Chap 13: Cuộc Gặp Trong Bóng Tối

---

Viện tâm thần tư nhân St. Hawthorne, ngoại ô London. Một nơi yên tĩnh, được bảo vệ nghiêm ngặt – nơi Zanjo đang được điều trị trong trạng thái không ổn định.

Giữa buổi sáng mù sương, một nhân viên kỹ thuật bước vào với bảng tên "Dr. Leon Archer", đeo khẩu trang và kính dày. Không ai biết bên dưới lớp ngụy trang là Saku – sát thủ câm lặng của Deahan.

---

Saku dừng lại trước căn phòng có tấm bảng “Zanjo Hartley – mức độ nguy hiểm cấp 3”

Saku (giọng trầm, cố ý lạc tông):

“Ca kiểm tra định kỳ. Yêu cầu được riêng tư.”

Y tá nghi ngờ, nhưng bảng tên và giấy giới thiệu giả khiến cô ta không thể cản.

---

Bên trong căn phòng – Zanjo đang ngồi vẽ loạn lên tường bằng than. Căn phòng đầy ký hiệu, ngày tháng và hình vẽ máu me rối loạn.

Zanjo (nói lẩm bẩm):

“...ông ta nhìn tôi. Hắn điều khiển tôi. Nhưng tôi không phải hắn... tôi không phải... tôi không...”

Saku khóa cửa, bước tới. Gỡ khẩu trang. Zanjo ngẩng đầu. Đôi mắt mở to, không hẳn sợ hãi – mà là nhận ra.

Zanjo:

“Saku…? Mày đến giết tao à?”

Saku:

“Nếu tao muốn, mày đã chết rồi.”

Anh rút một chiếc máy ghi âm nhỏ, đặt lên bàn.

Saku:

“Deahan muốn biết – mày có nói gì chưa?”

Zanjo (cười điên loạn):

“Tao viết hết. Cả kế hoạch, cả cảm xúc. Nhưng không nói. Chưa… Cô ấy – Marila, cô ấy gần tìm ra rồi.”

Saku (lạnh lùng):

“Huỷ nó. Toàn bộ.”

Zanjo:

“Tao không còn gì để mất. Nhưng nếu Deahan còn linh hồn, mày nên nói với hắn – tôi sắp trả lại mọi thứ.”

---

Saku rút dao, chạm nhẹ lên cổ Zanjo – không cắt, chỉ là một lời cảnh cáo. Rồi anh rút lui, để lại Zanjo cười trong cơn mê sảng, còn ánh mắt thì lấp lánh sự tỉnh táo nguy hiểm.

---