Ánh máu đã phủ kín chân trời phía Tây. Sát khí cuộn trào từ xa, báo hiệu hàng trăm, thậm chí hàng ngàn đệ tử tà giáo đang tụ hội truy sát theo "Huyết Tâm Truy Lệnh".
Trong không gian mịt mù âm phong của Huyết Điện, Tô Thanh Tuyết mím môi:
> "Chúng ta không thể tiếp tục ở lại nữa… bọn chúng sẽ khép vòng vây trong một canh giờ tới."
Vân Thiên Hà cau mày, mắt lóe hàn quang:
> "Không thể để cô bị bắt, huyết mạch chưa hoàn toàn thức tỉnh… chúng sẽ dùng cô làm tế dẫn."
Hắn quay đầu, gọi thầm:
> "Thiên Dực, ngươi nghe rõ không?"
Phía sau, một luồng hắc khí từ trong dây chuyền hộ thân bốc lên. Từ đó, Thiên Dực Sưu Thú xuất hiện trong hình dạng dực thú nhỏ, nhưng ánh mắt đỏ sẫm ánh lên sự dã tính không thể che giấu.
> "Ngươi định làm gì?" – Thiên Dực phát ra giọng nói khàn khàn, xen chút bất mãn.
"Dẫn ta thoát khỏi đây, mở ra vết nứt không gian – ngươi làm được!"
> "Ngươi muốn ta tiêu hao sinh lực để rạch không gian cho ngươi trốn chạy? Biết làm vậy ta sẽ ngủ mê mất bao lâu không?" – Thiên Dực Sưu Thú gầm nhẹ.
Vân Thiên Hà không đáp lời, chỉ đưa tay xoa lên trán con thú, ánh mắt trầm ổn, khí tức quanh người toả ra một đạo vận mệnh quấn quanh:
> "Nếu ngươi không làm, ta sẽ chết. Và lời thệ ước ký kết – cũng vô hiệu."
Sắc mặt Thiên Dực Sưu Thú khựng lại. Sau một hồi trầm mặc, nó gầm lên đầy tức giận:
> "Hừ! Chủ nhân nửa nạc nửa mỡ như ngươi… thật khiến ta tức chết! Được! Ta mở!"
---
💥 Không gian rạn vỡ – Vết nứt mở ra
Thiên Dực ngửa cổ gầm lên, hai cánh hóa lớn gấp ba lần thân thể, vẫy mạnh tạo ra một luồng lực cực kỳ bá đạo. Trên bầu trời, một vết rách không gian bị xé toạc, bên trong tối đen không đáy như miệng vực thời không.
Tô Thanh Tuyết kinh hãi:
> "Đây… đây là năng lực gì?"
Vân Thiên Hà trầm giọng:
"Lăng Không Du Hành. Chỉ có cường giả Thánh Cảnh mới có thể điều khiển. Nhưng Thiên Dực... chính là hung thú thời mạt pháp cổ đại – nó từng xé không bay qua cả đại lục."
Không đợi lâu, Vân Thiên Hà cầm lấy tay nàng, quát:
> "Đi thôi!"
Cả hai lao thẳng vào vết nứt không gian khi những tên đệ tử tà giáo đầu tiên vừa xuất hiện phía xa. Cánh cửa thời không đóng sập lại ngay sau lưng, chặt đứt mọi truy tung.
---
🌫️ Phía bên kia không gian
Hai thân ảnh bị quăng ra từ khe nứt, rơi xuống một vùng núi tuyết lạnh giá. Gió rét thấu xương. Thiên Dực đã trở lại hình thái thú nhỏ, nằm bất động trong vòng tay Vân Thiên Hà, ngủ say như chết.
Tô Thanh Tuyết nhìn hắn, thở dốc:
> "Chúng ta… tạm thời an toàn rồi sao?"
> "Chỉ là tạm thời thôi. Chắc chắn chúng vẫn sẽ truy tìm ta. Nhưng ít nhất… ta còn cơ hội." – Hắn nắm chặt tay, mắt lóe chiến ý.
Tại đại điện phía Tây của Thiên Đô Thần Viện, mùi trầm hương nhè nhẹ tỏa ra theo từng làn khói mỏng. Tông chủ Lục Trầm Phong đang cùng các trưởng lão nội viện thảo luận về diễn biến chiến sự vùng biên giới Tây Bắc với Huyết Nguyệt Giáo, thì một đệ tử truyền tin cấp tốc chạy thẳng vào điện.
