Chương 14:  Thỏa thuận đã ký

Chương 14: Thỏa thuận đã ký

Sau một hồi chọn đồ, Thảo hớn hở mang ra 1 chiếc sơ mi trắng đơn giản và chiếc quần vải cũng đơn giản nốt và 1 chiếc áo phông nam. Tú đăm chiêu nhìn bộ đồ Thảo vừa chọn. Thật may là nó không phải thứ thảm họa thời trang rộng thùng thình như đồ con trai. Mặc lên nhất định sẽ rất đẹp. Có điều, Tú vẫn thích bộ đồ ban nãy Thảo thử. Với lại chiếc áo phông nam là thế nào? Thảo mua cho ai?

Thảo vui vẻ tính tiền, còn Tú vẫn điềm nhiên ngồi ở sofa đợi. Huy cũng không khá khẩm hơn gì, chẳng qua cũng chỉ là vai xe ôm bắt đắc dĩ, chưa xác định được mục đích thực sự của mình. Nếu so với các nhân vật trong phim thần tượng thì 2 chàng trai chỉ là 2 đứa học sinh ngốc xít. Đâu thể nào đứng dậy hô to: "Để đấy tớ thanh toán cho".

Tú bắt đầu đàm phán:

- Cậu không nghĩ là cậu nên đưa cô Hương đi riêng sao?

- Chuyện đó thì không được. Giao Thảo cho cậu, tớ cảm thấy không yên tâm. Tớ làm sao có thể bán rẻ bạn mình, phải không?

Tú cười khó chịu:

- Nếu muốn gặp Thảo thì tớ không thiếu cơ hội. Còn cậu, cơ hội đi riêng với chị Hương như thế này liệu có bao nhiêu? Bán vậy không rẻ đâu. Với lại, đi với tớ Thảo cũng không thiệt hại gì.

Huy hơi bất ngờ trước mấy câu đàm phán hơi bị đểu của Tú. Tú cũng thật tinh ý khi chỉ vừa mới đó đã đoán ra được tình cảm của Huy. Tú nói hoàn toàn đúng, cơ hội như thế này không phải là hiếm, mà là vô cùng hiếm. Huy im lặng thay cho lời đồng ý, còn Tú đứng dậy, thì thầm với nhân viên bán hàng câu gì đó. Lát sau nhân viên bán hàng gói 1 túi đồ đưa cho Tú.

Cô Hương lại gần Tú mỉm cười:

- Tiếc là Thảo nhất định không chịu mua bộ đồ em chọn. Phải công nhận là em rất có con mắt thẩm mỹ.

Tú cười cởi mở:

- Bộ quần áo cô chọn cũng rất đẹp mà.

Huy vẫn ngồi trên sofa nghĩ ngợi. Nhất định phải tận dụng triệt để cơ hội này, nhất định phải tìm ra câu trả lời: "Cô Hương liệu có phải là Melt_the_snow hay không?". Nhất định phải khéo léo không để cho Melt_the_snow biến mất một lần nữa.

Tính tiền xong, Thảo vui vẻ lại gần nhóm bạn:

- Hôm nay Thảo mời mọi người đi ăn kem.

Huy đứng dậy bảo Thảo:

- Cảm ơn nhé. Tối tớ sẽ đền.

Thảo hất tay Huy cười bảo:

- Tối sang nhà tớ, tớ cho xem cái này.

Thảo cùng cô Hương vui vẻ bước ra khỏi shop. Còn Huy với Tú đi phía sau. Vừa đi Huy vừa nói rất khẽ, đủ để Tú và Huy nghe thấy.

- Đèn đỏ nhé.

Tú gật đầu hài lòng với thỏa thuận ngầm đã ký.