---
Một khu phế tích nằm ven ngoại ô. Gió thổi vút qua những bức tường vỡ, và đâu đó giữa đống đổ nát, Borali đã vào vị trí.
Hắn ta nằm yên, nín thở sau lưng khẩu DSR-Precision .50, đôi mắt xanh lạnh như băng quét qua ống ngắm.
Borali (nói thầm):
– Tốc độ nhanh đến mấy... cũng phải chạm đất.
Phía xa, một bóng đen vụt qua như tia sét.
PẰNG!
Viên đạn rít lên, nhưng đã muộn — Saku đã biến mất khỏi tầm ngắm.
Borali (nhíu mày):
– Mình đã căn góc chết, sao nó vẫn thoát...?
Vút! – Một chiếc gạch rơi ngay sau lưng hắn. Borali quay lại, súng chuyển hướng theo bản năng — nhưng chỉ kịp thấy một bóng mờ.
Saku (in đậm, lạnh lùng):
– Chậm quá rồi.
Tách! – Một cú đá chính xác làm khẩu súng văng khỏi tay Borali, tiếp theo là hàng loạt đòn di chuyển nhanh như ảo ảnh. Borali cố móc súng lục nhưng tay đã bị khóa.
Borali (rít lên):
– Không thể nào... mày... không phải người!
Saku (in đậm):
– Tao là thứ mà đạn không theo kịp.
Bốp! – Cú đánh cuối cùng vào gáy. Borali gục xuống.
Saku cẩn thận tháo bộ truyền tin của đối thủ, báo cho nhóm mình:
Saku (qua tai nghe):
– Mục tiêu: Borali, đã bị khống chế. Không còn tay bắn tỉa cản đường nữa.
---