Những con hình nhân rít lên những âm thanh ghê rợn, đôi mắt đỏ rực sáng lên khi lao về phía Kazuo và Aki, bầu không khí xung quanh như bị đè nén.
- Đánh như ta mới gọi là đánh này!
Kazuo dùng hai chiếc rìu đang bốc lửa của mình chém ngang chém dọc tứ phía khiến cho nhiều con hình nhân ngã xuống.
- Ngươi định chém bừa bãi cho đẹp mắt à? Nhìn đây, đòn của ta mới là đòn đánh thực sự!
Aki thì tiếp tục điều khiển Naginata của mình và kết thúc bằng những nhát chém chí mạng.
- Thấy không tên yếu đuối? Ta mạnh hơn.
- Đừng có mà mơ tưởng chứ. Ai cho ngươi thừa nhận ngươi mạnh hơn?
Trong thời gian ngắn hai người đã hạ gục hết những hình nhân mà không cảm thấy một chút khó khăn nào, Kazuo quay sang bật cười với ánh nhìn đầy khiêu khích:
- Toàn nhưng con quái yếu ớt thế này thì làm sao tôi mới dạy cho tên Aki yếu đuối kia được hả?
- Nói cái gì hả tên yếu đuối kia?? Đừng có mà tự tin thái quá! - Aki nhướng mày, xoay cán Naginata trên tay.
- Vậy ngươi muốn thử sức chứ? - Kazuo nói khi cả hai đều đưa những ánh mắt đầy chiến ý về phía nhau.
- Thật tuyệt vời... - Makoto bất ngờ sau màn trình diễn của hai người họ.
- Tuy họ có nhiều lúc bất hòa nhưng không thể phủ nhận rằng sức mạnh của họ thật đáng kinh ngạc. Có khi họ là hai người mạnh nhất lớp này cũng nên. - Taeru nói.
Bỗng một giọng nói bên cạnh họ vang lên một cách đột ngột:
- Hideyoshi Kazuo có một sức mạnh tiềm năng khủng khiếp, trong từng đòn tấn công, cậu ấy luôn tập trung toàn bộ công lực vào đó để thi triển những chiêu thức quy mô lớn.
- Kiyoshi Aki thì lại sử dụng sức mạnh một cách nhẹ nhàng hơn, mỗi đòn đánh cậu ta đều tập trung vào tốc độ để tạo nên những đòn đánh hết sức tinh tế
- Khi cả hai kết hợp thì sẽ mang lại hiệu quả bất ngờ và họ cũng được gọi là bộ đôi "Song kiếm hợp bích".
- Cậu là ai vậy? - Taeru quay sang hỏi.
Chàng trai kì lạ với mái tóc ngắn và đôi mắt đều có một màu tím Pastel thật đẹp, đi cùng với làn da ngăm khiến cậu trở nên thật nổi bật trong mắt họ.
- Tớ là Hanzo Takeshi, cứ gọi tớ là Hanzo nhé, Gyokushi-kun, Ichinose-kun!
- Tại sao cậu lại biết rõ về họ như vậy, Hanzo-kun? - Makoto thắc mắc.
- Trước đây tớ học cùng họ nên điều này cũng là dễ hiểu thôi.
- Ồ... - cả hai người bất ngờ.
- Xong rồi thì ngưng cãi nhau và về chỗ đi, hai cậu kia! - Yuri-sensei quát lớn.
Aki và Kazuo đành phải dừng lại và quay trở về vị trí ban đầu trong khi hai người họ vẫn trừng mắt với nhau khi bước đi.
- Tiếp theo, cặp số 12, Mameki Gintoki và Hanzo Takeshi!
- Tiếp theo là cậu sao, Hanzo-kun? - Makoto hỏi.
Hanzo vừa đeo găng tay vừa đáp:
- Tớ sẽ cho học sinh chuyển trường như cậu thấy, thế giới này rộng lớn tới mức nào.
Nói xong, Hanzo và Gintoki từ từ bước lên, nhưng có vẻ như bọn họ chỉ giỏi chiến đấu đơn lẻ nên cũng tự động tách ra, mỗi người một hướng:
- Tớ lo đống hình nhân bên đây, còn cậu lo con hình nhân khổng lồ đó nhé? - Gintoki vừa đi vừa nói
- Được thôi!
"Grừừừừừừừừ!!!" - tiếng kêu của con khổng lồ cứ như là đang hăm dọa Hanzo, nhưng có vẻ như nó không có tác dụng với cậu.
Rầm!!!
