Chương 8 : Biết ghen

Thấy chị ấy bước ra cô cuối đầu chào , trong lòng suy nghĩa không biết chị làm gì trong phòng anh . Cô bước vào với vẽ mặt suy đoán . " Đang nghĩ gì thế " dập tắt suy nghĩ trong lòng cô " à ... Không có suy nghĩ gì hết , đến đây đưa hồ sơ cho mày " . " Trưa nay đi ăn với bà chị tao nha, bả muốn gặp mày " cô quay lại nhìn anh " gặp tao làm gì " hoang mang " ai mà biết , chất bả để ý mày rồI " cười lớn , " tao còn chưa nói chuyện với chỉ một câu mà muốn gặp tao rồi hả " " quán củ nhe" anh nói . " Sao cũng được , trước giờ chưa gặp chị mày , giờ gặp cảm giác lạ quá " " không sao đâu tao hay kể mày với chị ấy " nhìn cô . " Mày kể gì tao , kể tốt hay xấu đây " nhìn anh " mày đoán xem , mày có gì tốt để tao kể đây " " tao có nhiều cái để kể nhe mày " nói lớn . " Tao mà biết nói xấu tao nhé tao kể hết chuyện của mày ra cho bàn dân thiên hạ nghe " đi ra cửa về chỗ làm việc để làm tiếp . Về chỗ làm cô nghe mọi người bàn về người mới là chị ấy và anh " mày có biết cô gái hôm nay vô phòng sếp không , có khi nào là bạn gái sếp không " " tao cũng đoán là dậy , nghe đâu mới từ nước ngoài về " " trời vừa xinh vừa giỏi như vậy ai mà không mê " cô ngồi đó lắng nghe từ người bạn tác về anh . Trong lòng có chút khó chịu không biết sao lạicos một cảm giác kì lạ như vậy . Trưa hôm đó . Như thường lệ anh và cô đi lại quán ăn cũ nơi mà cả hai người hay ăn ở đây đến nổi cả chủ tiệm cũng biết họ thường xuyên đến đây ăn trưa . Cả hai đang ngồi trong xe đợi chị anh tới . " Sao chị mày đi học nước ngoài mà mày không học nước ngoài " nhìn qua anh " tao mà học nước ngoài thì mày bỏ lỡ một người bạn như tao rồi " cười khái trí , " ai mà thèm " khênh môi cười . Đến ăn trưa , cả hai ngồi đợi chị anh đến " sau nãy mày không đón chị mày luôn cho nhanh " nhìn sang anh , " tại bà chị có công chuyện , mày đói mày ăn trước đi " " tao ăn trước rồi hồi nhìn hai người ăn à " bụng cô kêu lên . Sau một hồi ngồi đợi cuối cùng chị cô cũng đến . " Xin lỗi , chị có công chuyện nên chị đến muộn thăm cảm cho chị " " không sao tụi em cũng mới tới " cô nói . " Mới gặp lận đầu mà chị lại đến muộn rồi " nhìn anh " thôi mình ăn đi , em đói lắm rồi " anh lấy menu ra . Thường ngày cô ăn với anh rất bình thường nhưng hôm nay có chị anh nữa thành ra cô chỉ tập trung vào ăn nên không có nói hay làm trò với anh như thường lệ . " Chị về rồi định nào quay lại bên bển " vừa ăn vừa nhìn chị " sao , tính đuổi chị đi à " " đâu em đâu có dám " cười sặc " nào em cưới vợ thì chị đi " cười " chất phải cưới sớm " cười giỡn với chị . Cô vẫn tập trung vào ăn " sao thế , sao cứ cấm đầu vào ăn không ấy , bộ thằng Dương bỏ đói em hả " cười lớn , " đâu có đâu tại sáng nay em không ăn gì nên giờ hơi đói " nhìn chị , " Bộ mày giao việc cho em ấy nhiều lắm sao để người ta không ăn sáng " nhìn anh " em...." " Không phải đâu , tại sáng sáng em ngủ quên nên mới không ăn " cười chừng . Sau bữa ăn . Chị ấy thì về nhà có chút việc còn anh đưa cô về công ty . Trên xe . " Hôm nay mà lạ nhỉ , không thấy xì xào như thường ngày " nhìn sang cô . " Tại nay có thêm chị mày không lẻ tao nhảy cẩn lên , xàm thiệt " . Chiều hôm đó cô lo làm việc của mình . Mà quên mất còn có một chuyện mình chưa làm ngày hôm nay . Nay cô có lịch khám ở bệnh viện , trực nhớ ra thì đã mượn giờ bác sĩ hẹn . Cô lập tức chạy đến bệnh sĩ . Khi đến cô gặp lại người quen . Anh ấy là Đạt một người bạn cũ gần nhà cô . Họ đã chuyển đi vào mấy năm trước. Giờ gặp lại thì Đạt đã chở thành bác sĩ . Cô thì không nhận ra Đạt , lúc vào khám như thông thường . Nhưng trái ngược với cô Đạt nhận ra cô , nói đúng hơn là Đạt từ thích cô trước đây . " Dạo rằng đây , cô cảm thấy cơ thể mình thế nào " . Cô suy nghĩ rồi nói .