“Đang đăng nhập vào hệ thống… giấy phép phù hợp.”
“Đang xuyên qua… xuyên qua thành công.”
“Đang khởi tạo nhân vật… khởi tạo thành công.”
“Chào mừng đến với Ilis - chín cõi hoang vu…”
“Ting, Người hướng dẫn số liệu NIK 47, người Xứ khác đang xuyên qua, vui lòng nhanh chóng di chuyển đến cổng 3 Trạm Bình minh để tiếp nhận nhiệm vụ.”
Sara ngồi dậy, liếc nhìn bảng thông báo vừa mới được gửi đến, chậm rãi rời khỏi căn phòng nhỏ của mình, anh xuyên qua con đường mòn vắng vẻ để đi đến Thị trấn, nơi duy nhất có cổng Dịch chuyển trong khu vực này.
Trên đường, Sara không khỏi gặp người quen, họ có chút kinh ngạc khi thấy anh, đến gần chào hỏi.
“Sara, anh cuối cùng đã chịu rời khỏi nhà rồi à, hiếm thấy đấy.”
Trước những lời hỏi thăm thiện ý, Sara chỉ mỉm cười gật đầu, nói nhanh về nhiệm vụ của mình.
“Xin lỗi, giờ tôi cần phải đến Trạm Bình minh để đón người Xứ khác, nói chuyện sau nhé.”
Nghe thế, tất cả mọi người đều nhanh chóng nhường đường, họ biết tính nghiêm túc của công việc này nên không cản đường, đồng thời còn giục anh đi nhanh hơn.
Sara không nói gì thêm, tăng tốc độ đến gần hơn Cổng dịch chuyển, một công trình đặc biệt nằm trung tâm Thị trấn, mặc dù thuận tiện nhưng người dân rất ít sử dụng nó vì mức phí không hề rẻ, phần lớn chỉ có những người Xứ khác hoặc dân thành thị mới dùng đến, hoặc giống như Sara, anh là người Hướng dẫn, có nhiệm vụ hỗ trợ người Xứ khác thích nghi và làm quen với thế giới này sẽ cần dùng đến. Tuy nhiên đặc quyền của anh cũng có giới hạn, khi nào anh có nhiệm vụ mới được sử dụng Cổng miễn phí, còn lại vẫn tốn tiền như thường.
Cổng dịch chuyển là một bệ đá hình tròn được chạm khắc ký hiệu đặc biệt, dùng để kết nối với hệ thống Dòng chảy Vô tận nhằm xác định các tiếp điểm, để di chuyển đến nơi cần đến, người sử dụng sẽ dùng xác định danh tính của mình, thanh toán chi phí rồi chọn ký hiệu tượng trưng cho nơi cần đến, sau đó bước vào vòng tròn bên trên cái bệ, ánh sáng sẽ được kích hoạt, sẽ có một chút hoa mắt, sau đó người dùng sẽ đến được nơi cần đến.
Sara thực hiện đúng quy trình mà ai cũng biết, trừ việc phải thanh toán phí, anh chọn biểu tượng Trạm Bình minh, hình ảnh một hòn đảo nhỏ bên dưới mặt trời. ánh sáng lóe lên, anh nhìn thấy cảnh vật xung quanh đã thay đổi, tiếng ồn ào vang lên bên tai, anh biết mình đã đến nơi.
Trạm Bình minh, một hòn đảo nhỏ nằm trôi nổi trên bầu trời cực đông Lãnh địa Vàng Son, nơi cuộc hành trình bắt đầu…
Giải thích một chút về khái niệm này, người Xứ khác, họ đến từ một vùng thời không xa xôi, thông qua hình chiếu tinh thần, họ sẽ lấy một thân phận đặc biệt để hoạt động ở thế giới này, bởi vì chỉ là hình chiếu, người Xứ khác sẽ không chết, mỗi lần như vậy họ sẽ được hồi sinh ở Trạm Bình minh với một cái giá không hề rẻ.
Sara bước ra cổng Dịch chuyển, hiện diện trước mắt anh là một sảnh chào rộng lớn tấp nập người qua lại, phần lớn họ là người Xứ khác với những bộ trang phục đẹp đẽ, anh quan sát một hồi, thở dài, cúi đầu nhìn bộ trang phục áo sơ mi trắng quần vải của mình, rồi lại thở dài. Khi anh đang dự định bước ra ngoài, bỗng nhiên nghe một tiếng thông báo vang lên, Sara nhíu mày, cảm giác không ổn, anh vội mở bản thông báo lên, lấy tay che mặt, anh thầm nói.
“Trời ạ, lần thứ mấy rồi, sao các hệ thống này cứ trừ tiền di chuyển của mình thế, phúc lợi nhân viên kiểu gì vậy.”
