Chap 3:Vết Nứt Trên Nền Đất, Vết Thương Trong Tim

*Sau cuộc trò chuyện ngắn với Shuchaku, cánh cửa bất ngờ bật mở.

Là bố và mẹ… Không phải là ánh mắt ấm áp hay tiếng gọi dịu dàng, mà là những lời mắng chửi cay nghiệt — thậm tệ đến mức khiến em bật khóc…*

Ngày một.

Ngày hai.

Ngày ba.

Ngày bốn…

Mỗi ngày đều lặp lại như một bản án tinh thần không hồi kết.

“Đồ ăn hại.”

“Loại vô dụng!”

“Giá mà ngày đó tao không sinh mày ra…”

*Shuchaku đã lao lên chắn trước em — anh ấy đã cố bảo vệ em. Nhưng… chính anh cũng bị bố tác động tâm lý, bẻ gãy ý chí…*

*Em ngồi bệt xuống sàn, đôi tay run rẩy, mắt đỏ ngầu và ngấn nước.

Không thể làm gì.

Không thể làm gì hết.

Chỉ có thể nhìn người anh trai — chỗ dựa duy nhất của mình — dần gục ngã…*

*Bên ngoài, hàng xóm đã báo cảnh sát.

Và rồi — họ đến.

Cánh cửa bật tung lần nữa. Cảnh sát xông vào, khống chế bố mẹ em.

Tưởng như mọi thứ đã kết thúc… Nhưng không.

Trước khi bị đưa đi, họ còn kịp gào lên câu cuối cùng — như muốn xé toạc tâm trí em ra:

“Hai đứa con vô dụng… Chúng mày là thứ không phải người! Là quái vật!! Tốt nhất… CHÚNG MÀY NÊN BIẾN MẤT KHỎI THẾ GIỚI NÀY!!!

Em ôm đầu, gục xuống, vùi mặt lên đầu gối.

Toàn thân run rẩy.

Răng nghiến chặt.

Cổ họng nghẹn lại, rồi bật ra những tiếng thổn thức:

"Con xin lỗi… Con xin lỗi… Con thật sự là một đứa vô dụng… Là lỗi của con…

Hãy tha lỗi cho con… Là lỗi của con…”

Lời vừa dứt—

Một màu đỏ rực bùng lên quanh em.

Nền đất dưới chân bắt đầu phát sáng đỏ rực rỡ.

Rồi nứt ra.

Rồi—

💥 BÙM!!!! 💥

Một vụ nổ khủng khiếp vang dội khắp nơi.

Mảnh đất rung chuyển.

Không khí vỡ òa như bị xé rách.

Những người xung quanh bị thổi bay, nằm la liệt vì chấn động năng lượng.

Khói bụi dày đặc. Máu. Tiếng rên la. Hỗn loạn.

Ngay sau đó—

Một nhóm anh hùng đã lao đến hiện trường.

Trong số họ… chính là All Might.

Và chính ông ấy đã tự mình khống chế em.

Bằng tất cả sự cẩn trọng nhưng cũng đầy nhẹ nhàng.

“Bình tĩnh nào… Không sao rồi… Cháu không đơn độc đâu…”

Các anh hùng lập tức đưa toàn bộ người bị thương đến bệnh viện—

Bao gồm cả anh trai em.

All Might quay lại hiện trường, nhìn thẳng vào vết nứt đỏ khổng lồ dưới chân em, ánh mắt nặng trĩu suy nghĩ.

“Chúng ta sẽ giám sát đứa trẻ này…” – Ông nói.

“Ta đã nhận ra… kosei của nó là gì rồi…”

Im lặng. Rồi ông ngẩng đầu, khẽ mỉm cười đầy cay đắng:

“Đứa trẻ này… sẽ là người nắm giữ một kosei còn mạnh hơn cả ta…”

----------------------KẾT THÚC CHAP 3------------------------------------

Viết mà em xúc động qá🥹, nếu có gì sai sót thì góp ý với em nhée❤️

Em đang cố đẩy nhanh tình tiết để vào mạch chính nhanh nhất có thể 💪❤️🔥