Chương 7: Lời đồn đầu tiên
Trong lúc trò chuyện, Luna và người bạn mới quen của mình, Chuông Gió đã rời khỏi Bãi đá Thợ săn, trước mắt là một ngã ba đường có bản chỉ dẫn rõ ràng, đi bên trái sẽ đến Thành Ferrum, bên phải là đồi Pha lê hồng, một địa điểm thu thập nguyên liệu khác có cấp độ quái vật mạnh hơn.
Luna và Chuông Gió rẽ vào bên trái, không qua bao lâu, họ đã trông thấy bức tường thành to lớn và nóc nhà cao ngất phía xa, hơi ẩm trong không khí đã vương mùi sét rỉ, trong suốt cả đoạn đường, Luna không hề cảm thấy nhàm chán khi có một người bạn đồng hành nhiệt tình như vậy, cô ấy có thể mở rộng chủ đề không ngừng nghỉ, Luna vừa lơ đãng vừa cảm thấy thích thú mà lắng nghe, nếu ở cuộc sống bên ngoài, cô rất ít tiếp xúc với những người có thể thoải mái bộc lộ ngôn ngữ như thế này.
Cuộc hành trình nhanh chóng kết thúc khi họ bước vào cổng thành, đại lộ Sarr nối thẳng đến Tháp mắt rồng, chia thành phố làm 4 khu vực khác nhau. Vừa vào thành, Chuông Gió lập tức chủ động mở bản đồ ra, chỉ vào một khu vực và nói với Luna.
“Đây là đường số 3 Ngọc Bích, em đã chia sẻ định vị cho chị, chị cứ đi theo hướng dẫn là được.”
“Em phải đến Tháp mắt rồng để trả nhiệm vụ đây, một chút nữa chị có thể đến đó để tìm thêm nhiệm vụ, cần gì có thể nhắn cho em.”
Luna gật đầu cảm ơn, hai người đồng hành thêm một đoạn ngắn trước kia chia tay tại ngã rẽ, Luna bước vào khu Ngọc Bích, vừa đi vừa nhìn số đường.
Cửa tiệm của lão Theory không quá lớn, chỉ nằm nhỏ gọn trong một góc đường nên người ra vào cũng không nhiều, Luna dễ dàng tìm thấy mục tiêu thông qua bảng hiệu được khắc nổi, cô bước vào cửa hàng, phần mặt tiền có vẻ hơi tối tăm, những kệ gỗ chất đống nguyên liệu sắp xếp không theo quy luật nào che khuất phần lớn ánh đèn. Luna nhìn thấy một người đàn ông to lớn đang ngồi phía sau quầy hàng, nhìn thấy cô bước vào, ông ta cất tiếng chào hỏi.
“À đây có phải là quý cô nhỏ xinh xắn hôm qua không, cô đã hoàn thành nhờ vả của tôi rồi à?”
Luna đi đến quầy hàng, từ trong kho lưu trữ lấy ra 3 món nguyên liệu thô gồm đồng đỏ, quặng sắt và bột thủy tinh, chính xác như yêu cầu, người đàn ông kiểm tra một lượt, vô cùng hài lòng gật đầu, từ phía dưới tủ lấy ra một túi tiền, bỏ 1500 đồng lên bàn để thanh toán, Luna nhận lấy, mở hợp đồng ra và bảng nhiệm vụ ra nhìn thì thấy chúng đều được đánh dấu đã hoàn thành.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại, trong danh sách thanh toán, Luna vẫn còn một phần thưởng chưa nhận, một lời đồn.
Luna kiên nhẫn chờ đợi trong khi lão chủ tiệm ngồi lấy một điếu thuốc ra, đặt lên môi nhưng không châm lửa, lão nhìn cô một chút, sau đó cười cười hỏi, không trực tiếp vô chính đề mà hỏi thăm.
“Cậu chàng ngày hôm qua đâu rồi, không phải anh ta lúc này phải ở bên cạnh cô sao?”
Luna không phải một người tính bàn tán sau lưng người khác, vì thế chỉ hồi đáp mơ hồ.
“Anh ta có việc, một chút sẽ đến, ông có việc cần tìm anh ta sao?”
