---
PHÒNG THAY ĐỒ – SAU TRẬN CHUNG KẾT – 11:37 PM
Mùi thuốc sát trùng quyện trong mùi mồ hôi và bông gạc. Đèn trắng lạnh buốt soi xuống thân thể đầy vết bầm và máu khô của Torque.
Hắn ngồi yên trên ghế, đầu cúi xuống, mắt đỏ rực. Trước mặt hắn là Benkey, người vừa hạ gục hắn trên võ đài cách đây chưa đầy một tiếng.
Không ai nói gì trong vài phút đầu.
Chỉ có tiếng băng gạc quấn chặt, tiếng đồng hồ treo tường, và tiếng thở dài thật sâu.
Torque (nói trước, giọng khản):
– Em đã tập cú đấm đó suốt hai năm…
– Nhưng thầy vẫn đỡ được.
Benkey (dựa lưng vào tường, không nhìn hắn):
– Tao không chỉ đỡ. Tao bẻ nó gãy.
– Vì tao là người dạy mày. Tao hiểu từng nhịp thở, từng góc mắt của mày.
Torque (cười nhạt, nhìn băng quấn quanh tay):
– Em tưởng… lần này em sẽ thắng.
– Không phải vì danh hiệu. Mà là để… chứng minh với bản thân mình.
Benkey:
– Mày chứng minh rồi.
– Mày mạnh. Rất mạnh. Nhưng chưa đủ lì.
Torque (ngước lên, mắt long lanh như trẻ con):
– Thầy có ghét em không?
Benkey (nhếch môi):
– Tao từng ghét.
– Nhưng không phải vì mày dám đánh tao.
– Mà vì mày cố trở thành tao.
Torque (sững người):
– Em… không hiểu.
Benkey:
– Tao đã từng nghĩ: nếu dạy mày đủ tốt, mày sẽ tránh con đường tao đi.
– Nhưng không. Mày lại bước y như tao. Đấm vì nổi tiếng, vì danh hiệu… rồi sẽ đấm vì tiền, vì hận thù, vì quyền lực.
– Y như tao đã từng.
---
IM LẶNG – RỒI CẢ HAI CÙNG CƯỜI NHẸ
Torque (thì thầm):
– Em vẫn còn muốn học thầy.
Benkey (ngồi xuống cạnh hắn, ánh mắt dịu hơn):
– Mày không còn là học trò nữa.
– Mày là đối thủ. Là kẻ thừa kế.
Torque (cắn môi):
– Thầy biết không…
– Hôm nay em sợ.
Benkey (ngạc nhiên):
– Sợ cái gì?
Torque:
– Sợ rằng nếu em thắng…
– Em sẽ mất thầy mãi mãi.
Benkey (ngừng lại vài giây):
– Đó là lý do mày chùn tay lúc hiệp ba?
Torque (gật nhẹ, như đứa trẻ nhận lỗi):
– Em nhớ cú đấm đó từng giết chết một đối thủ trong võ đài Brazil.
– Em sợ nếu em tung hết lực… thầy sẽ không gượng dậy nổi.
Benkey (nhìn hắn chằm chằm, mắt sâu):
– Tao không cần mày thương hại.
– Tao cần mày dám kết liễu nếu cần thiết.
---
ĐỘT NHIÊN, CẢ HAI CÙNG NHÌN NHAU – RỒI CÙNG CƯỜI
Torque:
– Vậy… thầy vẫn sẽ đánh nữa?
Benkey:
– Tao chưa chết. Vậy thì còn đấm được.
– Nhưng mày phải nhớ…
– Trên võ đài, đừng bao giờ gọi tao là “thầy” nữa.
– Chỉ gọi tao là Benkey. Là đối thủ.
Torque (gật mạnh):
– Dạ, thầy… à không, Benkey.
---
CUỐI CÙNG – CẢ HAI BẮT TAY
Cú bắt tay của hai tay đấm – một từng là thầy, một từng là học trò. Không còn sợ hãi. Không còn oán trách.
Chỉ có sự công nhận, và hứa hẹn cho những lần đối đầu tới.
Benkey (đứng dậy):
– Khi mày thắng tao thật sự…
– Tao sẽ là người đầu tiên gọi mày là “thầy”.
---