Chương 39: Cơm sinh viên

Chương 39: Cơm sinh viên

 

Nghe được câu phàn nàn của Hương Trà, cậu thanh niên kia cũng vặn nhỏ nhạc lại rồi quay mặt ra ngoài cửa, nhìn Hương Trà bằng cặp mắt thờ ơ và không nói tiếng nào. Có lẽ chỉ muốn xem xem ai mà khó tính thế. Mai đang loay hoay gọt hoa quả, liền đứng dậy mang 1 đĩa ra đưa cho Hương Trà:

- Hồng ngồi bên phòng mày đúng không? Cầm về phòng mà ăn này.

Hương Trà lắc đầu từ chối:

- Thôi không cần đâu, phòng tao cũng có mấy đĩa rồi.

Nói xong Hương Trà liền bỏ về phòng. Về đến phòng cô liền rỉ tai nói với Hồng:

- Móa, cái thằng xấu như con gấu mà cái Mai nó cũng yêu được. Còn chiều như chiều vong.

Hồng cũng bĩu môi nói thêm vào:

- Chắc là xấu nhưng kết cấu nó đẹp.

Kiều Ly nghe được cũng tò mò xem giao diện đằng trai thế nào. Nếu xấu thật thì phải có ưu điểm nào vớt vát chứ. Kiều Ly nghe Hồng than thở 1 hồi chỉ thấy đằng trai xấu người xấu cả đường đi lối về.

Mà khả năng cao là cũng xấu thật. Đang lúc nước sôi lửa bỏng, ngày thi sắp đến đít, mà còn đến đây làm gì không biết. Lẽ ra Mai cũng nên từ chối để tập trung ôn thi mới phải.

Kiều Ly cũng cảm thấy may mắn vì ở hiện tại cả cô với Hương Trà đều độc thân, cho nên không thể xảy ra mâu thuẫn kiểu này.

Tự nhiên cô nghĩ đến Hương Trà khi yêu thì sẽ như thế nào. Hương Trà là 1 đứa con gái thẳng thắn lại nghĩa khí. Với bạn bè Hương Trà chẳng bao giờ tính toán thiệt hơn. Khi yêu vào có khi cũng như vậy. Gặp người tốt thì còn thấy xứng đáng. Chứ gặp người xấu thì Hương Trà sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi. Có khi, còn ngu hơn cả Mai bây giờ cũng nên. Kiều Ly chỉ hi vọng điều đó không xảy ra. Kiều Ly đã từng bị tổn thương tình cảm, cho nên cô không hi vọng bạn thân của mình cũng bị tổn thương.

Sau khi nhạc tắt, phòng bên cạnh cũng không nói cười to nữa. Phòng số 5 thì thường xuyên đi vắng. Phòng cuối cùng thì đi làm. 3 cô gái đều có thể ngồi tập trung ôn thi.

Đến tầm trưa, Kiều Ly đứng dậy mở chiếc ví chung ở trên bàn ra lấy tiền đi chợ mua thức ăn. Cơ mà, chiếc ví chỉ còn mấy đồng tiền lẻ. Kiều Ly liền bảo Hương Trà:

- Hết quỹ rồi. Đóng thôi.

Hương Trà với tay lấy balo, lôi ví ra kiểm tra. Chỉ trong chốc lát, gương mặt đổi sang sắc đau khổ tuyệt vọng:

"Tiền như cục cứt trôi sông

Em như con chó chạy rông trên bờ."

Vừa nói, Hương Trà vừa giơ ví cho Kiều Ly xem.

Kiều Ly nhìn thấy chiếc ví trống trơn thì thở dài:

- Được rồi để tao ứng. Hôm nay ăn đơn giản vậy.