CHAP 270: ĐÊM KHAI TRƯƠNG – BLACK SPIN MỞ CỬA

---

7 GIỜ TỐI – CỬA KÍNH TỰ ĐỘNG MỞ RA, ĐÈN LED CHỚP NHẸ NHƯ SÒNG BẠC MACAO

Rinno đứng sau quầy bar, áo sơ mi đen xắn tay, tay trái cầm ly nước cam (giả rượu), tay phải chống lên bàn quầy. Nụ cười nhếch mép, ánh mắt liếc cả quán.

Kaiju (đứng cạnh, gãi đầu):

– Khách đến rồi kìa. Mới 5 phút đã kín nửa sàn.

Oshina (đeo tạp dề, bưng khay nước):

– Lát nữa bọn trẻ trâu đập bàn đòi free chắc luôn.

Kawashina (đứng sát lò sưởi, tay cầm iPad):

– Mỗi bàn lắp cảm biến rồi. Ai giở trò, báo về máy tôi.

Saku (ngồi bắt chéo chân, quan sát từ tầng lửng):

– Quán kiểu này kéo khách được đấy. Vừa phong cách, vừa… mùi bạo lực.

---

CỬA MỞ – ĐÁM CÔN ĐỒ 4-5 TÊN ĐỘI NÓN LƯỠI TRAI BƯỚC VÀO

Gã 1 (xăm tay, nhe răng vàng):

– Ê, quán mới mở hả? Nhìn xịn đấy.

– Bọn tao muốn mượn vài bàn chơi "sương sương".

Rinno (bước ra, không cười):

– Bàn số 3, 4, 5. Tự lấy gậy, bi đã sắp.

– À mà này, quậy quá là mất răng đấy.

Gã 2 (cười khẩy):

– Heh, dọa ai vậy?

Kaiju (bê bình nước từ sau bếp ra, đứng sau lưng gã 2):

– Ổng nói đấy là nhẹ. Lần trước có đứa bẻ gậy trong quán, giờ chắc vẫn còn tập vật lý trị liệu.

Gã 2 (liếc Kaiju):

– Mày là gì?

Kaiju (nháy mắt):

– Nhân viên quán. Và cũng là người gác cổng… nghĩa địa.

---

20 PHÚT SAU – NHÓM HỌC SINH 5 ĐỨA BƯỚC VÀO, MẶC ĐỒ ĐỒNG PHỤC RÁCH GỐI, TÓC NHUỘM BẠC

Học sinh 1:

– Chỗ này chill phết nhỉ?

– Có soda không? Chơi bida mà khô miệng.

Oshina (bưng khay lại):

– Có. Soda 3 đô.

– Bida 1 tiếng 25. Phá bàn là 100.

Học sinh 2:

– 100 nghìn à?

Oshina:

– 100 đô.

Học sinh 3:

– Gì mà đắt thế?

Deahan (từ trong bóng tối bước ra, ngồi góc xa với ly cà phê đen):

– Ở đây không bán rẻ nhân cách đâu.

Nhóm học sinh quay lại nhìn. Một giây yên lặng. Họ không biết ông này là ai, chỉ biết... ánh mắt như sát thủ.

---

RINNO ĐI MỘT VÒNG – LƯỚT QUA MỖI BÀN, CHẮP TAY SAU LƯNG, THIẾT LẬP SỰ KIỂM SOÁT

Rinno (nhỏ giọng với Oshina):

– Có đứa nào gây lộn thì gọi tôi.

– Quán này khai trương là để kiếm tiền, không phải dựng nhà xác.

Oshina:

– Hiểu rồi sếp.

---

BẤT NGỜ MỘT BÀN BỊ LẬT – MỘT GÃ CÔN ĐỒ QUĂNG GẬY, CHỬI ẦM

Gã:

– Bia chảy lên quần tao rồi! Lũ ngu phục vụ kiểu gì!

Kaiju (đứng sau, ném cái khăn lên vai):

– Mày đứng cạnh thùng bia ướp lạnh 15 phút mà bảo tụi tao đổ?

Gã:

– Mày nói cái gì?

Rinno (từ phía xa bước tới):

– Cậu ồn ào quá.

– Giảm âm lượng hoặc giảm số răng.

Gã (gằn giọng):

– Mày nghĩ mày là ai?

Deahan (đang uống cà phê, nói vọng):

– Là chủ quán. Và là người khiến cậu không bao giờ dám hỏi câu đó lần thứ hai.

Gã định nói gì nữa thì nhìn thấy Kawashina đang livestream toàn cảnh quán. Máy quay ghi lại từng giây. Đám bạn hắn kéo tay.

Gã (lẩm bẩm):

– Mẹ… dính mafia rồi…

---

23 GIỜ – ĐÈN NHẸ, NHẠC DỊU, KHÁCH VẪN ĐÔNG

Oshina:

– Ngạc nhiên thật. Đám học sinh đó... vẫn ngồi học cách chọc bi số 8 tới giờ.

Kaiju:

– Mấy thằng đó mê bida hay mê nhân viên quán?

Oshina:

– Nhìn lại tôi coi, có gì để mê?

Kaiju:

– Ờ đúng, nhắc mới nhớ… mày nên đội mũ vào cho đỡ quê.

Rinno (ngồi uống rượu):

– Mở quán là đúng. Mai quảng bá thêm, có khi thành tụ điểm quốc tế đấy.

---

ĐÊM DẦN LẶNG – BLACK SPIN SÁNG ĐÈN NHƯ MỘT PHÁO ĐÀI SÁNG TRONG BÓNG TỐI THÀNH PHỐ

Saku (đang ngồi lướt tin tức):

– Có tin cảnh sát điều tra về đám băng "Hawk Claw" gần đây. Có vẻ sẽ đụng chạm sớm thôi.

Deahan (ngồi cạnh, mắt không rời điện thoại):

– Cứ để chúng tới.

– Black Spin là mặt tiền, nhưng bóng tối… luôn ở phía sau.

---