Chương 10: Ngày Định Mệnh
Ngày thứ mười trong thế giới tận thế, căn cứ của Thành Lãng ngập trong không khí bận rộn. Sau chiến thắng trước Triệu Phong, cả nhóm – Thành Lãng, Lâm Tuyết Nhi, Hồng Ngọc, Minh Châu, và Hạ Vy – đều ở đỉnh cao sức mạnh gen chiến sĩ cấp 3, với 196 điểm sinh tồn và một kho chiến lợi phẩm quý giá: 1 tinh hạch cấp 5, 3 tinh hạch cấp 3, và 2 tinh hạch cấp 2. Họ quyết định dùng thời gian còn lại để tối ưu hóa trang bị trước khi tận thế đến.
Thành Lãng đứng trước bàn điều khiển, nói: "Triệu Phong đã xong, nhưng 81 ngày nữa, chúng ta sẽ đối mặt với thiên tai, zombie, và biến dị thú mạnh hơn. Chúng ta cần súng năng lượng và xe bọc thép cải tiến."
Minh Châu gật đầu, mắt sáng lên: "Tôi đã xem hệ thống. Tinh hạch cấp 5 đủ để chế súng năng lượng cho Hạ Vy." Cô mở bản thiết kế:
Súng năng lượng cấp 1:
Yêu cầu: 1 tinh hạch cấp 5, 10 tấm thép, 5 tinh hạch cấp 2, 20 điểm sinh tồn.
Tính năng: Bắn tia năng lượng xuyên thép, tầm xa 1km, nạp đạn bằng năng lượng mặt trời.
Thời gian chế tạo: 4 giờ.
Hạ Vy cầm khẩu súng trường cũ, nói: "Nếu súng này thành công, tôi có thể bắn từ xa mà không cần lo đạn."
"Được," Thành Lãng đồng ý. "Còn xe bọc thép thì sao?"
Hệ thống hiển thị nâng cấp:
Xe bọc thép cấp 2:
Yêu cầu: 30 tấm thép, 2 tinh hạch cấp 3, 50 điểm sinh tồn.
Tính năng: Tăng tốc độ gấp đôi, giáp chống axit, súng máy năng lượng (50 phát/phút).
Thời gian: 5 giờ.
"Chúng ta có đủ nguyên liệu," Hồng Ngọc nói. "Làm cả hai, rồi nghỉ ngơi. Tôi cảm giác khu rừng đang thay đổi."
Cả nhóm bắt tay vào việc. Minh Châu và Hạ Vy chế súng năng lượng, trong khi Thành Lãng, Tuyết Nhi, và Hồng Ngọc nâng cấp xe. Sau 5 giờ, hai thiết bị hoàn thành:
Súng năng lượng trong tay Hạ Vy lóe sáng, bắn thử một tia xuyên thủng cây lớn cách 500 mét.
Xe bọc thép cấp 2 bóng loáng, giáp dày hơn, súng máy trên nóc gầm rú khi thử nghiệm.
Tổng điểm sinh tồn còn lại: 126. Họ quyết định giữ để nâng cấp căn cứ hoặc chế thuốc sau. Nhưng không ai ngờ rằng ngày tận thế đến sớm hơn dự kiến.
Đêm ngày thứ mười, drone do thám đột nhiên báo động: "Năng lượng bất thường trên bầu trời. Thiên tai sắp xảy ra."
Thành Lãng nhìn lên qua lỗ thông khí. Bầu trời đen kịt nứt toác, những vệt đỏ như máu rạch ngang. Một tiếng nổ vang trời, và mưa bắt đầu rơi – không phải nước, mà là axit ăn mòn, làm tan chảy cây cối bên ngoài. Đất rung chuyển, nứt ra từng khe lớn. Hệ thống thông báo:
"Ngày thứ 91 đến sớm do năng lượng biến dị tăng đột biến. Tận thế bắt đầu. Nhiệm vụ sinh tồn: Bảo vệ căn cứ, tiêu diệt 100 zombie trong 7 ngày. Phần thưởng: 100 điểm sinh tồn, bản thiết kế xe tăng tự động."
"Zombie?" Hồng Ngọc nhíu mày, kiếm sẵn sàng.
Từ khe đất, những bóng dáng loạng choạng bò lên – xác sống chậm chạp, da xám xịt, mắt trắng đục. Zombie cấp 1, số lượng hàng chục, tiến về căn cứ. Thành Lãng hét: "Người máy, súng máy – bắn!" Người máy và súng tự động khai hỏa, hạ hơn 20 con ngay lập tức. Nhưng mưa axit làm hỏng súng máy, buộc nhóm phải ra ngoài.
Họ lên xe bọc thép, Minh Châu lái. Thành Lãng dựng tường đất chắn zombie, phóng lửa thiêu đám đông. Hồng Ngọc nhảy xuống, chém lia lịa, mỗi nhát hạ 2-3 con. Tuyết Nhi tạo sóng nước cuốn trôi axit trên xe, đồng thời đâm xuyên zombie. Hạ Vy bắn súng năng lượng, tia sáng xuyên qua 5 con cùng lúc. Minh Châu dùng gió thổi bay đám zombie nhỏ, giữ khoảng cách.
Sau 30 phút, họ tiêu diệt 50 zombie, nhưng số lượng vẫn tăng. Đất nứt thêm, và một tiếng gầm lớn vang lên. Từ khe lớn nhất, một con zombie khổng lồ cao 5 mét xuất hiện – Zombie Vương cấp 3, da phủ vảy thép, tay cầm khúc cây lớn như chùy. Nó gầm lên, gọi thêm zombie cấp 1 bao vây.
"Chết tiệt!" Thành Lãng hét. "Tập trung vào nó!" Anh phóng quả cầu lửa lớn, Minh Châu bổ sung lốc xoáy, nhưng Zombie Vương chỉ bị cháy xém. Hồng Ngọc lao tới, chém chân, nhưng bị nó đập bay vào xe. Tuyết Nhi dùng sóng nước quấn tay nó, giữ chặt, trong khi Hạ Vy bắn tia năng lượng vào mắt. Thành Lãng dồn toàn lực, đất nhô lên đâm xuyên ngực nó, lửa thiêu từ trong ra ngoài. Con thú gục xuống, kéo theo đám zombie cấp 1 tan rã.
Hệ thống thông báo:
Thành tích: Tiêu diệt Zombie Vương cấp 3, 60 zombie cấp 1.
Phần thưởng: 60 điểm sinh tồn (Tổng điểm: 186), 1 tinh hạch cấp 3.
Cả nhóm rút vào căn cứ, thở hổn hển. Mưa axit vẫn rơi, đất vẫn rung, và tiếng gầm từ xa cho thấy biến dị thú đang đến. Thành Lãng nhìn đồng đội, nói: "Tận thế đã bắt đầu. Từ giờ, mỗi ngày là sinh tử."
Tuyết Nhi nắm tay anh: "Chúng ta sẽ sống sót." Hồng Ngọc gật đầu, Minh Châu và Hạ Vy cũng mỉm cười kiên định. Bên ngoài, bóng tối phủ kín, nhưng trong căn cứ, ngọn lửa hy vọng vẫn cháy.