Chap 15: Đối Mặt Với bóng tối

---

Không gian tối, ánh đèn vàng nhạt rọi xuống một chiếc ghế sắt giữa phòng. Mùi ẩm mốc và kim loại trộn lẫn. Nala từ từ mở mắt, đầu óc choáng váng, tay bị trói.

Nala (rên nhẹ):

“…mình đang ở đâu…”

Tiếng bước chân vang lên – trầm, đều đặn. Một người đàn ông mặc áo sơ mi đen, mang găng tay da, bước ra từ góc tối. Khuôn mặt không biểu cảm. Đôi mắt sắc lạnh như lưỡi dao.

Deahan:

“Chào buổi sáng, Nala. Tôi xin lỗi vì cách đón tiếp… có phần đường đột.”

Nala siết tay, nhìn chằm chằm vào hắn.

Nala:

“Anh là ai?”

Deahan (bước lại gần, đặt hai tay lên ghế):

“Tôi là lý do Marila mất ngủ. Là người mà các người đang cố vạch trần. Là ‘bóng tối’ mà cô đang lạc vào.”

Nala (giận dữ):

“Anh bắt tôi làm gì? Marila sẽ tìm ra tôi!”

Deahan (cười nhẹ, lạnh lùng):

“Tôi hy vọng như vậy. Bởi vì khi cô ấy đến… tôi muốn nói chuyện trực tiếp.”

Hắn bước vài vòng quanh Nala, như một con báo quan sát con mồi.

Deahan:

“Cô thông minh. Giỏi công nghệ. Nhưng lại quá tin người.”

Nala:

“Tôi không sợ anh. Kẻ như anh chỉ biết đứng sau điều khiển và giết chóc.”

Deahan (ngừng lại, ánh mắt lóe lên):

“Không phải giết. Là thanh trừng. Những kẻ cướp đi thứ tôi yêu – đều phải trả giá.”

---

Nala nghiêng đầu, thở mạnh.

Nala:

“Vậy cô ấy… người anh từng yêu… cô ấy có muốn anh trở thành quái vật không?”

Sự im lặng kéo dài. Mặt Deahan tối sầm. Một thoáng rối loạn trong đôi mắt hắn – rồi biến mất.

Deahan (nhẹ giọng):

“…cô ấy đã chết… và tôi không còn lựa chọn.”

---

Hắn quay người bước ra, để lại một câu cuối cùng trước khi cánh cửa thép đóng sầm.

Deahan:

“Chuẩn bị đi, Nala. Cuộc chơi thật sự mới bắt đầu.”

---