[Vòng 1, giai đoạn rút bài]
[Người chơi số 1, có muốn rút bài không?]
Người phụ nữ béo được gọi là Người chơi số 1 im lặng trong năm giây, sau đó như đã hạ quyết tâm, bà ta gật đầu và nói:
"Rút!"
Khoảnh khắc tiếp theo, một lá bài bay từ bộ bài vào tay bà ta.
Bà ta nhìn kỹ và thấy hai lá bài trên tay có giá trị: 7, 4.
Tổng điểm là 11, vượt quá 10.
"Xui thật!"
Người phụ nữ béo lẩm bẩm đầy tiếc nuối.
Cùng lúc đó, giọng nói lạnh lùng của ban tổ chức vang lên không chút thương tiếc:
[Nếu tổng điểm vượt quá 10, người chơi sẽ nổ bài.]
—
Nhưng ngay khi âm thanh vừa dứt, một cảnh tượng kinh hoàng xảy ra!
Chiếc kim thép phía sau đầu Người chơi số 1 đột nhiên bị cánh tay cơ giới đẩy mạnh về phía trước, xuyên thẳng vào hộp sọ bà ta!
"Xoẹt!"
Trong nháy mắt, máu bắn tung tóe!
Tiếng thét thảm thiết vang vọng khắp căn phòng:
"AAAAAAAAHHHHHHH!!"
Mọi người hoàn toàn không ngờ rằng cái gọi là "nổ bài" thực chất lại là một bản án tử ngay tại chỗ!
Trong luật chơi, không hề nhắc đến điều này!
Cả bốn người chơi, bao gồm cả Hà Trần, đều cho rằng trước khi trò chơi kết thúc, trước khi quyết định được người thắng cuộc, sẽ không ai gặp nguy hiểm đến tính mạng!
Nhưng thực tế đã tát thẳng vào mặt họ!
Liệu lời đồn về "Khu vực Sinh Tử", nơi đầy rẫy hiểm nguy, thực sự tàn nhẫn và đáng sợ đến mức này sao?!
—
Người phụ nữ béo – Người chơi số 1, chính là kẻ xui xẻo nhất.
Bà ta đã đánh cược bằng chính mạng sống của mình để tìm hiểu luật chơi cho ba người còn lại…
Và bản thân bà ta chắc hẳn cũng chỉ nghĩ rằng mình đơn giản là thua ván này…
Nào ngờ rằng "nổ bài" cũng đồng nghĩa với "chết"!
Nếu biết trước, bà ta chắc chắn sẽ không dám đánh cược bằng mạng sống!
Với lá 7 ban đầu, xác suất nổ bài lên tới 70%, chẳng hề thấp chút nào!
—
Khoảnh khắc này, tâm lý của ba người chơi còn lại đã thay đổi hoàn toàn…
Chắc chắn trong những ván tiếp theo, ai cũng sẽ chọn cách chơi an toàn hơn…
—
[Người chơi số 2, có muốn rút bài không?]
Giọng nói lạnh lẽo của ban tổ chức lại vang lên, kéo ba người còn lại khỏi cú sốc kinh hoàng.
Cùng lúc đó, cả ba người theo bản năng ngả người về phía trước, cố gắng tránh xa cỗ máy tử thần phía sau lưng.
Nhưng… vô ích.
Cả ba đều bị trói chặt trên ghế cơ giới, không thể thoát khỏi tầm bắn của những chiếc kim thép chết chóc!
—
Người chơi số 2 chính là Hà Trần.
Hắn lắc đầu, thản nhiên nói:
"Không rút."
Trong tay hắn đã có lá bài 10, không cần thiết phải mạo hiểm.
—
[Người chơi số 3, có muốn rút bài không?]
Thanh niên tóc đỏ – Người chơi số 3, cúi xuống nhìn lá bài số 6 trên tay, nắm chặt nắm đấm, do dự trong giây lát, rồi… lắc đầu.
"Không rút."
—
[Người chơi số 4, có muốn rút bài không?]
Người chơi số 4, gã đeo kính, không dám liều.
Dù chỉ có 4 điểm, cơ hội nổ bài không cao, nhưng nỗi sợ hãi đã ăn sâu vào tâm trí hắn.
Hắn cứng ngắc lắc đầu:
"Không rút."
—
[Không ai rút bài, vòng đầu kết thúc.]
[Tất cả lật bài.]
Người chơi số 2 - Hà Trần: 10 điểm.
Người chơi số 3 - Gã tóc đỏ: 6 điểm.
Người chơi số 4 - Gã đeo kính: 4 điểm.
Cạnh đó, lá bài đẫm máu của người chơi số 1 - mụ béo xấu số cũng bị lật lên: 7 + 4 điểm.
Kết quả đã rõ.
—
[Người thắng vòng 1: Người chơi số 2.]
Cùng lúc, một bảng điểm đỏ như máu hiện lên trước mặt bọn họ:
Người chơi 1: Đã bị loại.