“Haha, cũng không có, tôi và anh ta không quen, nếu cần, tôi thà tìm cô còn hơn.”
Họ không tiếp tục đề tài này mà người đàn ông chuyển sang một chuyện khác.
“Cuộc đời của tôi…
“Họ nói, dưới ánh nhìn của Ngài, chân thực là duy nhất.”
“Cái gì cơ?” Luna không kịp phản ứng, cũng không hiểu ý nghĩa của lời đó, cô hỏi lại thì ông ta chỉ cười cười, không giải thích cũng không nói gì thêm. Thấy cuộc trò chuyện đã kết thúc, Luna không ngừng lại thêm, cô quyết định đến Tháp mắt rồng để tìm Chuông Gió và xem thêm những nhiệm vụ khác, cô cũng muốn thử những nhánh nghề nghiệp khác trước khi đưa ra quyết định.
Khi Luna đi đến chạm cửa, người đàn ông phía sau bất ngờ lên tiếng, ông ta nói.
“Người giữ cổng phía tây đang tìm kiếm một đội nhóm có khả năng khám phá tàn tích Tháp Sarica, nếu có hứng thú, cô có thể đến tìm xem.”
Luna im lặng ghi nhớ, hơi cúi đầu cảm ơn, một lần nữa quay đầu ra cửa, lần này ông ta không gọi cô lại nữa.
Đứng ở ven đường, Luna có chút hoang mang không biết phải làm gì tiếp theo, không như những trò chơi khác, trò chơi này gần như không có hướng dẫn cụ thể để thúc đẩy người chơi, bắt họ phải từ từ khám phá và trải nghiệm nên đôi lúc người chơi sẽ phải rơi vào tình trạng như Luna, không hướng đi cụ thể.
Đúng lúc này, trong đầu cô bỗng vang lên một âm thanh tựa như tiếng chuông, trước mắt hiện lên một lá thư, cô chạm vào đó và nhận thấy tên người gửi, người Hướng dẫn trốn việc của cô.
“Chào buổi sáng, quý cô.”
“Xin lỗi nhé, tôi ngủ quên mất.”
“Hiện tại cô đang ở đâu, tôi sẽ đến đó ngay.”
Luna nhanh chóng làm ra trả lời bằng cách đặt một tay lên phong thư, tay còn lại để vào vị trí Huy Hiệu, chuyển nhập suy nghĩ của mình để biến chúng thành dòng chữ, cách này cô học được từ nàng Chuông Gió nhiệt tình không cần hỏi cũng đã tự động dạy.
“Không sao, tôi vẫn chưa báo cáo anh.”
“Tôi đang ở nội thành Ferrum, chuẩn bị đi Tháp Mắt rồng.”
“Chúng ta có thể gặp nhau ở đấy.”
Sau khi hoàn thành, cô bấm nút gửi, không đến một phút sau, cô nhận được phần hồi âm ngay bên dưới.
“Cảm ơn quý cô nhiều lắm.”
“Được rồi, tôi sẽ đến đó ngay đây.”
“Chúng ta gặp nhau tại cửa nhé.”
Đóng phong thư lại, Luna bắt đầu di chuyển đến Tháp Mắt rồng, khu vực Ngọc Bích này khá ít người so với những khu vực khác, thi thoảng mới có người đi ngang qua, Luna vừa đi vừa quan sát, chủ yếu là nhìn Huy Hiệu để xác định người chơi và NPC, cô không thể không thừa nhận, NPC của trò chơi này được tạo hình rất chân thực đến mức nếu không có phân chia bằng Huy Hiệu, ai cũng không nhận ra.
Bỗng nhiên, một ý nghĩa thoáng hiện qua đầu cô, cô tự hỏi nếu người chơi cầm Huy Hiệu của NPC hoặc ngược lại thì sẽ như thế nào, liệu người khác có phát hiện được không?
Ý nghĩ đó vừa liền đi, Luna không có ý định đào sâu thêm nó, điều đó không quan trọng, cô chỉ là một người chơi đang tận hưởng trò chơi của mình, cô sẽ tôn trọng quy tắc và luật lệ để trải nghiệm của mình hoàn chỉnh nhất.
