Chap 52: Trên Không Trung

Tiếng động cơ máy bay gầm nhẹ, ánh đèn mờ dịu trong khoang hạng nhất. Nhóm Deahan ngồi thành một hàng, im lặng suốt một đoạn dài. Cuối cùng, Rinno lên tiếng.

Rinno (liếc nhìn Deahan):

– Tôi vẫn không hiểu vì sao phải rời đi. Ở lại chiến tiếp cũng không phải lựa chọn tồi.

Saku (ngồi phía đối diện, mắt nhìn ra cửa sổ):

– Cậu luôn nghĩ đánh trực diện là thông minh. Nhưng Deahan không phải loại người đánh một ván duy nhất.

Kawashina (nửa cười, nửa giễu):

– Vậy cậu nghĩ chúng ta đang rút lui à? Không đâu, Rinno. Chúng ta đang mở rộng chiến trường.

Deahan đặt tách cà phê xuống, giọng nói trầm và rõ ràng.

Deahan (giọng điềm tĩnh):

– New York là đầu mối. Cô ta... người phụ nữ tôi từng yêu, từng sống ở đó trước khi bị kéo vào vòng xoáy.

– Tôi cần quay về điểm bắt đầu. Nơi mọi thứ thật sự chôn giấu.

Không ai lên tiếng nữa. Sự im lặng dần bao trùm. Ngoài kia, những đám mây cuồn cuộn, đen xám, lướt qua như dấu vết quá khứ vẫn chưa tan.

Kawashina (thấp giọng):

– Chúng ta không chỉ đang chạy. Chúng ta đang quay lại nắm dây cương cuộc chơi.

Deahan gật đầu, mắt nhắm lại như đang tính toán điều gì đó sâu xa.

---