Chương 6: Bóng Dáng Trong Gió
Ngày thứ năm trong thế giới tận thế, căn cứ của Thành Lãng đã vững chãi hơn nhiều. Tường thép cấp 2, súng máy tự động gầm rú ở cửa, và hàng bẫy gai sắc nhọn tạo thành lớp phòng thủ cơ bản. Nhưng cả nhóm – Thành Lãng, Lâm Tuyết Nhi, và Hồng Ngọc – đều hiểu rằng để sống sót qua 85 ngày còn lại, họ cần cơ động hơn. "Xe bọc thép," Thành Lãng nói trong buổi họp sáng, tay gõ lên bàn điều khiển. "Chúng ta cần nó để khám phá xa hơn và đối phó với biến dị thú lớn."
Hệ thống hiển thị bản thiết kế xe bọc thép cơ bản:
Yêu cầu: 50 khúc gỗ, 20 viên đá, 10 tấm thép (từ thú biến dị hoặc quặng), 2 tinh hạch cấp 2, 30 điểm sinh tồn.
Thời gian chế tạo: 4 giờ.
"Chúng ta có 28 điểm sinh tồn, 2 tinh hạch cấp 2 từ gấu và rắn, và đủ gỗ, đá từ hôm qua," Tuyết Nhi nói, kiểm tra kho vật tư. "Nhưng thiếu thép. Phải ra ngoài tìm."
Hồng Ngọc gật đầu: "Tôi thấy xác con gấu hôm trước có gai thép trên lưng. Có thể dùng được. Nếu không, phải đào quặng."
"Được," Thành Lãng quyết định. "Cả ba cùng đi. Căn cứ có súng máy bảo vệ, nhưng chúng ta không thể chia nhóm khi chưa đủ người." Họ rời căn cứ, hướng về phía đông nơi con gấu bị tiêu diệt, mang theo dao, kiếm, và súng ngắn.
Trên đường, không khí trong rừng càng nặng nề. Những vết nứt trên cây lớn hơn, vài bụi cây bắt đầu mọc gai đỏ bất thường. Đến chỗ xác con gấu, họ thấy nó đã bị thú khác gặm nham nhở, nhưng gai thép trên lưng vẫn còn. Hồng Ngọc dùng kiếm cắt 15 gai lớn, mỗi cái dài nửa mét, cứng như thép rèn. "Đủ rồi," cô nói, buộc chúng thành bó.
Đột nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo tiếng hét từ xa. Thành Lãng giơ tay ra hiệu dừng lại. "Nghe thấy không?" Anh thì thầm. Hồng Ngọc gật đầu, tay nắm chặt kiếm. Tuyết Nhi thì cảm nhận được sự rung động trong không khí qua năng lực thủy của mình: "Có người, gần đây."
Cả ba chạy về hướng âm thanh, đến một bãi đất trống. Trước mắt họ là hai người phụ nữ đang bị bao vây bởi năm con thú biến dị – sói gai cấp 1 và một con báo biến dị cấp 2 với móng vuốt phát sáng. Người phụ nữ nhỏ nhắn, tóc ngắn, giơ tay tạo ra những lưỡi gió sắc bén cắt vào lũ sói, nhưng cô đang kiệt sức. Người còn lại, cao gầy với ánh mắt lạnh lùng, cầm khẩu súng trường bắn từng phát chính xác, hạ hai con sói, nhưng đạn sắp hết.
Thành Lãng hành động ngay. Anh giơ tay, đất nhô lên đâm xuyên hai con sói còn lại, rồi phóng lửa thiêu con báo khi nó nhảy về phía người phụ nữ tóc ngắn. Hồng Ngọc lao tới, chém đứt chân con báo, và Tuyết Nhi dùng nước cuốn trôi máu độc trên đất để bảo vệ nhóm.