> "Bẩm tông chủ! Có tin khẩn truyền về từ Trạm Phong tiền tiêu tại Huyết Linh Cốc – nơi có dấu hiệu dao động không gian bất thường! Kèm theo… là phù tín của đệ tử Vân Thiên Hà!"
Cả đại điện nhất thời im phăng phắc.
Trưởng lão Tô Dực – người có quan hệ gián tiếp với Tô Thanh Tuyết và cũng từng chú ý đến Vân Thiên Hà từ trước, vội tiến lên một bước:
> "Giao phù tín cho ta."
Phù tín phát sáng nhè nhẹ. Khi mở ra, một đoạn ghi chú bằng truyền ấn tâm pháp lập tức xuất hiện, chính là giọng nói trầm ổn của Vân Thiên Hà:
> "Tình hình cấp bách, con cùng Tô Thanh Tuyết bị phục kích bởi tà giáo, đã tạm thời thoát khỏi Huyết Linh Cốc nhờ thần thú. Mong các trưởng lão không cần phái người ứng cứu để tránh lộ diện toàn cục. Sẽ tự trở về."
Một vị trưởng lão nghiêm nghị lên tiếng:
> "Tự thoát khỏi vây khốn của Huyết Nguyệt Giáo, lại còn dẫn theo người bị nhắm đến làm huyết dẫn… hừm, tiểu tử này thật không đơn giản."
Tông chủ Lục Trầm Phong gật đầu, ánh mắt dõi về phương Tây:
> "Huyết Nguyệt Giáo đã vượt ranh giới. Dám dồn ép đệ tử chính đạo đến thế… chuyện này không thể bỏ qua."
---
🛡️ Bắt đầu điều tra – triệu tập bí mật
Ngay trong đêm, trưởng lão phụ trách Ảnh Bộ của Thần Viện – nhân vật chuyên điều hành hoạt động gián điệp và truy tung – đã triệu hồi các ẩn vệ:
> "Từ nơi xuất hiện dao động không gian, dò tung tích tà giáo, tập hợp manh mối. Không động thủ nếu không cần thiết, chỉ bám theo. Nhất định phải biết – chúng có mục đích gì."
Song song, một số trưởng lão của các nhánh nội viện bắt đầu truy xét nội bộ. Có nghi vấn rò rỉ tin tức khiến Huyết Nguyệt Giáo phục kích đúng lúc. Không khí Thần Viện trở nên căng như dây đàn.
---
🔍 Góc nhìn từ các đệ tử
Trương Đại Sơn – người bạn đồng hành cũ của Vân Thiên Hà, nắm chặt nắm tay khi biết chuyện:
> "Tên đó… lại tự gánh hết như thường lệ."
Diệp Linh cũng im lặng, rồi khẽ nói:
> "Ta không tin Hà ca sẽ chết dễ dàng. Nhưng Huyết Nguyệt Giáo… chúng đã quá trắng trợn rồi."
Cánh rừng rậm rạp của Huyết Linh Cốc đã bị bỏ lại sau lưng. Trên cao, từng lớp tuyết trắng trải dài vô tận, che phủ lấy con đường nhỏ chỉ đủ một người đi. Vùng núi này gọi là Cô Lĩnh Tuyết Vực, từ lâu được đồn là nơi chỉ có băng phong và gió dữ, rất ít người lui tới.
Trên lưng Thiên Dực Sưu Thú—nay đã hóa nhỏ lại, ngoan ngoãn như một con linh thú bình thường—Vân Thiên Hà ngồi phía sau Tô Thanh Tuyết. Áo choàng trắng phủ kín vai nàng, tuy sắc mặt vẫn còn tái nhợt, nhưng ánh mắt đã dần có thần.
> "Tình hình ngươi thế nào rồi?" – Vân Thiên Hà hỏi, giọng trầm ổn.
> "Không chết được… nhưng pháp lực trong người vẫn còn rối loạn. Cấm pháp của Huyết Nguyệt Giáo, không dễ xóa bỏ." – Tô Thanh Tuyết đáp nhẹ, nhắm mắt lại như cố áp chế hơi thở đứt đoạn.
Thiên Dực Sưu Thú đáp xuống một gờ đá giữa lưng núi, nơi có một hang động tự nhiên do băng tuyết ăn mòn. Cả hai tìm vào trú tạm.