Nó cầm một cây chùy gỗ, bao quanh đấy là những cái gai vô cùng sắc bén đập xuống chỗ của Hanzo tạo nên một làn khói bụi, không thể thấy gì, làm cho nó tưởng rằng nó đã hạ được cậu ta:
- Gì chứ?? Kết thúc rồi ư?
- Nhanh vậy? Cậu Hanzo kia thua rồi à?
Nhưng có vẻ như không phải vậy, trong làn khói mù mịt ấy xuất hiện bóng dáng của một người, đó là Hanzo, cậu ta vẫn đứng yên đấy, không một vết thương.
Nhưng bằng cách nào đó, cậu lại xuất hiện ở một hướng khác, con hình nhân đấy cũng khá bất ngờ, định tung ra đòn thứ hai, rồi thứ ba, bốn nhưng mỗi lần tấn công, cậu ta lại thoắt ẩn thoắt hiện như thể di chuyển để lại dư ảnh vậy.
- Khoan đã, cậu ta di chuyển kiểu gì vậy!? - Taeru tròn mắt nhìn.
- Giống như một cái bóng... Không, còn nhanh hơn thế! - Makoto lẩm bẩm.
Hanzo thoắt ẩn thoắt hiện mỉm cười:
- Thấy chiêu thức Ảnh Bộ của ta như nào? Giờ đến lượt ta.
Nói xong, Hanzo giẫm mạnh xuống đất, tạo ra một âm thanh ghê rợn và từ bàn chân đó hiện ra một bóng đen quỷ dị lan rộng ra, tiến dần đến phía con hình nhân và khoảnh khắc cái bóng hòa quyện vào bóng của nó, cậu lớn tiếng:
- Hắc Ảnh Ma Đằng.
Sau đó là sự xuất hiện của rất nhiều cây roi bóng đêm ma quái từ cái bóng đó trườn lên như những con rắn độc và siết chặt lấy con hình nhân khiến nó không thể cử động, quả là một chiêu thức lợi hại.
Ngay khi nó bị khống chế hoàn toàn, Hanzo cường hóa vũ khí với năng lượng Echoea và tung ra những cú quật roi mạnh mẽ khiến nó bị thương liên tục và bị hạ gục trong chốc lát.
Một nửa hình nhân bên phía của Gintoki đã bị thu hút sự chú ý và nhảy qua tấn công hàng loạt về phía Hanzo, mọi đòn tấn công đều nhắm vào cậu. Có vẻ như là chúng muốn báo thù cho con khổng lồ, nhưng lại một lần nữa cơ thể của cậu ta tối màu đen dần rồi lại biến mất qua chỗ khác:
- Đám hình nhân này tấn công bất ngờ thật - Hanzo nói.
Nói xong, cậu ta lại cầm cây roi đã cường hóa để tấn công liên tục từng con hình nhân, từng con một nằm gục xuống dưới cây roi của Hanzo.
- Phew, vậy là xong!
- Tớ vừa xong, cậu cũng thế à? - Gintoki chạy về phía Hanzo
- Ừm, đáng lẽ ra tớ chỉ đánh với con khổng lồ thôi, tự nhiên sau khi hạ được nó thì lại có thêm một bầy hình nhân khác tới nữa.
- Chắc là do đám ở bên tớ đó, vì khi tớ đang đánh thì nửa số còn lại bên tớ tự nhiên đi đâu mất tiêu.
- Thôi kệ đi, dù gì thì cũng xong rồi, về vị trí thôi!
- Ừm, đi thôi.
- Vậy là kết thúc! Tôi định kiểm tra nhiều hơn nhưng mà toàn bộ số hình nhân đã chuẩn bị đều bị tiêu diệt rồi! Và tất cả giải tán nghỉ trưa! - Yuri-sensei thông báo.
Tuy đã kết thúc lớp học nhưng bầu không khí vẫn chưa hết những tiếng xì xào ngạc nhiên của những bạn cùng lớp khi chứng kiến những sức mạnh vừa rồi. Những câu nói "Hắn ta mạnh thật...", "Cậu ấy không phải dạng vừa...", ... vẫn vang lên không ngừng.
- Pheww... Cuối cùng cũng được nghỉ trưa! - Makoto nói.
- Ừm, chúng ta nên tới căng tin để ăn trưa thôi nhỉ? - Taeru đáp.
- Các cậu cho tớ ăn trưa chung với được không? - Hanzo lên tiếng đằng sau hai người.
- Được thôi!
Cả ba người đi đến căng tin và gọi món rồi ra bàn vừa ăn vừa nói chuyện.
- Có một điều tớ luôn thắc mắc từ trước đến giờ... - Makoto nói.
- Đó là gì vậy? - Taeru quay sang hỏi khi đang nhấm nháp miếng bánh ngọt.
