Sau khi cuộc đua kết thúc, không khí dần trở nên nhẹ nhàng hơn. Kazura và Max, dù đối đầu hết sức căng thẳng trên đường đua, giờ đây lại tỏ ra thoải mái. Họ cùng nhau bước ra khỏi xe, hít một hơi dài và nhìn về phía chân trời, như thể vừa trải qua một thử thách lớn.
Deahan, từ lúc cuộc đua kết thúc, đã không nói gì thêm, chỉ đứng lặng lẽ quan sát. Anh quay lưng, bước về phía một góc xa và rút điện thoại ra.
Cuộc gọi đến Rinno
Deahan (khi điện thoại được kết nối, giọng anh trầm và đều đều): – Alo, Rinno. Mấy người đang ở đâu?
Rinno (từ đầu dây bên kia, giọng bình thản): – Chúng tôi đang du lịch ở Thụy Sĩ. Có chuyện gì không?
Deahan (không hề tỏ ra sốt ruột, nhưng ánh mắt anh sắc lạnh): – Quay lại London. Ba ngày nữa chúng ta gặp mặt. Tôi có một thứ bất ngờ muốn mọi người xem.
Rinno (im lặng một lúc, rồi có vẻ tò mò): – Bất ngờ gì thế, Deahan?
Deahan (nở nụ cười khẽ, nhưng ánh mắt lại rất nghiêm túc): – Chắc chắn các cậu sẽ bất ngờ. Để khi gặp mặt rồi sẽ rõ.
Rinno (lắng nghe, rồi nói với vẻ chắc chắn): – Được rồi. Ba ngày nữa chúng tôi sẽ về. Anh cũng giữ gìn sức khỏe.
Deahan (gật đầu dù không ai nhìn thấy, giọng điềm tĩnh): – Đừng để mọi thứ kéo dài quá lâu. Ba ngày nữa nhé.
Cúp máy xong, Deahan thở dài một hơi. Anh nhìn sang Kazura và Max, họ đang trò chuyện vui vẻ, không chú ý đến cuộc gọi của anh. Deahan đã chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ sắp tới, nơi tất cả sẽ nhìn thấy Kazura – không chỉ là em trai của anh mà là một phần quan trọng trong kế hoạch của anh.
Kazura (quay lại nhìn Deahan, cười nhẹ): – Chúng ta về khách sạn rồi sao?
Deahan (nhìn Kazura, không trả lời ngay lập tức, rồi gật đầu nhẹ): – Ừ, chúng ta về thôi. Chắc chắn em sẽ không thích bất ngờ này đâu.
Kazura (đùa cợt, vẻ mặt tò mò): – Thế thì phải đợi xem, anh à. Nhưng tôi có cảm giác bất ngờ này chẳng vui vẻ gì đâu.
Deahan (khóe miệng nhếch lên, nhưng không để lộ quá nhiều cảm xúc): – Đừng lo, em sẽ thích. Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
---