---
❄️ Tĩnh dưỡng trong băng cốc – tạm thời yên ổn
Trong động, Vân Thiên Hà dẫn khí điều tức, bố trí vài đạo linh phù cấm chế. Hắn đặt nàng xuống, lấy ra linh thạch cấp cao, đặt vào tay nàng:
> "Thứ này giúp ổn định khí mạch, cố giữ tinh thần đừng để tâm ma quấy nhiễu."
Tô Thanh Tuyết khẽ gật, không nói gì. Nhưng khi tay nàng khẽ chạm vào bàn tay hắn, có điều gì đó khẽ dao động. Vẻ băng lãnh mọi khi của nàng cũng dường như mềm lại đôi chút trong tĩnh mịch.
---
🔥 Tu luyện dưới tuyết – tôi luyện tinh thần
Khi nàng nhập định, Vân Thiên Hà một mình bước ra khỏi hang, đối mặt với cơn bão tuyết ngoài trời. Gió rít từng đợt, nhưng hắn vẫn luyện "Chi Kết" dưới áp lực băng hàn.
Tam Muội Chân Hỏa trong cơ thể hắn khẽ run lên, thiêu đốt từng tia hàn khí đang xâm nhập. Toàn bộ thân thể Vân Thiên Hà rực sáng lên như một ngọn đuốc trong bão tuyết—cảnh tượng vừa lạnh lẽo, vừa tráng lệ.
> "Càng gần ranh giới sinh tử… ta mới càng hiểu giới hạn bản thân ở đâu."
Khi hắn vừa hoàn thành chu thiên lần thứ chín, một dòng thông báo từ hệ thống lại vang lên:
> [Nhiệm vụ sinh tồn nơi Tuyết Vực hoàn thành. +300 điểm cống hiến. Cảm ngộ tăng.]
[Thưởng phụ: Khai mở nhánh tiềm năng - Hàn Viêm Song Tâm Thể. Kích hoạt 20%.]
---
🐉 Tình cảm khẽ nảy mầm
Đêm xuống, trong hang, cả hai cùng ngồi bên một hỏa trận do Vân Thiên Hà dựng lên. Không còn lời nhiều nữa. Nhưng chính cái im lặng kéo dài lại khiến bầu không khí trở nên có chút vi diệu.
> "Lúc ấy… ta tưởng ngươi sẽ không quay lại." – Tô Thanh Tuyết khẽ nói.
> "Ta cũng từng nghĩ thế. Nhưng nhớ đến lời hứa, chân lại tự bước tới."
Ánh mặt trời lên lờ mờ từ phương đông, rọi qua lớp tuyết phủ dày đặc khiến cả vùng núi trắng loá, phản chiếu thành một dải hào quang bạc nhạt giữa không trung.
Vân Thiên Hà vừa thu công, xoay người định quay lại hang đá, thì ánh mắt hắn khẽ co rút.
Phía xa xa, một đoàn ba người đang cưỡi linh thú từ hướng đông bắc băng qua tuyết vực. Người đi đầu khoác một trường bào màu lam, ánh mắt sắc lạnh nhưng không hề mang sát khí. Ngay khi vừa đối mặt nhau, cả hai ánh mắt lập tức giao nhau trong tích tắc.
> "Là hắn?" – Vân Thiên Hà lẩm bẩm, lòng trỗi dậy cảm giác vừa quen thuộc vừa cảnh giác.
Người kia cũng đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của hắn. Chỉ là trong ánh nhìn lại mang theo chút nghi hoặc, rồi bất ngờ... giãn ra thành nụ cười nhẹ:
> "Tại vùng đất xa xôi thế này mà cũng có thể gặp ngươi, đúng là duyên phận đáng ngờ."
Tên của hắn là Ngụy Trường Kỳ, một đệ tử ngoại môn cũ từng học cùng Vân Thiên Hà tại một học viện nhỏ vùng biên giới trước khi Thần Viện mở rộng chiêu sinh. Khi đó, hắn là người xếp hạng thứ nhất, còn Vân Thiên Hà chỉ là "kẻ thiên tư kém" bị gạt ra ngoài lề.
---
💬 Cuộc hội thoại giữa ba người
Ngụy Trường Kỳ xuống linh thú, tiến lại gần:
> "Không ngờ ngươi còn sống và có thể tu đến cảnh giới như hôm nay… Vân Thiên Hà, vận khí của ngươi thật lớn."
Tô Thanh Tuyết đứng sau bước ra, ánh mắt khẽ liếc qua người kia, ngữ khí lãnh đạm:
> "Ngươi là ai?"
Ngụy Trường Kỳ hơi khựng lại, nhận ra nữ tử này không đơn giản. Nhưng hắn chỉ cười:
> "Một cố nhân cũ mà thôi, không đáng nhắc đến."
