Chapter 2: Cô nàng lập dị
Tiết hình học không gian, cả lớp im lặng như tờ. Tiết hình học không gian là tiết của cô Hương. Cô mang cái tên lừa tình như vậy thôi, chứ cách giảng dạy của cô không hiền chút nào. Cô luôn đòi hỏi cách trình bày khoa học, chính xác đến từng câu chữ và cách giải phải là ngắn gọn thông minh nhất. Và học sinh cưng của cô không ai khác chính là Đỗ Thu Thảo.
Gần hết tiết, cô Hương viết đề bài lên bảng. Lớp 12A2 cũng là lớp chọn nên chương trình luôn được nâng cao hơn các lớp thường. Nửa tiết sẽ được dành cho kiến thức cơ bản trong SGK, nửa tiết còn lại sẽ là kiến thức nâng cao.
Đề bài được viết lên bảng được 1 phút, vừa đủ để vẽ xong hình thì có 1 cánh tay giơ lên. Người xung phong lên bảng không phải ai xa lạ chính là học sinh cưng của cô. Cô gật đầu để Thảo lên bảng. Cô thích đầu óc Thảo, mặc dù Thảo hơi lập dị.
Thảo mặc chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình, thêm chiếc quần vải cũng rộng nốt, cộng 1 đôi dép siêu nhẹ cũng rộng nốt. Nhìn rất kỳ quặc. Mái tóc dài đen tự nhiên được buộc túm sau gáy, có lẽ chưa từng được chăm chút ở hiệu làm tóc nào. Và thứ nổi bật nhất trên gương mặt Thảo lại là cặp kính cận lỗi mốt.
Cô Hương, 25 tuổi, chưa chồng, không chỉ nổi tiếng là khắt khe trong giảng dạy, cô còn nổi tiếng là biết giữ gìn sắc đẹp và tuổi trẻ. Cô có gương mặt đẹp, dáng người cân đối, phong cách ăn mặc trẻ trung, tôn dáng nên được nhiều thầy giáo và cả học sinh nam yêu mến. Nhìn cô, ai cũng nghĩ cô chỉ tầm 20 – 21 tuổi. Cô được mệnh danh là nữ hoàng thời trang, ngược lại học sinh cưng của cô lại là thảm họa thời trang của trường.
Lớp 12A2 là 1 lớp khá là thiếu đoàn kết. Học sinh trong lớp đều là ai biết phận người ấy, ngày ngày đến lớp chúi mặt vào quyển sách, hết giờ thì xách cặp đi về. Nếu so sánh về sức học thì học sinh lớp 12A2 không thua kém gì 12A1. Có điều lớp 12A1 lại là lớp có nhiều con ông cháu cha, nhà mặt phố, bố làm to. Có thể nói lớp 12A1 là lớp của con cháu quý tộc, thì 12A2 là lớp của con cháu những gia đình khá giả, trung lưu.
Trong môi trường học đường, sự giàu có không được đề cao, mà thứ được đề cao là điểm số. Chính vì thế, nếu bạn ngồi ở lớp nào, 12A1 hay 12A2, dù gia đình bạn giàu có, dù bạn đẹp ngời ngời, bạn cũng không được nể trọng nếu bạn học hành yếu kém. Sinh tồn ở 1 lớp chọn là như thế. Tất cả đều phải khẳng định bằng năng lực của bản thân.
Dẫu vậy, nếu trái tim bạn trót rung rinh vì ai đó thì học lực thôi vẫn chưa đủ.
Đỗ Thu Thảo là 1 học sinh thuộc top của lớp 12A2. Cô vẫn luôn tự tin và tự hào bởi cái tên của mình bởi chỉ số IQ và điểm số, nhưng từ khi cô âm thầm để ý người khác giới thì cuộc sống của cô trở nên cực kỳ rắc rối.
Sau khi Thảo giải bài xong, dưới lớp cũng bắt đầu tập trung nhìn lên bảng. Vẫn còn khoảng nửa lớp đang cắm đầu vào tờ giầy nháp tìm lời giải. Cô Hương lướt qua bài giải 1 lượt rồi hỏi:
- Có em nào nhận xét gì không?
Dưới lớp đều im lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào bài giải của Thảo. Đó là 1 bài toán khó, vậy mà lời giải đã được nghĩ ra khi mà hình vẽ vừa được vẽ xong. Một số học sinh trong lớp bắt đầu nhìn ra ngoài cửa sổ để chứng tỏ mình cũng đã giải xong, không cần ghi chép lại. Một số học sinh bắt đầu chép lời giải trên bảng. Một số học sinh thì chăm chú đọc lời giải.
Cô Hương mỉm cười :
- Lời giải rất tuyệt vời. Tuy nhiên nó vẫn chưa phải cách nhanh nhất. Các em về nhà nghĩ tiếp cách nhanh nhất nhé.
Hết tiết.