**Văn phòng Owen.**
Trợ lý riêng của Owen— **Ethan**— bước vào, đặt một sơ đồ hồ sơ xuống bàn làm việc.
"Vẫn không tìm được cô ấy."
Owen mồi mắt, cố gắng kiềm chế cơn giận dữ đang tiến lên.
**"Tìm tiếp, tôi không tin trên đời có người tôi không thể tìm được."**
Giọng anh mang theo chút nội tâm.
Ethan im lặng một giây, sau đó nói chậm rãi:
**"Đối mặt đi cô ấy không muốn anh tìm ra"**
Owen mở mắt, nhìn thẳng vào Ethan.
Câu nói đó giống như một thanh kiếm thẳng vào tâm trí anh, sao anh không biết chứ anh là người hiểu biết Lila nhất, hiểu việc cô tuyệt vời như thế nào .
"Cậu đang nói gì thế?" Giọng anh trầm trầm.
Ethan gói vai. "Nếu anh là Lila, bị phản bội và thao túng, anh có muốn gặp lại anh không?"
Owen chặt tay. **Anh không thể nhận lớp phủ.**
---
**Một nơi khác.**
Lila đang ngồi trong một quán cà phê nhỏ, đối diện là **Natalie**, bạn thân cô.
Natalie khoanh tay, ánh mắt đầy bất mãn.
**"cậu định trốn cả đời à?"**
Lila khuấy ly cà phê, không đáp.
Natalie thở dài, giọng mộc bội: **"Owen có thể là một tên khốn, nhưng mày cũng không khác gì bạn yêu à."**
Lila nhướng mày, "Ý mày là gì?"
Natalie chống cằm, giọng châm chọc:
**"mày bỏ đi, biến mất không dấu vết, khiến hắn phát điên và...BÙM điều buồn cười nhất là mày vẫn quan tâm đến hắn.**
*mày vẫn muốn biết hắn đang làm gì, vẫn theo dõi tin tức về hắn, và…"**
Cô chỉ tập tài liệu trên bàn nói với giọng nói mỉa mai.
**"mày vẫn đào bới quá khứ của hắn. Đào bới mọi thứ!"**
Lila không phủ nhận.
**Cô muốn biết tất cả về Owen.**
Cô lậy giở từng trang tài liệu
Và rồi
Khi cô đến một trang tài liệu, tim cô khựng lại.
Bên trên có một bức ảnh cũ.
**Là cô.**
**Là Owen.**
Nhưng bức ảnh này không phải gần đây.
Mà là **mười năm trước.**
Lila cảm thấy toàn thân lạnh ngắt.
Cô chưa từng nhớ mình gặp Owen vào thời điểm đó.
Nhưng nếu Owen đã biết cô từ mười năm trước…
**Tất cả có khi nào chỉ là một kế hoạch đã được sắp xếp từ rất lâu?**