Chapter 10

Có lẽ nhờ chân tôi ngắn, nên những người lính đã để tôi được ngồi trên vai Clara

'Thánh kỵ sĩ !?'

Ngay khi tỉnh dậy, may mắn thay, Hera đã lập tức bị thu hút bởi việc những người lính mà ban đầu chúng tôi gặp lại hóa ra là những kỵ sĩ thánh trong những câu chuyện được kể

Sự hào hứng của em về các thánh kỵ sĩ đã khiến tâm trạng của Hera rõ ràng được cải thiện

'... Và đó là cách vua Aether IV đánh bại được quân đoàn quỷ vương lần đó !'

Có lẽ những người thánh kỵ sĩ và các câu chuyện của họ đã được chuyền đi khắp nơi và trở thành những câu chuyện cổ tích cho bọn trẻ

Những câu chuyện này có lẽ gần với lịch sử hơn là những câu chuyện chỉ để kể cho những đứa trẻ

Cũng nhờ câu truyện mà Hera hào hứng kể lại, tôi biết được rằng đây không phải là lần đầu tiên thế giới bị xâm chiếm bởi quỷ vương

Tôi sẽ hỏi thêm với Lilith sau về việc này vậy... Hera có vẻ không biết gì ngoài truyện cô được kể cả

'Hera này, cậu có muốn chuyển lại không ?'

'...'

'Hera ?'

'Đ- được không... ?'

'Yeah, lần này tớ cũng đồng ý mà, hơn nữa mọi thứ đã an toàn rồi nên sẽ ổn thôi'

'... Tớ muốn được gặp cậu hơn'

'Chúng ta luôn gặp nhau mà ?'

'K-không, ý tớ là... uhm... trực tiếp... ở nơi này ấy ...?'

'Eh ? Cậu muốn nhìn thấy bản thân mình đến thế cơ à ?'

'Không phải ...!'

'Hehe... Tớ đùa vậy thôi mà'

'Muh...'

Thậm chí còn không cần nhìn Hera, tôi biết em đang phồng má ở trong tiềm thức mình luôn

"Chị Clara, em ngủ một chút được chứ ?"

"...Muh"

Clara chỉ gật đầu một cách tự nhiên

Có lẽ do cơ thể Hera quá nhẹ, Clara hoàn toàn không có dấu hiệu của việc mệt mỏi, mặc dù đã đi với tôi ở trên vai được hơn 1 tiếng 

'Her- !?'

Tôi lập tức thấy khó thở khi xuất hiện trong không gian tiềm thức

Nó không phải một không gian vô hạn đen kịt nữa

Xung quanh tôi là một căn phòng, một căn phòng mà tôi chẳng bao giờ muốn gặp lại thêm lần nữa

'Huff.... K-không... Làm.... Thế nào...'

Căn phòng tối mịt

Nhưng những ký ức của tôi tại nơi này chẳng thể khiên tôi quên đi nó

Một bóng hình xuất hiện từ cánh cửa

Hơi thở của tôi yếu đi, còn đôi chân thì như không còn sức lực

Tôi có thể cảm nhận rõ nhịp đập bất ổn của tim mình

'Không... Kh-... không...'

Với những bước chân loạng choạng, tôi lùi dần về phía sau khi cái bóng đó tiến gần đến tôi

-Bụp

Tôi có thể cảm thấy lưng tôi đã chạm vào góc tường

'Không ... Khoan... M-mẹ... con-'

Tim tôi đập loạn xạ, chân tôi như thể đã từ bỏ mọi sự nỗ lực, nó sụp xuống đất

Theo bản năng, tôi ôm hai tay mình, che phần đầu lại 

'Con... biết lỗi rồi... đừng-hic'

Tôi thậm chí có thể cảm thấy nước mắt theo bản năng mà ứa ra

'Huff...-'

Tôi không thở được nữa....