> "Ngươi đang làm gì ở đây?" – Vân Thiên Hà hỏi thẳng.
> "Lệnh của tông môn ta, do truy xét tàn dư Huyết Nguyệt Giáo bỏ trốn qua vùng băng vực này. Không ngờ lại gặp được một đoạn ký ức từ quá khứ."
Ngụy Trường Kỳ xoay người, nhưng trước khi đi còn ném lại một câu:
> "Đừng để quá khứ lấn át hiện tại… Ta sẽ còn trở lại, Vân huynh."
---
🌨️ Lòng dao động – hồi ức trỗi dậy
Khi Ngụy Trường Kỳ đi rồi, Vân Thiên Hà trầm mặc một lúc lâu. Trong lòng dấy lên cảm giác bất an… Năm xưa người này cực kỳ tài giỏi, nhưng trong tâm tính lại có phần kiêu ngạo và bất cần.
> "Nếu như... hắn cũng là người có dính líu đến một phần thế lực trong bóng tối thì sao?" – Hắn tự hỏi.
Nhưng lúc này, không còn thời gian hoài niệm.
> [Hệ thống: Khởi động nhiệm vụ phụ – Truy Tung Tàn Đồ]
"Do ngươi tiếp xúc với Ngụy Trường Kỳ – một cá thể khả nghi từng bị đánh dấu trong hồ sơ liên minh diệt giáo, hệ thống đề xuất điều tra kín thân phận và hành tung của hắn."
Tuyết vực lạnh đến thấu xương, nhưng ánh mắt của Ngụy Trường Kỳ vẫn lạnh hơn gió băng nơi đây. Sau khi rời khỏi tầm nhìn của Vân Thiên Hà, nụ cười nhẹ nơi khóe miệng hắn tắt hẳn, chỉ còn lại sự trầm mặc và tối tăm.
Hắn ra hiệu cho hai người đi cùng dừng lại. Một trong hai là một thiếu nữ trẻ với vết ấn tà dị giữa trán, người còn lại là một đại hán mang mặt nạ bạc, khí tức áp bức trầm đục.
> "Chúng ta không ngờ sẽ gặp hắn sớm như vậy." – Thiếu nữ nói khẽ, giọng hơi run.
Ngụy Trường Kỳ phất tay, ánh mắt mờ đục hiện lên huyết quang mơ hồ.
> "Người đó… không còn là phế vật năm xưa nữa. Nhưng chưa đủ để cản ta."
> "Thưa Thiếu chủ, nếu cần, chúng ta có thể ra tay dứt điểm hắn ngay lúc này."
Ngụy Trường Kỳ khẽ cười, nhưng nụ cười đó lạnh như tuyết phủ mộ địa:
> "Không vội. Còn chưa tới lúc. Hắn đã thức tỉnh dòng khí cổ, lại còn có Thiên Dực Sưu Thú hộ thân. Nếu lỡ bại lộ… sẽ kinh động đến những kẻ không nên chọc."
---
🔥 Hồi tưởng – Bóng tối của huyết mạch
Trong một thoáng hắn nhắm mắt, ký ức của mười năm trước lướt qua như lưỡi đao:
> "Ngươi là thiên tài ngươi bảo? Nhưng vì sao ngươi lại chọn cứu hắn thay vì hoàn thành nhiệm vụ?"
> "Trường Kỳ, đừng oán hận nữa… Cứu người không sai."
> "Vậy thì… từ giờ ta sẽ đi một con đường khác. Không cứu ai nữa, chỉ giữ mạng sống cho riêng mình."
Đêm hôm đó, hắn bị ép rời khỏi chính đạo, cũng là đêm huyết nguyệt lần đầu trồi lên trong mắt hắn. Một vị trưởng lão của Huyết Nguyệt Giáo đã ra tay cứu mạng hắn khỏi ngục hình, đổi lại… là một khế ước.
> "Ngươi muốn sức mạnh sao? Ngươi muốn vượt qua tất cả những kẻ đã quay lưng với ngươi? Vậy thì… đưa tay cho ta."
Và kể từ hôm ấy, hắn mang danh Thứ Chủ Huyết Nguyệt trong bóng tối.
---
📜 Kế hoạch sắp tới
Ngụy Trường Kỳ nhìn về phương nam – nơi ánh sáng của Thần Viện vẫn le lói như đốm lửa giữa đêm đen:
> "Trận chiến trước chỉ là bước đầu. Khi những đại môn phái mỏi mệt sau đại chiến, khi lòng người dao động, Huyết Nguyệt... sẽ trở lại một lần nữa, và lần này, ta sẽ ở vị trí trung tâm."