Tài khoản với con số dư ít ỏi của anh mới bị trừ mất 2000 vàng dưới danh nghĩa sử dụng dịch vụ cổng Dịch chuyển, mức giá này không được tính là quá cao nhưng đây không phải lần đầu tiên anh bị mất tiền và chẳng lần nào anh lấy lại được cả.
“Đây là lý do mình không thích dùng cổng Dịch chuyển chút nào, chán ghê, mong Nyra hôm nay có ca trực.”
Sara lầu bầu, đưa tay chạm vào Huy hiệu người Hướng dẫn trên áo, một giao diện thông tin hiện lên, anh bấm vào chỗ báo cáo, một vòng tròn xoay vòng xuất hiện, một lúc sau, đầu bên kia vang lên giọng nói ôn hòa.
“Chúc một ngày tốt lành, người Hướng dẫn, hôm nay bạn đã tìm thấy người Xứ khác cần giúp đỡ chưa.”
Giọng nói này không xa lạ gì, đó chính xác là Nyra Shadowveil, một người quen của Sara ở Trung tâm người mới, hiện đang làm nhiệm vụ hỗ trợ nhân viên nội bộ. Sara nhanh chóng nói.
“Người Hướng dẫn NIK 47, Sara, hệ thống nhận dạng của tôi lại bị lỗi, nó mới trừ tiền sử dụng Cổng dịch chuyển của tôi. Xin nhanh chóng khắc phục và hoàn tiền lại cho tôi.”
Đầu kia im lặng một lúc, giọng tràn ngập bất đắc dĩ vang lên.
“Sara, đây là lần thứ mấy rồi, anh cứ như vậy không được đâu. Tôi đã ghi lại trường hợp của anh, nếu đang có nhiệm vụ, vui lòng nhanh chóng tiếp nhận và hoàn thành.”
“Này, đây đâu phải là lỗi của tôi, tất cả đều do hệ thống.”
“Hệ thống không có lỗi, chúng ta đã kiểm tra rất nhiều lần, anh mới là người có vấn đề, lỗi không nhận dạng này rất hiếm khi xảy ra với người khác, còn với anh, một tháng tới những 14 lần, báo cáo tới 14 lần, anh có biết những nhân viên khác bắt đầu liệt anh vào sổ đen không.”
“Tôi cũng đâu có muốn đâu…” Sara yếu ớt nói, nhưng chưa nói xong, đầu kia đã chen vào.
“Anh hôm nay có nhiệm vụ đúng không, nhanh chóng đi đi, đừng để người Xứ khác đợi, tôi đã ghi lại và báo cáo lên rồi, vậy đi, nói chuyện sau…”
“Khoan đã, Nyra, cô không nói một chút nữa tôi tiếp tục bị trừ tiền thì phải làm sao… này này…. Đi rồi à, ài.” Sara thở dài, cũng chỉ có thể thở dài, dù sao cũng đã quen rồi, cái hệ thống khốn khiếp tràn đầy ác ý với mình anh mà.
Sara đành tiếp tục đi về phía trước, đi qua Sảnh Ánh sáng đến khu vực 12 Tinh vân bạc, cách nơi này cũng không quá xa nhưng nếu còn lề mề, anh sẽ khiến người Xứ khác phải đợi, rồi nhiệm vụ không hoàn thành, rồi anh lại nhận đánh giá tệ, nghĩ thôi cũng khiến anh đau đầu.
Trung tâm sảng đường rộng lớn và sáng sủa, ánh sáng bình minh dịu êm xuyên qua trần nhà bằng thủy tinh tạo nên những đường vân phản chiếu lung linh, chiếu lên khuôn mặt tràn ngập cảm xúc của những người xa lạ không thuộc thế giới này, họ lao đi một cách nhanh chóng về mục tiêu của mình, đôi lúc sẽ dừng lại, trò chuyện cùng người bên cạnh, tận hưởng cuộc sống của chính mình.
Bắt đầu từ khi nào nhỉ, Sara tự hỏi, rồi lại lắc đầu, không ai quan tâm đều đó cả, những người xung quanh anh, những người địa phương hay còn gọi người Ilis, họ chỉ đơn giản chấp nhận điều đó nhưng một việc hiển nhiên.
“Chúng ta chào đón người Xứ khác bằng tất cả lòng nhiệt tình, họ là bạn, là người trợ giúp mà chúng ta cần đến. Hãy khiến họ có những trải nghiệm khó quên trên hành trình khám phá thế giới xinh đẹp này.”
