---
Một nhà kho bỏ hoang bên ngoài khu công nghiệp phía tây Thượng Hải. Bên trong tối mịt, chỉ có vài khe sáng lọt qua mái tôn rỉ sét, rọi xuống nền bê tông lấm lem dầu nhớt.
Tiếng bước chân nặng nề vang lên.
Benkey bước vào đầu tiên. Anh không mang vũ khí – chỉ có cặp tay trần quấn băng trắng. Mỗi bước đi đều toát lên khí chất không lùi bước.
Từ bóng tối phía đối diện, Heito xuất hiện. Hắn cao lớn, cơ thể lực lưỡng như một tòa thành di động. Trên tay hắn là cặp găng sắt đen thẫm, vừa bước vừa siết chặt hai nắm đấm.
Heito (gằn giọng): – Tao chờ cái mặt mày lâu rồi.
Benkey (bình thản): – Vậy thì đừng phí thời gian nữa.
Không cần hiệu lệnh. Hai người cùng lúc lao vào.
Cú đấm đầu tiên – Benkey né, đấm trả vào ngực Heito. Nhưng như đấm vào tảng đá. Heito nhếch mép, phản đòn với một cú xoay người – suýt nữa khiến Benkey bật ngửa.
Benkey (nội tâm): – Thằng này mạnh thật… Nhưng không nhanh.
Anh bắt đầu chuyển động. Những bước chân linh hoạt, đôi tay xoay quanh như vũ điệu. Cú đấm của Benkey là thứ không thể đoán – mỗi lần ra tay là mỗi lần đối thủ phải lùi.
Heito gầm lên, cố đè Benkey bằng sức mạnh vượt trội. Một cú tông vai húc văng bàn sắt phía sau. Nhưng Benkey vẫn đứng, mắt sắc như dao:
Benkey: – Đủ rồi chứ? Giờ tới lượt tao.
Anh bật lên.
Một – hai – ba cú đấm liên tiếp vào bụng, rồi một cú móc hàm bằng tay phải. Heito lùi lại. Nhưng chưa hết – Benkey xoay người, dùng đòn tay trái từ dưới lên, móc cằm Heito.
Một tiếng "rắc".
Hắn gục xuống, đầu đập vào thành sắt. Thở dốc. Máu từ mũi rỉ ra.
Benkey tiến lại, cúi người.
Benkey (trầm giọng): – Mày là rác rưởi làm bẩn tay tao. Nhưng hôm nay… tao dọn sạch.
Heito cố gượng dậy. Sai lầm.
Cú đấm cuối cùng – thẳng vào thái dương.
Heito bất tỉnh. Cơ thể to lớn đổ xuống sàn kho như khúc gỗ.
Benkey thở dốc, tay anh đỏ máu – nhưng vẫn nắm chặt.
Deahan (qua bộ đàm): – Xác nhận?
Benkey: – Kết thúc.
---