgon, thứ tạp nham cũng chẳng bằng.

Các loại ma pháp quang loang lổ đan xen trên vùng rừng núi khô cằn bị đốt cháy, ngăn tia laser, đao kiếm phụ ma vung vẩy thành lũy kín gió, chống đỡ tập kích của những đơn vị cận chiến nhanh nhẹn kia. Nhân cơ hội này, Hách Nhân, Vivian và Lily nhanh chóng thanh trừ nứt sinh thể tại hiện trường.

Leah không hề nhúng tay. Nàng thấy những "Con vật nhỏ" này hoàn toàn không phải mối đe dọa. Thậm chí Lily không cần biến thân cũng có thể dùng chùy đập chết hết địch ở đây. Vì vậy, nàng dứt khoát đứng ngoài quan sát, tập trung sự chú ý vào bài học luyện tập của bản thể.

Nhưng lúc này, Hách Nhân nghe thấy tiếng nổ trầm thấp từ trên trời cao vọng xuống.

Cam đang dùng kiếm ánh sáng chém một con nứt sinh thể làm đôi, nghe tiếng liền biến sắc: "Là Lĩnh Chủ Gorgon! Nó đến rồi!"

Hách Nhân lập tức nhìn theo tiếng kêu, một bóng tối khổng lồ hiện lên trên bầu trời từ phía bên kia khu rừng tùng bị thiêu rụi.

Đó là một hình ảnh giận dữ thoáng qua, giống như một cự vật khổng lồ, với chiều rộng ít nhất 300 mét trở lên. Toàn thân nó ẩn mình trong Lôi Quang và mây mù, có hình dáng và cấu trúc cơ thể tương tự như những sinh vật nứt kia. Tuy nhiên, toàn bộ cơ thể nó từ trên xuống dưới đều được đúc bằng kim loại. Giữa những chuyển động không ngừng của kim loại, người ta có thể thấy Phù Văn và dòng năng lượng luân chuyển không ngừng.

Đó chính là cái gọi là "Gorgon Ác Ma".