CHAP 339: BẢN NĂNG CỦA KẺ BẢO VỆ – KHI TRÂU BÒ GẶP NGHỆ SĨ CHÂN

---

KHU PHẾ LIỆU Ô TÔ – 22:47

Giữa một góc trống đầy khung sắt han gỉ và những chiếc xe tải cũ chất chồng, trận đấu giữa Kin – đội trưởng đội cận vệ của Black Dragon, và Raro – tên võ sĩ đường phố điên loạn, đã bắt đầu rực cháy.

Raro mang thân hình gọn gàng, cao 1m8, gương mặt ngạo mạn, liên tục xoay cổ, nhún vai như đang nhảy hiphop, và từng cú đá của hắn đi kèm tiếng la hét như một bản nhạc hỗn loạn.

Raro (cười điên):

– Mày tên Kin đúng không?

– Nhìn mày như xe tăng, chắc không biết né đâu nhỉ?

Kin không đáp.

Anh đứng yên, hai tay buông lỏng, mắt nhìn chằm chằm vào kẻ đối diện như một cỗ máy phân tích chiến thuật.

Trên mặt anh… không có một biểu cảm cảm xúc nào – chỉ có bình tĩnh và chờ đợi.

---

Raro (gầm lên):

– NHẢY NÀO!!

Vèo!!

Một cú đá xoay tròn cực nhanh lao thẳng vào đầu Kin – nhưng…

KIN NGẢ ĐẦU TRÁNH!

LÉO NHẸ NGƯỜI LÙI LẠI BA BƯỚC.

Vèo!! Véo!! Vút!!

Liên tục ba cú đá – cao – thấp – giữa bụng.

Kin không phản đòn, chỉ né.

Raro (gằn):

– Mày sợ rồi hả thằng cận vệ?

Kin (lạnh lùng):

– Không…

– Tao chỉ đang… để mày tự mệt.

---

10 PHÚT TRÔI QUA.

Raro tấn công liên tục.

Cú đá đẹp như múa, linh hoạt như rắn hổ mang.

Nhưng mỗi cú tung ra đều không chạm được Kin.

Từng lần Kin nghiêng người, hạ trọng tâm, lùi một bước, anh không phản đòn – nhưng cũng không để trúng.

Raro bắt đầu thở dốc.

Raro (cười méo):

– Mày… mày chơi trò mèo vờn chuột hả?

Kin (gằn giọng):

– Tao không biết đánh đẹp.

– Tao chỉ biết bảo vệ và hạ gục khi cần thiết.

Raro gầm lên, định lao vào nữa – nhưng chân trái đã chệch nhịp.

Hắn mất cân bằng nửa giây.

Và đó là khoảnh khắc Kin chờ đợi.

---

KIN LÀO ĐẾN!

Tay trái nắm lấy cổ tay Raro.

Tay phải từ phía sau… rút dao găm giấu trong áo.

Dao găm đen mờ, không phản sáng.

Lưỡi sắc, cán ngắn.

Kin đâm vào hông Raro – không sâu – nhưng chính xác.

Raro rú lên đau đớn, ngã lùi.

Raro (mắt đỏ):

– MÀY… MÀY GIẤU DAO???

Kin (tiến đến, lạnh băng):

– Tao không giỏi võ.

– Nhưng tao được huấn luyện để sống, bảo vệ chủ, hạ kẻ thù bằng mọi cách.

---

Raro lùi lại, cố gượng.

Hắn xoay người đá một cú chân ngang –

Kin ngồi thấp xuống, đỡ bằng bả vai, dùng dao khứa nhẹ vào đùi Raro.

Máu trào.

Raro bắt đầu loạng choạng.

Raro (thở hổn hển):

– Mày… thằng chó…

– Không biết đánh tay đôi à?

Kin (đi chậm đến, từng bước nặng như tảng bê tông):

– Tao không đến để thi tài nghệ.

– Tao đến để giữ mạng chủ tao.

– Mà mày…

– Đe dọa tổ chức của tao.

Vụt!!!

Một cú đấm cực mạnh từ Kin thẳng vào hàm dưới của Raro – hắn ngã nhào, nằm gục giữa bãi rác.

Không đứng dậy nổi.

---

Kin đứng yên, thở gấp.

Anh nhìn xuống Raro – không cười, không nói thêm.

Chỉ lặng lẽ lau máu trên dao, cất lại vào túi áo trong.

Từ phía xa, Zerus – đang đấu với Lucas – nhìn qua một khắc, gật đầu nhẹ.

Sự im lặng của Kin chính là ngôn ngữ của cận vệ – không cần ồn ào… chỉ cần hạ gục.

---