---
Rinno nằm trong tay Deahan, máu từ miệng anh chảy xuống vạt áo đen.
Ba viên đạn đã găm vào ngực. Một trong số đó xuyên đúng tim.
Cơ thể Rinno run nhẹ. Đôi mắt anh dần mờ.
Deahan ôm chặt lấy bạn, tay ấn lên vết thương như thể ấn đủ mạnh sẽ ngăn được máu tuôn ra.
Deahan (giọng vỡ ra, hổn hển):
– Cậu không được chết… Rinno…
– Cậu nghe tôi không? Tôi không cho phép cậu chết!
– Tôi… tôi chưa từng cần ai như cần cậu…
Rinno (khó thở, môi run):
– Tôi… xin lỗi, Deahan…
– Tôi không nên chết lúc này…
– Nhưng… tôi hết cứu rồi… cậu à…
Máu bắt đầu đọng nơi khóe môi Rinno. Mắt anh bắt đầu lạc đi.
Deahan (rung giọng, tay siết chặt lấy Rinno):
– Rinno à…
– Cuộc đời cậu… chỉ tới đây thôi sao?
– Tụi mình còn bao nhiêu thứ chưa làm…
– Cậu chưa hề nợ tôi gì cả…
– Nhưng tôi… nợ cậu… một tình bạn…
Rinno mỉm cười nhẹ, như thể có ánh nắng cuối cùng rơi vào mắt anh.
Rinno (thều thào):
– Deahan…
– Tôi, Rinno…
– Kawashina, Saku, Benkey…
– Kaiju, Oshina…
– Bảy người… là những người bạn tốt nhất…
– Là gia đình… mà tôi từng có…
Deahan khóc. Mặt anh nhăn nhó như bóp nghẹn. Nước mắt tràn ra không kiểm soát.
Deahan (gào lên, nắm lấy tay Rinno):
– Ừ! Rinno…
– Là tụi mình… là anh em!
– Cậu không được chết!
– Tôi… tôi lệnh cho cậu sống! NGHE TÔI KHÔNG?!
– Đừng bỏ tôi lại!
Rinno (giọng yếu dần):
– Deahan…
– Cậu phải chấp nhận…
– Đây là trận chiến… mà tôi đã chiến đấu cùng cậu…
– Và… sẽ không có… lần sau nữa đâu…
Deahan (giọng nức nở, bàn tay run rẩy vuốt lên tóc Rinno):
– Rinno…
– Nếu cậu đi… lên trên đó…
– Nhớ chăm sóc cho Kaiju nha…
– Nó… nó lúc nào cũng ngốc nghếch…
Rinno khẽ gật. Một cái gật chậm và đau đớn.
Rinno (lần cuối, mắt rưng rưng):
– Ừ… Deahan…
– Bảo trọng nhé…
– Cậu phải mạnh mẽ…
– Tôi tin… cậu sẽ giữ được tất cả…
Tay Rinno trượt khỏi tay Deahan.
Mắt anh khép lại.
Hơi thở tắt.
Cơ thể anh mềm đi. Không còn sức sống.
Rinno – người bạn trung thành nhất – đã rời đi.
---
Một khoảng lặng dài. Rất dài.
Deahan cúi xuống, trán chạm trán Rinno. Cả người anh run lên.
Rồi… anh bắt đầu gào lên.
Deahan (gào, xé lòng):
– RINNOOOOOOOOOO!!!
– RINNOOOOOOOOOOOOOOOOO!!!
– CẬU KHÔÔÔÔÔNG ĐƯỢC CHẾT MÀ!!!
– AAAAAAAAAAAAAA…!!!
Anh đấm tay xuống nền.
Đấm đến nứt da, đến bật máu, đến nát xương.
Deahan (tiếp tục gào trong đau khổ):
– RINNOOOOO!!!
– TẠI SAO?!
– TẠI SAO LẠI LÀ CẬU!!!
Bon chạy tới, gục xuống bên cạnh, nước mắt rơi.
Cả Kawashina, Saku, Benkey, Oshina đều dừng tay…
Họ đứng đó, lặng lẽ.
Nhìn người bạn ngã xuống.
Và nhìn Deahan lần đầu tiên trong đời… vỡ nát hoàn toàn.
---