- Theo như tớ biết thì con người chúng ta chiến đấu bằng sức mạnh vật lý. Tớ không hiểu... Vậy từ đâu chúng ta có thể chiến đấu bằng cách vay mượn sức mạnh từ tự nhiên?
- Câu hỏi hay đấy, Ichinose-kun. Câu chuyện này bắt nguồn từ viên đá "Aethon". - Hanzo nói.
- Aethon? Là viên đá phát sáng mà sách lịch sử nhắc đến đúng không? - Taeru đáp.
- Ừm! Chuyện kể rằng hàng ngàn năm trước, có một ngôi sao băng khổng lồ rơi xuống Trái Đất và mang theo một khoáng vật kỳ bí bên trong nó. Một thợ mỏ tên Eryndor Thorne là người đầu tiên tìm thấy nó khi ông đang làm công việc khai khoáng.
- Khoảnh khắc ông chạm vào vì tính tò mò, viên đá bỗng phát sáng mãnh liệt và nổ tung, giải phóng vô số tia năng lượng bao phủ khắp hành tinh. Viên đá Aethon từ đó cũng đã được kể lại như một câu truyện dân gian về một món quà từ thượng đế.
- Vậy năng lượng đó đã thay đổi cuộc sống con người như thế nào?
- Những tia năng lượng này không chỉ ảnh hưởng đến môi trường mà còn thấm vào cơ thể con người, kích hoạt giác quan thứ 6 - một nguồn năng lượng tiềm ẩn. Từ đó, chúng ta gọi nó là Furnace – một lò năng lượng nằm trong cơ thể, giúp hấp thụ và điều khiển sức mạnh từ thiên nhiên.
- Cơ mà Ichinose-kun, cậu hỏi vậy nghĩa là cậu chưa sử dụng sức mạnh nguyên tố bao giờ sao? - Hanzo hỏi.
- Hehe, có lẽ...
- Nhưng tớ nghe nói cậu đã tiêu diệt con Robot trong bài kiểm tra chỉ bằng một nhát chém thôi mà nhỉ? Đó là sức mạnh thể chất à?
- Khả năng là vậy...
- Chắc là người ta không tính điểm vì nó cao quá, nên cậu bị xếp vào lớp này thôi.
- Mà sức mạnh nguyên tố của cậu là gì vậy Hanzo-kun? - Taeru thắc mắc.
- Nãy cậu thấy đấy, đó là nguyên tố bóng tối. Tiện thể tớ cũng nói thêm cho Ichinose-kun biết luôn:
- Sức mạnh nguyên tố, hay còn gọi là Echoea, được hấp thụ từ khi chúng ta sinh ra và lớn lên, bằng việc sống ở môi trường có liên quan đến nguyên tố đó.
- Furnace của mỗi người cũng khác nhau. Môi trường sống và di truyền sẽ phần lớn quyết định hệ nguyên tố của họ. Ví dụ như cậu sống gần biển, cậu sẽ dễ hấp thụ nguyên tố Nước hơn, còn khi cậu sống ở những khu vực nắng nóng, khô cằn thì cậu sẽ có cơ hội sở hữu Echoea hệ lửa hoặc đất.
- Còn với những nguyên tố phức tạp, như của tớ – Bóng Tối, và những hệ nguyên tố kết hợp sẽ cần rất nhiều công sức luyện tập để kiểm soát. Nếu không, cơ thể sẽ bị tổn thương nghiêm trọng và dẫn đến những hậu quả nặng nề về sau.
- Ồ... Nghe khó nhỉ... Tớ nghĩ mình cần học nhiều hơn về điều này.- Makoto bất ngờ.
- Vậy hệ Echoea của cậu là gì vậy? Gyokushi-kun? - Hanzo hỏi.
- À thì tớ mới chỉ bước đầu thông thạo điều khiển lửa và tạo ra ít nước thôi.
- Cái gì!? Cậu có thể sử dụng hai nguyên tố đối lập nhau sao? Người như cậu hiếm nhỉ...
- Bố tớ là người Nhật, mẹ tớ là người Anh, hai vùng khí hậu khác nhau nên có lẽ từ đó mà tớ có thể dùng được hai sức mạnh đối lập đó.
- Ồ...
RENGGGGGGGGG!!!!!!!!!!!
Tiếng chuông bỗng reo lên, báo hiệu giờ nghỉ giải lao đã hết và tất cả học sinh cần phải quay trở lại lớp học.
- Được rồi, chúng ta vào lớp thôi nhỉ, Gyokushi-kun, Ichinose-kun!
- ... Ừm! Đi thôi! - Cả hai đều đồng thanh nói.