Không quá tốn nhiều thời gian, Luna đã đến trước cổng vào Tháp Mắt rồng, nhìn quanh một lượt, cô phát hiện bóng dáng của người hướng dẫn của mình, đó là một chàng trai tuổi chừng 20, vóc người cân xứng, chiều cao tầm 1m78, khuôn mặt ưa nhìn, đôi mắt đen sáng linh động, anh ra rất hay cười nhưng lại khó đoán là chân thực hay chỉ là một nụ cười mỉa mai.
Lần đầu tiên gặp anh ta, Luna đã cảm thấy có chút không thích ứng, trông anh ta chẳng khác một thằng playboy chuyên về tình trường cả, sau đó cô lại cảm thấy thái độ của anh ta có vẻ hờ hững với mọi người, quen biết nhiều nhưng trông không muốn đặc biệt thân thiết với ai.
Luna vẫn không dám đưa ra đáng giá chắc chắn về con người này, dù sao thời gian tiếp xúc của cả hai chưa nhiều, nhưng sơ bộ cũng đủ để cô muốn giữ một khoảng cách nhất định với anh ta.
Lúc này anh ta cũng đã nhìn thấy cô, chủ động đến gần, Sara lên tiếng chào hỏi, chắp tay hơi cúi đầu, miệng cười thân thiết.
“Xin lỗi quý cô, sáng nay bắt cô leo cây rồi. Đây là quà bồi thường, mong cô tha thứ cho tôi.”
Nói rồi anh không biết từ đâu lấy ra một cây kem vị vani, đưa đến trước mặt Luna, cô cũng không từ chối, nhận lấy như một lời tha thứ cho anh ta, đồng thời cô cũng có chút tò mò hương vị của trò chơi này sẽ như thế nào.
Hương vị ngon ngọt, lớp kem mềm mại, phần vỏ bánh giòn tan, không thể nói một sự kết hợp hoàn mỹ nhưng tính ra ăn cũng không tệ, Luna âm thầm đánh giá, miệng nhanh chóng xử lý trước khi kem tan ra hết.
Sara kiên nhẫn đứng một bên chờ đợi, giống như trò chuyện phiến mà nói.
“Đồ ăn không phải là điểm nổi bật của thành Ferrum, nếu có thể, cô nên đến khu vực Lâu đài Epi, thiên đường trải nghiệm và tận hưởng, nơi đó có đủ loại đồ ăn khác nhau, và đặc biệt không thiếu những món ăn đến từ thế giới của cô.”
“Ở đó là ở đâu?”
“Uhm, có lẽ cô nên mua một tấm bản đồ thế giới, giá rẻ thôi nhưng sẽ giúp cô định hình được khu vực xung quanh.”
“Lâu đài Epi là nơi ở của Chúa tể Rồng thiêng, cũng đồng thời là tổng bộ của Hội đồng người dẫn đường, trung tâm của Kén, để được cấp quyền di chuyển đó đến phải đáp ứng được một số yêu cầu nhất định, việc đó tạm thời cô chưa cần quan tâm, trước mắt Luna nên nâng cấp Huy Hiệu đã.”
Luna gật đầu, có chút tò mò nhưng không đến mức bắt buộc đến đấy, chị Liên từng nói, mọi thứ cứ từ từ đến, vội vàng sẽ dễ khiến ta bỏ qua những ẩn giấu thú vị.
“Ăn xong rồi sao? Bây giờ cô muốn đi đâu?”
Luna suy tư một chút, cô muốn tiếp tục khám phá thành phố này, các tốt nhất chính là làm ủy thác, nghĩ đến đây, cô muốn xem ý kiến của người hướng dẫn về lời đồn khi nãy.
“Trước kia đến đây, tôi có ghé cửa hàng của lão Theory để trả nhiệm vụ hôm qua, ngoài nhận tiền thưởng, ông ta còn nói với tôi một câu.”
“Dưới ánh nhìn của Ngài, chân thực là duy nhất.”
....
“Lâu đài Ep??? ư? Đó chính xác là một nơi đáng để hướng tới.”
“Nói sao nhỉ, nơi đó trông như một công trình kiến trúc cổ điển kết hợp với khu vui chơi văn hóa hiện đại.”
“Nếu được, hãy cố gắng đến đó một lần trước khi dừng cuộc chơi nhé.”