**TRÒ CHƠI?**

**Ba ngày sau.** 

Lila biến mất. 

Không ai biết cô đi đâu, không ai có thể tìm thấy cô, giống như cách cô từng làm. 

Nhưng Owen thì biết. 

Bởi vì, ngay từ giây phút cô rời biệt thự của anh, anh đã mong đợi trước điều này. 

Anh đã cho cô ấy ba ngày rồi. 

Ba ngày để thử chạy trốn. 

Ba ngày để thử xem cô ấy có thể thoát khỏi tay anh không. 

Nhưng trò chơi đã kết thúc rồi. 

--- 

**Đêm thứ ba.** 

Lila đứng trên sân thượng một khách sạn xa hoa, ly rượu đỏ trong tay. 

Cô biết **anh sẽ đến.** 

Ai có thể thực sự trốn thoát khỏi Owen và có lẽ lần trước cũng chỉ có thể là ăn may?. 

Và đúng như dự đoán 

Từ phía sau, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện. 

**"Trò chơi đã kết thúc rồi, Lila."** 

Giọng nói trầm thấp, đầy nguy hiểm vang lên ngay sát tai cô. 

Cô lắc ly rượu, không quay đầu. "Tôi không chơi trò chơi gì cả." 

Owen bước lên, đôi tay mạnh mẽ siết chặt eo cô, kéo cô vào lòng. 

**"Nhưng anh có."** 

Lila trừng mắt. "Bỏ tôi ra, Owen." 

Anh cười nhẹ, nhưng giọng nói lại vô cùng lạnh lùng. 

**"Em tưởng em có quyền ra lệnh cho anh?"** 

Lila vùng vẫy dữ dội, nhưng Owen siết chặt hơn, hơi thở của anh phả lên gáy cô, đầy chiếm hữu. 

**"Ba ngày là đủ rồi. Giờ thì, về nhà thôi."** 

Lila cười lạnh. "Nhà? Tôi không có nhà với anh." 

Câu nói này giống như chạm vào giới hạn cuối cùng của Owen. 

Anh siết chặt hơn, làm cô gần như không thở nổi. 

Trong một giây, Lila cảm thấy **mọi thứ xoay chuyển.** 

Owen **bế cô lên vai**, không quan tâm đến công việc cô vùng ra sao, bước thẳng xuống thang máy. 

Lila đấm vào mặt anh. "Owen! Thả tôi xuống!" 

Owen không nói gì cả. 

Anh chỉ đem cô thẳng ra xe, ấn cô vào ghế sau, khóa cửa lại. 

Rồi anh ngồi vào ghế lái, khởi động xe. 

**"Từ giờ, em sẽ không có quyền rời khỏi anh nữa."** 

--- 

**Căn hộ Owen.** 

Lila bị nhốt trong một căn hộ phòng rộng nhưng bí bách, gần như một căn phòng bình thường nhưng lại không có cửa sổ hay một món đồ gốm sứ thủy tinh nào ngay cả nhà tắm cũng không thấy gương. 

Cô thử mở cửa, nhưng **không thể.** 

Cô muốn gọi điện, nhưng **điện thoại đã được Owen lấy đi.** 

Cô thử đập cửa, hét lên, nhưng **không ai đến cứu cô.** 

Cuối cùng, **cô đã trở thành con mồi thực sự trong tay Owen.** 

Cánh cửa mở ra. 

Owen bước vào, ánh mắt **sâu thẳm và lạnh lẽo.** 

Lila lùi lại, nhưng anh đã **áp sát cô vào Tường.** 

**"Còn muốn chạy nữa không?"** 

Lila trừng mắt, trả đũa: "Anh là tên điên." 

Owen di chuyển xuống, ánh mắt đen tối lại. 

**"Anh điên vì em."** 

Hơi thở nóng rực rỡ của anh bao vây cô, nhưng lần này, cô không còn đường lui nữa. 

**Cô thực sự đã bị nhốt trong vòng tay của anh.** 

--- 

**Lila sẽ thoát khỏi sự giam cầm của Owen** 

**Hay cô sẽ hoàn toàn chìm trong tình yêu điên cuồng này?**