Ngay lúc cánh tay của cái bóng chạm tới tôi, tầm nhìn của tôi đã đen đi ngay lập tức

*

Vài tiếng trước khi Hera trò chuyện với Buyer về các thánh hiệp sĩ, cô đã tỉnh lại sau khi khóc được một lúc trong lòng Buyer

Hera thấy hơi lạ khi được an ủi bởi một người nhìn y hệt mình, nhưng cô không hề ghét nó

Thậm chí cô còn thích nó là đằng khác

'...'

Còn một chuyện khác nữa

Khi Hera tỉnh lại , có một cánh cửa đã nằm ngay trước mắt cô

Một cánh của với thiết kế mà cô chưa bao giờ nhìn thấy

Với sự tò mò, cô đã mở nó ra

Bên trong là một căn phòng, bé hơn căn nhà cũ của cô

Việc nhớ lại về căn nhà khiến cô có chút buồn, nhưng vì đã có Buyer, cô quyết định sẽ không nghĩ thêm về nó nữa

Một căn phòng kỳ lạ, nó tối đen, thậm chí còn không có nguồn sáng

Vì một lý do gì đấy, cô cảm thấy sự thân thuộc của Buyer trong căn phòng này

Đây là... phòng của Buyer trước khi cô tới đây chăng ? Hera không biết nữa

Cô chỉ biết Buyer hiện tại là gia đình của cô, còn về tại sao Buyer lại xuất hiện ở trong tâm trí cô thì cô chịu

'Mhm...'

Liệu Buyer có vui nếu cô thấy căn phòng này không nhỉ ? 

Nếu Buyer đã giúp cô, có lẽ cô cũng nên cho Buyer một thứ gì đó chứ nhỉ ?

Vì đây là không gian trong tiềm thức của cô, Hera đã nhận ra việc cô có thể tạo ra bất cứ thứ gì trong này chỉ với trí tưởng tượng

Sau khi chắc chắn mình đã nhớ được căn phòng, Hera rời khỏi nó

Vừa bước ra khỏi cửa, cánh của lập tức đóng lại rồi biến mất ngay lập tức

'...Lạ thật...'

Cô cũng chỉ nghĩ đơn giản, trước khi tạo ra một căn phòng khác giống vậy bằng trí tưởng tượng của mình

*

Sau khi bảo Buyer vào gặp, Hera đã tạo ra căn phòng ngay xung quanh nơi Buyer xuất hiện

Cô đứng ngoài căn phòng, hồi hộp để nhìn thấy vẻ mặt của Buyer

'He he...'

Cô không ngừng khúc khích khi nghĩ tới vẻ bất ngờ của Buyer

'Buyer-'

Ngay khi cô mở cửa, trái ngược với mong đợi, cô nhìn thấy một Buyer đang run sợ

Hơi thở của Buyer mạnh và bất thường tới mức cảm giác như cô ấy đang vắt kiệt bản thân để thở vậy

'Buyer... ?'

Ngay khi nhìn thấy cô, Buyer loạng choạng bước về phía sau, tay cô nắm chặt phần ngực của chiếc áo

-Bụp

Cô càng tiến đến, Buyer lại càng lùi lại

Đồng tử của cô thu nhỏ, run liên tục, cho thấy rõ là cô đang sợ hãi tột độ

Cũng đến lúc Buyer bị dồn vào chân tường

'Không ... Khoan... M-mẹ... con-'

Cô gục xuống, hai tay ôm đầu

'Con... biết lỗi rồi... đừng-hic'

Cho đến lúc này, Hera mới nhìn thấy được những giọt nước mắt lăn trên má Buyer

Hera đưa tay ra, chạm vào cánh tay đang ôm đầu của Buyer

'Hic-'

Cô đã ngất ngay tức khắc

Một Buyer đáng tin, và theo góc nhìn của cô là mạnh mẽ

Là người thân, là chỗ giựa vững trãi của Hera

Giờ đây thu gọn lại một góc, vang lên những tiếng nấc nghẹn

'...'

Không ổn rồi

Hera là một đứa trẻ hư

Cô tự bảo bản thân mình

Tại sao bạn cô ở tình trạng như thế này... mà cô lại có thể thấy .... Vui được cơ chứ ?

'He... Hehehehe...'