Người chơi 2: 1 điểm.
Người chơi 3: 0 điểm.
Người chơi 4: 0 điểm.
—
Hà Trần khẽ thở ra, nhưng trái tim vẫn đập thình thịch.
Cảnh tượng mụ béo bị giết ngay tại chỗ vẫn còn in đậm trong đầu hắn.
Quá kinh khủng.
May mà hắn may mắn, nếu không... chắc đã nằm cùng số phận.
—
Gã tóc đỏ liếc qua bốn lá bài trên bàn, đến khi nhìn thấy bài của Hà Trần, mắt hắn giật giật, không nhịn được chửi thề:
"Mẹ nó, số ngon thế?"
Sau đó, ánh mắt hắn dừng trên bài của gã đeo kính, khẽ nhếch mép:
"Có mỗi 4 điểm mà cũng sợ? Nhát thế thì chơi làm gì?"
Gã đeo kính vẫn im lặng, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm vào bàn, như đang tính toán điều gì đó.
—
[Trò chơi tiếp tục!]
Giọng nói lạnh băng của ban tổ chức vang lên.
Ba lá bài mới bay từ bộ bài xuống tay ba người còn lại.
—
Ngay lúc này, cả ba đồng loạt nhận ra một chi tiết quan trọng.
Những lá bài đã lật không quay lại bộ bài.
Chúng bị úp xuống và xếp sang một góc bàn.
Nghĩa là gì?
—
Hà Trần lập tức tỉnh táo.
Số lượng bài sẽ giảm dần theo từng vòng.
Những lá bài đã xuất hiện sẽ không xuất hiện lại.
Nếu ghi nhớ được các lá bài đã ra, họ có thể tính toán xác suất, dự đoán những lá bài còn lại, từ đó nâng cao cơ hội sống sót.
—
Nhưng...
Hà Trần cứng người.
"Tiêu rồi..."
Hắn chẳng nhớ nổi lá bài nào!
Lâu nay, nhờ có "siêu may mắn", hắn chưa từng bận tâm đến chiến thuật.
Nhưng đây là trò chơi sinh tử!
Lỡ như cái thứ may mắn bí ẩn này bất ngờ biến mất...
Hắn chết chắc.
Một bước sai, rơi xuống vực sâu!
—
"Đến lúc nghiêm túc rồi..."
Hà Trần nheo mắt, toàn bộ sự chú ý tập trung vào ván bài.
Hắn nâng lá bài trên tay lên xem—
Chỉ 5 điểm?!
"Đù má...!"
Hà Trần suýt chửi thề thành tiếng.
"Không lẽ vừa nói xui cái là dính luôn? Sức mạnh siêu nhiên của mình thật sự mất tác dụng rồi à?"
—
Nếu chỉ có 5 điểm, vậy nếu rút thêm 6, 7, 8, 9 hoặc 10, chắc chắn nổ bài—
Chết thảm tại chỗ.
Nhưng nếu không rút, chỉ với 5 điểm, làm sao đánh bại những người khác?!
Hà Trần suy tính nhanh trong đầu:
"Xác suất nổ bài gần như 50-50..."
"Có nên đánh cược không?"
—
Tim hắn đập thình thịch.
"Năng lực may mắn thực sự mất rồi sao? Hay Thần May Mắn vẫn sẽ phù hộ mình ở lần rút tiếp theo?"
Nếu năng lực thật sự biến mất, hắn có dám đánh cược mạng sống vào xác suất 50% này không?!
—
Hà Trần không vội quyết định.
Hắn quét mắt nhìn hai người còn lại.
—
Gã tóc đỏ mím môi, nhíu mày, vẻ mặt khó xử.
"Điểm bài của hắn chắc cũng không lớn không nhỏ, rút cũng chết mà không rút cũng khó thắng, giống hệt mình..."
—
Còn gã đeo kính, ánh mắt lấp lánh khi nhìn bài trên tay.
"Mặt mày hớn hở thế kia, chắc chắn bài hắn đẹp lắm!"
8? 9? Hay thậm chí là 10?!
—
Một cơn nguy hiểm chợt ập đến.
Hà Trần nhận ra—
"Nếu mình chơi an toàn, chắc chắn sẽ thua thằng đeo kính!"
Vậy nên...
Cược một ván!
—
[Vòng 2, giai đoạn rút bài]
[Người chơi số 2, có muốn rút bài không?]
—
Hà Trần hít sâu, ánh mắt kiên định, lớn giọng:
"Rút!"
—
Dưới ánh nhìn căng thẳng của hắn, một lá bài úp mặt từ bộ bài chầm chậm trôi về phía mình...
—
Hà Trần đưa tay chộp lấy, cảm thấy lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
Hắn nuốt khan, từ từ hạ ánh mắt xuống...
—
Sống hay chết—
Tất cả chỉ dựa vào một lá bài này!