Khi tiếng còi cảnh báo nội bộ vang lên lúc sáng sớm, hầu hết người dân trong Tường thành đều nghĩ đó là buổi diễn tập thông thường. Chỉ một số rất ít người trong quân đội biết — một nhiệm vụ thật sự đang được triển khai.
Hai trăm binh sĩ – thành phần tinh nhuệ nhất còn lại – được điều động rời khỏi Tường thành qua cổng số 3 vào lúc 6:40 sáng. Nhiệm vụ: truy bắt 10 xác sống biến dị, mang về phần đầu để phục vụ phân tích cấu trúc lõi đỏ.
Mệnh lệnh rõ ràng: "Không cần toàn thây. Chỉ mang đầu về. Dù còn sống hay đã chết."
Chiều tối, khi Lý Hạo đang xếp hàng lấy phần ăn ở khu dân sinh, tin tức nội bộ lan ra: chỉ còn 17 người sống sót trở về.
Phần lớn người dân không được biết chi tiết. Nhưng những hình ảnh rò rỉ từ camera quân đội sớm lan đến tai cậu qua một người quen làm tại đơn vị truyền tin.
Một đoạn video ngắn ghi lại cảnh chiến đấu: đạn dược hạng nặng, lựu đạn nhiệt, cả súng bắn phá lõi chuyên dụng — tất cả dường như chỉ khiến bọn quái vật khựng lại vài giây. Có con trúng nguyên loạt súng chống tăng vẫn lao về phía trước với tốc độ kinh hoàng, gào rú như thể đau đớn chỉ khiến nó điên cuồng hơn.
“Chúng tôi phải dùng lưỡi cưa điện cắt cổ chúng sau khi cả đội dồn sức bắn nát cơ bắp,” một binh sĩ sống sót kể lại, tay vẫn còn run, máu khô bám đầy áo giáp. “Nó không phải là thứ từng là con người. Nó là công cụ giết chóc thuần túy.”
Cuối cùng, mười cái đầu được đưa về, trong những hộp thép niêm phong. Một trăm tám mươi ba người chết hoặc mất tích.
Khi con số được đọc lên trong buổi họp kín vào cuối ngày, một chỉ huy già chỉ nói một câu:
> “Nếu đây là giai đoạn đầu... thì chiến tranh thật sự vẫn chưa bắt đầu.”
Lý Hạo, đứng giữa hàng nghìn người trong Tường thành, lần đầu tiên nhận ra: nơi cậu đang sống... chỉ là một lồng kính, tạm thời an toàn, nhưng hoàn toàn không phải chiến thắng.