Trận chiến kết thúc trong vài phút. Hai người phụ nữ nhìn Thành Lãng đầy ngạc nhiên. Người tóc ngắn lên tiếng trước, giọng hơi khàn vì mệt: "Cảm ơn. Tôi là Minh Châu, kỹ sư cơ khí. Đây là Hạ Vy, bạn tôi."
Hạ Vy gật đầu lạnh lùng, kiểm tra khẩu súng: "Chúng tôi bị cuốn vào đây hai tuần trước. Anh là ai?"
Thành Lãng giới thiệu ngắn gọn về mình và nhóm, đề nghị họ gia nhập. "Chúng tôi có căn cứ, đang chế tạo xe bọc thép. Nếu cô là kỹ sư, sẽ rất hữu ích," anh nói, nhìn Minh Châu.
Minh Châu cười nhẹ: "Tôi điều khiển gió – tiến hóa giả hệ phong. Nếu có dụng cụ, tôi có thể chế tạo máy móc." Hạ Vy bổ sung: "Tôi là gen chiến sĩ cấp 3, xạ thủ. Đạn của tôi tự chế, nhưng nguyên liệu sắp cạn."
"Hoàn hảo," Thành Lãng gật đầu. "Đi với chúng tôi. Căn cứ sẽ là nhà của các cô."
Về đến căn cứ, Minh Châu kiểm tra gai thép từ con gấu, xác nhận có thể dùng cho xe bọc thép. Cô và Thành Lãng nhập nguyên liệu vào hệ thống, thêm 30 điểm sinh tồn (trừ đi 2 điểm từ kho, còn 26). Bốn giờ sau, một chiếc xe bọc thép thô sơ xuất hiện – thân thép gai, bánh xe chắc chắn, gắn súng máy nhỏ ở nóc.
Nhưng niềm vui chưa trọn vẹn. Hệ thống cảnh báo: "Biến dị thú cấp 3 xuất hiện gần căn cứ: Hắc Hổ Gai Độc. Đề nghị chuẩn bị chiến đấu."
Tiếng gầm rung trời vang lên, và từ rừng, một con hổ đen khổng lồ lao ra – cao bốn mét, lớp gai trên lưng bắn độc, tốc độ nhanh như chớp. Thành Lãng hét: "Lên xe!"
Cả nhóm nhảy vào xe. Minh Châu lái, dùng gió tăng tốc. Hạ Vy bắn từ nóc, đạn xuyên qua lớp gai nhưng không đủ hạ gục. Hắc Hổ đâm vào xe, khiến nó lảo đảo. Thành Lãng phóng lửa, Hồng Ngọc nhảy ra chém chân, và Tuyết Nhi tạo sóng nước dập độc. Nhưng con hổ quá mạnh, đập vỡ kính xe.
Thành Lãng tập trung, dựng bức tường đất khổng lồ nhốt con hổ, rồi phóng quả cầu lửa lớn nhất anh có thể tạo. Minh Châu bổ sung một cơn lốc cuốn lửa thành biển lửa, thiêu cháy con thú. Hạ Vy bắn phát cuối vào đầu nó, kết liễu.
Hệ thống thông báo:
Thành tích: Tiêu diệt Hắc Hổ Gai Độc cấp 3.
Phần thưởng: 40 điểm sinh tồn (Tổng điểm: 66), 1 tinh hạch cấp 3.
Cả nhóm thở phào, bước ra khỏi xe. Thành Lãng nhìn bốn người phụ nữ – Tuyết Nhi dịu dàng, Hồng Ngọc mạnh mẽ, Minh Châu thông minh, Hạ Vy lạnh lùng – và mỉm cười: "Chúng ta là một đội thật sự rồi."
Đêm đó, họ ngồi quanh bàn, lên kế hoạch nâng cấp căn cứ lên cấp 3 và chế thuốc cường hóa mới. Ngoài kia, khu rừng vẫn rền vang, nhưng trong căn cứ, hy vọng đã lớn hơn bao giờ hết.