> "Vân Thiên Hà, ta thật muốn xem đến cuối cùng… ngươi sẽ chọn ánh sáng, hay sa vào bóng tối như ta từng làm?"
Sau khi trở về từ một chuyến lịch luyện cấp thấp ngoài Thần Viện, Vân Thiên Hà ngồi một mình bên hồ Linh Đàm trong khu vực nội viện, yên tĩnh tu dưỡng. Thiên Dực Sưu Thú trong hình dạng thú nhỏ ngồi yên trên vai hắn, đôi mắt vàng nhạt khép hờ, nhưng tai vẫn lắng nghe động tĩnh xung quanh.
Bỗng, truyền lệnh phù trong tay áo hắn rung nhẹ.
> "Tín vật nội viện đặc biệt." – Vân Thiên Hà cau mày, cẩn trọng mở ra.
Từ trong phù văn, một đoạn pháp ảnh mờ mờ hiện ra, là hình bóng của Tô Thanh Tuyết, ánh mắt đầy nghiêm trọng.
> "Thiên Hà, có chuyện quan trọng liên quan đến một người… kẻ từng là đệ tử của Thần Viện nhưng đã mất tích mười năm trước: Ngụy Trường Kỳ. Hắn từng là đệ tử thân truyền của một vị trưởng lão nay đã mất, được xem là một thiên tài hiếm có… nhưng đã phản bội tông môn, bị ghi tên vào danh sách truy nã cấp tông môn."
Vân Thiên Hà khựng lại.
Cái tên ấy… rất quen, từng xuất hiện lờ mờ trong trí nhớ mơ hồ của tiền kiếp hắn, nhưng mãi không thể nhớ rõ.
> "Lý do muội báo ngươi…" – Tô Thanh Tuyết nghiêm giọng – "là bởi trong một lần truy quét tàn dư của Huyết Nguyệt Giáo tại biên giới, có người đã nhìn thấy kẻ đeo mặt nạ bạc, sử dụng chiêu thức giống hệt truyền thừa nội môn của Thần Viện. Trong giao chiến, hắn vô tình để lộ khí tức…"
Nàng dừng một chút rồi nói rõ:
> "…Khí tức giống với khí tức của người đang tu luyện 'Chi Kết'. Công pháp hiện chỉ còn tồn tại trong sách lục cấm tàng."
Tâm Vân Thiên Hà trầm xuống.
> "Muội nghi ngờ hắn…"
"Không chỉ là đệ tử phản bội – mà còn đang ẩn thân trong hàng ngũ giáo phái tà đạo, thao túng một bộ phận của Huyết Nguyệt Giáo còn sót lại."
---
🔍 Sau khi nhận được tin báo
Vân Thiên Hà bắt đầu tự mình điều tra, đồng thời tra lại những ghi chép cũ tại các lầu tàng thư trong nội viện.
Từ vài bản ghi chép rách nát, hắn phát hiện ra một cái tên từng được nhắc:
> Ngụy Trường Kỳ – Linh căn biến dị, song hệ Âm – Phệ. Thiên phú cao, nhưng tâm tính không ổn định.
Không ai biết hắn đã đi đâu sau khi sư phụ qua đời, cũng không ai thấy hắn rời khỏi Thần Viện. Nhưng theo truyền thuyết, hắn từng tu luyện đến tầng cao nhất của 'Chi Kết', rồi đột nhiên mất tích… đúng lúc có biến ở Hồ Suy Vong – nơi Vân Thiên Hà đã từng được sư phụ dắt đến.
Một sợi chỉ mỏng, dần hình thành mạng nhện.
---
🌀 Hệ thống khởi động nhiệm vụ ẩn
> [Hệ Thống: Khởi động nhiệm vụ điều tra ẩn – "Tàn Ảnh Sau Bức Màn"]
Mục tiêu:
Thu thập ba mảnh linh ký từng thuộc về Ngụy Trường Kỳ
Tìm hiểu địa điểm hắn từng ẩn thân sau khi rời tông môn
Giao tiếp với nhân vật từng là đồng môn cũ của hắn
Phần thưởng nhiệm vụ:
Điểm cảm ứng linh hồn +30
Mở khóa thông tin mới về kỹ năng 'Chi Kết'
Manh mối về tầng sâu Thôn Phệ Chi Thư