CHAP 310: VIÊN ĐẠN NGỰC TRÁI – ĐỪNG VỘI KHÓC CHO DAO GĂM

---

23H03 – GÓC ĐÔNG XƯỞNG BỎ HOANG

Kawashina loạng choạng, máu trên mặt đã khô, nhưng cơ thể thì tê rần.

Mỗi nhịp thở như bị chọc thủng bởi hàng trăm cây kim nhỏ.

Anh vẫn đứng, vẫn chém, vẫn phản đòn.

Nhưng hai mắt đã mờ, tay dao chậm dần.

---

TRÊN MỘT NÓC NHÀ CẠNH ĐÓ – JAM NGỒI GÓC KHUẤT

Jam (lẩm bẩm):

– Dao găm... sắc thật đấy.

– Nhưng cũng chỉ là thịt máu thôi mà.

Hắn giơ khẩu súng lục nòng ngắn, hít một hơi.

Tay siết cò. Nhắm thẳng vào ngực trái của Kawashina.

BÙM!!

---

GÓC NHÌN CHIẾN TRƯỜNG

Viên đạn găm trọn vào ngực Kawashina.

Thân hình anh khựng lại. Mắt mở to.

Con dao rơi xuống nền xi măng – LOẢNG XOẢNG.

Máu phun ra từ ngực. Một vệt đỏ lan rất nhanh.

Kawashina gục xuống. Nằm nghiêng. Không cử động.

---

PHÍA XA – DEAHAN ĐỨNG TRÊN NỀN CAO NHÌN THẤY

Deahan (gào lên):

– KAWASHINAA!!!

Tất cả như chết lặng.

Karaz quay đầu. Oshina nín thở. Kaiju siết nắm tay.

Benkey – vừa đấm văng tên địch cuối cùng – quay lại, mặt sững sờ.

---

Oshina (thì thầm):

– Không…

– Không thể nào…

Benkey (rít qua kẽ răng):

– Ai…

– Ai bắn?!

Saku (thấp giọng, tay run):

– Hắn ngã rồi… ngã thật rồi…

---

TẤT CẢ CÁC MẮT HƯỚNG VỀ HƯỚNG KAWASHINA NẰM BẤT ĐỘNG

Không ai nói.

Không ai cử động.

Chỉ có máu.

Máu lan trên nền xi măng, chạm tới mép giày của anh.

---

NHƯNG...

Máy quay lia gần.

Một nhịp thở nhẹ. Rất nhẹ. Gần như không nghe được.

Ngón tay trái của Kawashina… khẽ co giật.

Một chút. Một giây. Nhưng là SỐNG.

---

Jam (trên nóc):

– Hừm.

– Đáng lẽ phải nổ tim cơ.

Hắn cất súng, quay đi.

---