Con đường Sara đi dần trở nên yên tĩnh, vị trí 1 đến 3 cổng người mới, giai đoạn hiện tại đã không còn đông đúc như lần đầu tiên Trạm Bình minh khởi động nhưng vẫn không thiếu người sử dụng, cứ mỗi giờ trôi qua sẽ có người Xứ khác đến, và lúc này có tới 2 cổng đang hoạt động, đồng nghĩa có 2 người Xứ khác mới.
Sara dừng lại, mở bản thông báo nhiệm vụ, cẩn thận đọc nội dung bên trong, anh không muốn nhận nhầm người chút nào.
“Tên nhân vật: Luna Vy
Giới tính: Nữ
Ngoại hình: tóc đen, dài đến lưng, chiều cao 1m65
Tuổi: 18
…”
Sara nhanh chóng đọc xong thông tin, quay đầu nhìn về phía cổng số 3, xác định đối tượng, tiến lại gần.
Cô gái trông có vẻ giống miêu tả trong bảng thông tin đang đứng quay lưng với Sara, cô ấy đang trò chuyện với một người, đoán chừng cũng là một người mới. Cuộc nói chuyện của hai người hình như đã kết thúc vì người kia đã quay lưng đi, trở vào cổng số 2 và biến mất trong đấy, điều này không khỏi làm Sara nhíu mày khó hiểu, chưa đi một vòng nữa đã bỏ cuộc rồi sao?
Mặc dù tò mò với người nọ, nhưng Sara biết rằng, nhiệm vụ của anh là ở cô gái còn lại, nên anh đến gần hơn, lên tiếng chào hỏi.
“Xin chào quý cô, xin hỏi đây có phải quý cô Luna Vy không?”
Người con gái kia có chút giật mình, từ tốn quay đầu, hiện ra một khuôn mặt xinh xắn với đường nét nhẹ nhàng, đôi mắt sâu mà trong suốt, mái tóc dài xõa nhẹ sau lưng, cô ấy không cười, cẩn thận nhìn người đến, không xác định hỏi.
“Anh đang gọi tôi?”
“Đúng vậy, cô không phải Luna Vy à?” Sara cười cười, cố gắng trông thân thiện nhất có thể.
Cô gái ngẩn người, giống như mới nhớ ra tên mới đặt của mình, chậm chạp hồi đáp.
“À… ờ thì… phải, tôi là Luna Vy.”
Cô gái này, không phải chậm tiêu đi, Sara nghĩ thầm, xong nhanh chóng cảm thấy suy nghĩ này thật khiếm nhã khi dùng để đánh giá một cô gái, anh nhanh chóng lấy lại tập trung, làm lên giới thiệu.
“Xin chào quý cô, tôi là Sara, tôi sẽ là người Hướng dẫn của cô trong quá trình du hành tại vùng đất này, nếu có thắc mắc gì, cô có thể tìm tôi bất kỳ lúc nào.”
Sara đưa tay chạm vào Huy Hiệu người Hướng dẫn của mình, mở bảng thông báo nhiệm vụ của mình, nhấn nút hoàn thành, thông tin và vị trí của Luna Vy hiện lên trước mắt anh, đồng thời một bảng thông tin của anh cũng hiện ra ngay trước mắt cô gái, Sara giải thích.
“Đây là đánh dấu liên lạc đặc biệt giữa người Hướng dẫn và người Xứ khác để thuận tiện cho việc giao lưu, sau này khi cô muốn tìm tôi, có thể thể mở bảng thông tin này và chọn nút gọi hoặc nhắn tin, tôi sẽ nhanh chóng trả lời.”
Luna Vy không trả lời ngay mà cẩn thận quan sát bảng thông tin nửa trong suốt hiện ra trước mặt, đôi mắt không che giấu ngạc nhiên và thích thú nhưng khuôn mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, qua một lúc lâu, cô mới chậm rãi đặt câu hỏi.
“Làm thế nào để mở?”
“A… cô nói gì? À đúng, trước tiên hết chúng ta cần đi nhận Huy hiệu, cô biết hệ thống Huy hiệu rồi chứ?”
Luna lắc đầu khiến Sara không khỏi bất đắc dĩ, không phải trước khi tham gia trò chơi, chúng ta cần đọc thông tin giới thiệu trước sao? Mặc dù than phiền trong lòng nhưng Sara vẫn quyết làm tốt công việc của mình, anh nhìn quanh một vòng, nói.
“Chúng ta đến bàn thông tin đi, tôi sẽ giải thích cho cô.”
...
“Xin lỗi vì không vào với em được, đã nói trước vậy mà...”
“Đừng lo, chị đã tìm người Hướng dẫn cho em rồi, người đó sẽ giúp em.”
“Sau khi xong việc, chị sẽ nhắn lại cho em sau nhé.”