Chương 14: Qùa ở tấm lòng
Đi loanh quanh trung tâm thương mại mà Kiều Ly vẫn không biết nên mua gì bèn than thở với Hương Trà:
- Tao mới được nhận lương gia sư, cũng có 1 khoản to. Nhưng mà gia đình Hoàng Anh giàu có như vậy, cái gì cậu ấy cũng có rồi. Tao không biết phải mua gì tặng cậu ấy nữa.
Hương Trà nhíu mày suy nghĩ. Đúng là gia đình Hoàng Anh giàu có, cho nên Kiều Ly muốn tặng quà cho Hoàng Anh, liền cố gắng tích cóp tiết kiệm, để có thể vào trung tâm thương mại xa hoa, tìm mua hàng hiệu đắt tiền. Nếu đặt cô ở địa vị của Hoàng Anh, cô sẽ rất vui nhưng không thấy thoải mái vì Kiều Ly phải dốc hết tiền ra như vậy.
Hương Trà liền bảo:
- Vật chất cậu ấy đầy đủ rồi. Mày nên tặng món gì nặng về tinh thần thì tốt hơn.
Kiều Ly quay sang hỏi:
- Nặng về tinh thần?
Hương Trà gật đầu:
- Thật ra, dành thời gian để vun đắp kỷ niệm mới quý báu, chứ vật chất không phải là thứ quyết định.
Thấy Kiều Ly bỗng nhiên rơi vào suy tư, Hương Trà nói tiếp:
- Ví dụ 1 cặp vé xem phim, hoặc cặp vé du lịch, hoặc bữa ăn tự nấu, hoặc là đồ handmade cũng được.
Kiều Ly đắn đo suy nghĩ. Hiện tại cô với Hoàng Anh đều ở chung với gia đình cho nên bữa ăn tự nấu với cặp vé du lịch đều không hợp lý. Với lại bản thân cô đó giờ học giỏi nhưng làm gì cũng vụng, nên thôi đồ handmade cũng tạm bỏ qua đi. Cô rủ Hương Trà vào cửa hàng quần áo. Cô chọn 2 chiếc váy y hệt nhau, đưa 1 chiếc cho Hương Trà thử, chiếc còn lại cô mang vào phòng thử đồ mặc thử. Dáng người same same nên cả 2 mặc váy đều rất đẹp. Lúc ra đứng trước gương ngắm váy trên cơ thể mình và cơ thể bạn, cả 2 đều gật gù ưng ý. Hương Trà cười giòn tan:
- Duyệt. Nhìn cứ như Thúy Vân Thúy Kiều ấy.
Kiều Ly vui vẻ ra thanh toán, rồi đưa cho Hương Trà 1 chiếc:
- Tặng mày 1 chiếc nhé. Qùa cảm ơn vì đã làm hậu phương vững chắc cho tao hạ gục thằng quỷ con.
Hương Trà hơi ngạc nhiên nhưng cũng vui vẻ nhận lấy. Lát sau, Kiều Ly rủ Hương Trà sang cửa hàng thời trang đắt tiền hơn rồi chọn 1 cặp áo đôi.
Hương Trà bĩu môi bảo:
- Tặng người ta hàng thường thường bậc trung, tặng bạn trai thì phải là hàng hiệu mới chịu. Đúng là đồ dại trai.
Kiều Ly cũng mỉm cười trêu lại:
- Thôi đừng có ghen như vậy. Nghe sợ muốn chết.
Mua quần áo xong thì cả 2 ghé rạp mua 1 cặp vé xem phim rồi xuống lấy xe để về xóm trọ. Mua xong quà tặng, Kiều Ly cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn nhiều. Trong lòng cô mường tượng ra 1 kỳ nghỉ Tết đầy lãng mạn bên cạnh bạn trai.
Chỉ là không ngờ khi xuống đến bãi để xe thì phát hiện 2 chiếc mũ bảo hiểm đều không cánh mà bay.
Kiều Ly nhìn Hương Trà thở dài:
- Mất mũ bảo hiểm rồi. Đen thế nhỉ.
Hương Trà hậm hực đứng chửi thề:
"Đứa nào ăn trộm mũ ông
Tối về nằm ngủ mọc lông khắp người."
Kiều Ly nghe xong thì bật cười.
Cứ tưởng vào trung tâm thương mại xa hoa thì không gặp kẻ cắp, cho nên 2 người mới để mũ bảo hiểm hớ hênh.Cũng tại chủ quan nên mới gặp cảnh này. Kiều Ly để hết đồ trên xe cho Hương Trà trông, rồi quay lại trung tâm thương mại mua 2 chiếc mũ mới.
Về xóm trọ, 2 cô gái tranh thủ dọn dẹp phòng, sau đó lên chào chủ nhà rồi vui vẻ về quê.