1. Lời Nguyền Xưa Cũ
Minh Quân và Khả Du đứng trong một không gian tối đen, nơi mọi thứ không còn sắc thái, không có ánh sáng. Cả hai không thể nhìn rõ nhưng cảm giác có một lực lượng vô hình đang cuốn chặt lấy họ, không thể thoát ra được.
“Chúng ta đã đến gần điểm cuối rồi,” Minh Quân thì thầm. “Nhưng cái gì đang đợi chúng ta phía trước?”
Khả Du cúi xuống, bàn tay chạm vào mặt đất, cảm nhận những sóng năng lượng kỳ lạ đang lan tỏa. Cô ngẩng đầu lên và nhìn Minh Quân bằng ánh mắt đầy sự lo lắng. "Chúng ta không chỉ phải đối mặt với Vị Thần Hắc Ám mà còn phải đánh bại một thế lực lớn hơn, một nguyền rủa xưa cũ đã tồn tại từ khi vũ trụ này hình thành."
Minh Quân nhìn cô một cách ngạc nhiên. “Một lời nguyền sao? Là gì?”
Khả Du cắn môi, rồi kể lại:
“Lời nguyền bắt nguồn từ thời kỳ đầu tiên khi các vị thần còn chưa tạo ra các cõi trời. Trong cuộc chiến khốc liệt giữa các Thần và Ma, có một kẻ đã thả ra một con quái vật vĩ đại—nó không phải là một sinh vật thông thường mà là vật chứa đựng của sự hủy diệt. Và để ngăn chặn nó, các vị thần đã phải sử dụng một phép thuật cổ xưa để trấn giữ, nhưng cái giá phải trả là một lời nguyền không thể xóa bỏ.”
Khả Du dừng lại một chút, vẻ mặt cô như đang mang nặng một gánh nặng vô hình. “Lời nguyền này sẽ không buông tha cho chúng ta. Chúng ta chỉ có một cách duy nhất để phá giải—đó là xé nát lớp mặt nạ của thần thánh.”
2. Đối Mặt Với Bóng Tối
Bất ngờ, một cánh cửa tối tăm mở ra trước mắt họ, và từ đó, một luồng khí đen ngòm bắt đầu xâm chiếm không gian. Minh Quân và Khả Du bước vào, không biết rằng họ đang tiến sâu hơn vào chính trái tim của vòng xoáy hủy diệt.
Bên trong, một hình ảnh kỳ quái xuất hiện—đó là một hình bóng khổng lồ, đứng lơ lửng trong bóng tối, đôi mắt sáng lên như những ngôi sao chết. Minh Quân cảm nhận được một sự sợ hãi bản năng đang dâng lên trong anh, như thể những lớp vỏ bọc của không gian này đang muốn nuốt chửng cả thế giới.
“Ta đã chờ các ngươi lâu lắm rồi,” giọng nói vang lên từ bóng tối, mơ hồ và đầy mê hoặc.
Minh Quân không nói gì, anh chỉ siết chặt thanh kiếm trong tay, ánh sáng từ nó rực rỡ, dường như có thể xua tan đi bóng tối vây quanh. Nhưng khi anh bước lên, bóng tối lại dồn đến dày đặc hơn, bao trùm tất cả.
Khả Du bước đến gần Minh Quân, nhẹ nhàng nói: “Đây là Vị Thần Hắc Ám—cái bóng của sự hủy diệt.”
Vị thần xuất hiện trong hình hài của một người khổng lồ, với làn da đen sì, và đôi mắt lấp lánh ánh sáng đỏ như lửa hủy diệt. Thân thể của hắn không phải là một sinh vật đơn giản, mà là sự hợp nhất của những bóng ma, tinh linh bị giam cầm, và lưỡi kiếm sáng loáng.
“Minh Quân, Khả Du,” hắn nói, giọng vang vọng, “Các ngươi đã đến đúng lúc. Chính các ngươi sẽ là cái giá để ta thôn tính vũ trụ này.”
3. Cuộc Chiến Định Mệnh
Minh Quân không chần chừ, anh lao về phía trước, thanh kiếm rực sáng một cách đầy quyết liệt. Hắn ta không còn là một kẻ thù thông thường nữa, mà là một sự kết hợp của vũ trụ và bóng tối. Mỗi đòn tấn công của Minh Quân dường như không thể làm vị thần tổn thương, những đòn đánh của anh chỉ khiến hắn ta mỉm cười.
“Đừng cố gắng nữa,” Vị Thần Hắc Ám cười lớn. “Ta là sự bất tử, và các ngươi chỉ là những con cờ trong trò chơi của ta.”
Khả Du không chịu đứng yên, cô nhanh chóng hợp nhất với năng lượng xung quanh, tạo thành một pháp trận có khả năng hóa giải bóng tối. Một đợt ánh sáng mạnh mẽ bắn ra từ lòng cô, làm cho không gian xung quanh bừng sáng.
Minh Quân nhận thấy cơ hội, anh bật dậy, vung thanh kiếm về phía Vị Thần Hắc Ám trong một cú chém mạnh mẽ. Thế nhưng, khi thanh kiếm chạm vào thần thánh, một làn sóng bóng tối mạnh mẽ lại bùng lên, và Minh Quân cảm nhận sức mạnh của nó có thể nghiền nát cả thế giới.
4. Sự Hy Sinh Cuối Cùng
Khả Du nhận ra rằng, chỉ có một cách duy nhất để ngăn cản Vị Thần Hắc Ám và phá vỡ lời nguyền. Cô không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc hy sinh bản thân. Một lớp ánh sáng thiêng liêng bắt đầu bao trùm xung quanh cô, và phép thuật cổ xưa mà cô sở hữu bắt đầu phát huy tác dụng.
“Minh Quân… Em không thể để anh gánh vác tất cả,” cô nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Lần này, em sẽ là người chịu trách nhiệm.”
Minh Quân chỉ kịp lao về phía cô, nhưng Khả Du đã đứng trước mặt hắn, ánh sáng từ cô phát ra như một công cụ vĩ đại để cắt đứt bóng tối.
“Không, Khả Du!” Minh Quân hét lên, nhưng đã quá muộn.
Một làn sóng ánh sáng lan tỏa, bao trùm lấy Vị Thần Hắc Ám, và sau đó… tất cả đều trở thành im lặng.