Ánh sáng mờ ảo bao phủ xung quanh, tạo nên một không gian kỳ lạ, không thể phân biệt giữa ban ngày và đêm. Bầu không khí ở đây dường như không có trọng lực, và mọi thứ đều có thể thay đổi chỉ trong tích tắc. Leona cảm thấy mình như đang lơ lửng giữa một biển không gian vô tận, nơi mọi thứ đều có thể xô đẩy, thay đổi theo ý muốn.
Cả nhóm dừng lại trước một bức tường ánh sáng chói lòa, không có lối vào, chỉ có những tia sáng dày đặc đan xen vào nhau, tạo thành một tấm màn che phủ bí ẩn. Một cảm giác căng thẳng lạ lùng lan tỏa trong không gian, như thể có một sự hiện diện lớn lao đang quan sát họ.
"Chúng ta phải làm gì?" Mia hỏi, giọng cô run rẩy khi ánh sáng phản chiếu trên khuôn mặt cô.
Leona nhìn lên bức tường ánh sáng, rồi quay lại nhìn các thành viên trong nhóm. "Chắc chắn, đây là thử thách cuối cùng mà chúng ta phải vượt qua. Chúng ta sẽ phải đối mặt với chính bản thân mình, và những lựa chọn cuối cùng."
Alex đứng lên, ánh mắt đầy quyết tâm. "Chúng ta không thể dừng lại bây giờ. Nếu đây là điều chúng ta phải đối mặt để tiến về phía trước, thì chỉ có một lựa chọn: Vượt qua."
Người đàn ông trong bộ giáp ánh sáng xuất hiện một lần nữa, nhưng lần này, ánh mắt của anh ta lộ rõ sự nghiêm túc và căng thẳng hơn bao giờ hết. "Đây là cánh cửa cuối cùng. Để đi qua, các ngươi phải giải quyết những câu hỏi mà chính các ngươi không muốn đối mặt. Những câu hỏi về sự hy sinh, về giá trị của niềm tin, và về mục tiêu cuối cùng mà các ngươi đang theo đuổi."
Cả nhóm ngồi xuống, bắt đầu cảm nhận một sự thay đổi lớn lao trong không gian. Những câu hỏi không thể trả lời, những suy nghĩ về những gì họ đã trải qua, về những hy sinh mà họ đã chứng kiến trong suốt hành trình này, bắt đầu trỗi dậy trong lòng mỗi người.
Leona cảm thấy như mình đang đứng trước một gương phản chiếu khổng lồ, nơi mỗi quyết định mà cô đã đưa ra trong quá khứ đều xuất hiện rõ ràng. "Tôi đã lựa chọn rất nhiều lần," cô nói, giọng cô vỡ vụn, "và mỗi lần tôi đều hy sinh một phần của chính mình. Tôi đã để lại những điều không thể quay lại, và tôi phải sống với những lựa chọn đó."
Mia im lặng, rồi nói: "Nhưng liệu chúng ta có thể thay đổi những điều đó không? Liệu chúng ta có thể tha thứ cho chính mình và cho những người khác?"
Alex đáp, không quay lại nhìn, nhưng ánh mắt anh ta sáng lên với một sự hiểu biết sâu sắc: "Chúng ta không thể thay đổi quá khứ, nhưng chúng ta có thể thay đổi tương lai. Chúng ta có thể quyết định làm gì với những lựa chọn còn lại."
Người đàn ông trong bộ giáp ánh sáng gật đầu, ánh sáng xung quanh anh ta dịu xuống. "Đây chính là câu hỏi quan trọng nhất. Các ngươi sẽ sống với những gì đã chọn, hay sẽ tìm cách vượt qua nó để trở thành một phiên bản mạnh mẽ hơn của chính mình?"
Câu hỏi đó lơ lửng trong không gian, nặng nề như một quả bom sắp nổ tung. Leona cảm thấy trái tim mình thắt lại. "Tôi đã chọn con đường này. Tôi sẽ không quay lại, dù phải đối diện với bất kỳ cái giá nào."
Cả nhóm dường như đồng tình với Leona, mỗi người đều đã tìm thấy cho mình một lý do mạnh mẽ để tiến về phía trước. Họ đã quá xa rồi, không thể quay lại.
Ánh sáng bắt đầu dao động, dường như một cánh cửa đang mở ra. Từ phía đối diện, một bóng người xuất hiện, là một phiên bản của chính Leona, nhưng khác biệt. Cô ấy nhìn thẳng vào Leona, ánh mắt đầy thách thức.
"Em không thể đi tiếp, Leona," phiên bản kia của cô nói, giọng nói vang vọng trong không gian. "Để tiến về phía trước, em phải từ bỏ tất cả những gì em đã là. Em sẽ đánh mất mọi thứ, kể cả bản thân em."
Leona không hề nao núng, đối mặt với bản thân mình trong phiên bản khác. "Chắc chắn em là một phần trong tôi, nhưng tôi không thể để điều đó ngừng bước chân tôi. Tôi đã học cách đối diện với những hy sinh. Tôi đã đi quá xa để quay lại."
Phiên bản đó cười nhẹ, nhưng không có sự vui mừng trong nụ cười đó. "Vậy thì em đã sẵn sàng hy sinh những gì còn lại. Nhưng em sẽ nhận ra, sau tất cả, sẽ chẳng còn ai ở lại bên em."
Ánh sáng bừng lên, như thể tất cả vũ trụ đang xung đột, và cánh cửa trước mặt mở rộng. Leona nhắm mắt lại, thở sâu và bước qua. Cô không chỉ bước vào một không gian mới, mà là bước vào một phiên bản khác của chính mình – mạnh mẽ hơn, quyết đoán hơn, và sẵn sàng đương đầu với bất kỳ thử thách nào phía trước.
Cả nhóm theo sau, không ai quay lại nhìn, nhưng trong mắt họ đều có một ánh sáng mới. Họ đã vượt qua thử thách cuối cùng. Giờ đây, họ không còn là những người đã bước qua cánh cửa ban đầu nữa. Họ là những chiến binh của tương lai, sẵn sàng đương đầu với mọi thử thách, mọi câu hỏi, và mọi sự thay đổi mà vũ trụ mang lại.
Cánh cửa cuối cùng đã đóng lại phía sau họ, nhưng không phải là kết thúc. Đây là bắt đầu của một cuộc hành trình mới, nơi mọi câu trả lời sẽ chỉ dẫn đến những câu hỏi tiếp theo.