---
GIỮA CHIẾN TRƯỜNG – 22H52
Karaz đáp xuống từ mái xưởng như một cái bóng đen, mặt lạnh như đá, áo khoác dài phủ kín thanh katana đen bóng đang kêu gào bên hông.
Cánh tay phải quấn băng, vai trái có dấu máu tươi – nhưng ánh mắt hắn đang quét, ráo riết tìm ai đó.
Karaz (gằn giọng):
– Jam đâu?
– Ra đây... tao chỉ chém nhẹ một phát thôi.
Im lặng.
Tiếng gào thét của đám đánh lộn xung quanh.
Không ai trả lời.
Không ai biết Jam ở đâu.
Karaz (bước chậm, rút katana):
– Không ra?
– Vậy tao sẽ giết bọn mày trước.
---
Ngay lúc đó, một tiếng thét vang lên bên trái:
Oshina (giọng yếu):
– K– Karaz...
Karaz quay đầu.
Thấy Kaiju đang nằm gục, mặt mũi bê bết máu, còn Oshina bị treo ngược như một miếng thịt giữa chợ.
Karaz (thở ra):
– Mấy thằng đần...
Karaz phóng lên, katana quét gió, chém đứt dây treo Oshina rồi tung người đạp bay hai tên địch đang nện Kaiju.
Một gã khác rút dao đâm lén.
Karaz xoay tay trái, đỡ, rồi chém xéo qua đùi hắn.
Gào. Máu văng.
Oshina rơi xuống, Karaz đỡ bằng vai trái.
Karaz:
– Mày nặng đấy, đồ khỉ.
Oshina (thở dốc):
– Tao còn sống hả…
Kaiju (nói yếu ớt):
– Mắt tao còn thấy... nghĩa là chưa chết...
Karaz:
– Câm đi. Tao không có mang băng cứu thương.
---
TỪ XA – ĐIỂM CAO CỦA TRẬN ĐỊA
Deahan đứng dựa lan can tầng hai bỏ hoang của xưởng.
Tay cầm điếu thuốc chưa châm, ánh mắt lạnh và im lặng.
Mọi thứ phía dưới hắn nhìn thấy hết.
Deahan (nhủ thầm):
– Karaz... mày không phải loại thường.
---
Karaz đặt Kaiju xuống.
Katana đặt xuống sàn, máu nhỏ đều.
Karaz (nói như thì thầm):
– Tao sẽ tìm Jam.
– Bằng cách chặt từng đứa che giấu hắn.
---