Tôi thực sự không thể nào hiểu được tên ngốc Ren nghĩ gì , trong khi những con quái vật đang lang thang dưới thành phố đổ nát kia mà cậu ta không đi tìm 1 nơi trú ẩn hoặc 1 nơi tị nạn tập thể mà lại tìm đến đỉnh của toà nhà cách xa tuyến đường chính
- Cậu cố ý bám theo tôi đúng không ? - Tôi hỏi Ren
- À thì ! Đang đi trong thành phố tôi nhận ra bạn cùng lớp cũ của mình đang lang thang , rồi còn đi lên cái toà nhà cao như thế này nữa chứ . Nên tôi hơi lo cho cậu ấy ! - Ren trả lời lại câu hỏi của tôi
- Ai cần ! - Tôi gắt lên - Ai mượn cậu đi theo tôi ! Không ai mượn cậu đi theo tôi , ngay cả tôi cũng không muốn có ai đi theo mình và chịu đau khổ
Ren bắt đầu nói mặc cho tôi có quan tâm hay là không quan tâm
- Sau khi tận thế , tớ đã mất gia đình , bạn bè . Mỗi khi đêm đến , tớ đã ngồi rất lâu , lâu đến mức tớ từng nghĩ mình là người duy nhất còn lại trên thế giới này - cậu ngước nhìn bầu trời đầy sao sáng lấp lánh - cho đến khi tôi nhận ra , có những người còn cô đơn hơn cả tôi . Giống như cậu vậy ! - Cậu ta nói xong liền nở 1 nụ cười hiền từ
Trong lòng tôi bỗng có chút dao động
Cậu ta nhìn qua phía của tôi , ánh mắt cậu vô cùng ấm áp và nụ cười hiền từ khiến tôi có chút dao động
Ren tiến lại gần tôi , lúc này tôi bỗng chợt nhớ về điều đó khiến tôi phải thét lên , tiếng thét như xé toặc màn đêm
- Đừng có tiến lại đây ! Đừng có đến gần tôi ! Tôi chỉ đem lại vận xui mà thôi !
Không gian bỗng trở lên yên tĩnh . Ren không cười nữa , nhưng vẫn không lùi bước . Cậu ta dừng lại nhưng đối với tôi vẫn là quá gần , cậu ta nhìn tôi như thể đang cố hiểu được nỗi đau của tôi vậy nhưng làm sao mà cậu ta có thể thấu hiểu được nỗi đau của tôi
- Nếu cậu là xui xẻo - Ren đáp với nụ cười nhẹ nhàng - thì tôi sẽ là kẻ ngốc nhất trên đời , vì tôi vẫn chọn đứng bên cậu .
Gió thổi mạnh hơn , những ngôi sao lấp lánh nhảy múa trên trời cao . Nhưng giờ đây có 1 tia sáng đang len lỏi vào trái tim tôi , thứ cảm xúc này đã khiến tôi cảm thấy ấm lòng
- Ấm lòng ... Mày không nên có những cảm xúc như thế này ... Mày nên cảm thấy khát máu mới đúng với bản năng hoang dại của tế bào seriosi mới phải chứ Hana
- Không đừng ! Làm ơn đừng trỗi dậy mà
Phập ! Phập ! Phập !