Chương 23: Thiên Huyền "Mắc Bẫy" và Lời Mời Vô Sỉ

Vụ việc Đan Sư Tôn bị biến thành "lợn gà" khiến Thiên Huyền, vị đệ tử Thượng Giới, phải suy nghĩ rất nhiều. Hắn ta đã từng gặp vô số cường giả, đối phó với nhiều âm mưu quỷ kế, nhưng chưa từng thấy ai lại có thể gây ra những trò quái đản như Lý Cẩu Đản. Từ việc không có linh căn mà đột phá Kim Đan, đến việc luyện ra những loại đan dược kỳ lạ, và giờ là việc biến hình người khác. Hắn ta bắt đầu hoài nghi về thân phận thật sự của Cẩu Đản.

Thiên Huyền quyết định không trực tiếp đối đầu nữa. Hắn ta hiểu rằng, tên vô sỉ này không thể dùng lý lẽ thông thường mà đối phó được. Hắn ta quyết định dùng một phương pháp khác: tiếp cận và quan sát kỹ hơn.

Một buổi sáng, Thiên Huyền xuất hiện trước tiệm đan dược "độc nhất vô nhị" của Cẩu Đản. Hắn ta không nói gì, chỉ đứng đó, quan sát từng hành động của Cẩu Đản.

Cẩu Đản thấy Thiên Huyền đến thì hơi rụt rè. Hắn biết người này không hề đơn giản. "À, vị công tử này muốn mua đan dược sao? Tiểu nhân có đủ loại, từ 'Bổ Khí Giải Độc' đến 'Đan Dược Gây Mê'!" Cẩu Đản cười toe toét, cố gắng tỏ ra niềm nở.

Thiên Huyền lắc đầu. "Ta không mua đan dược. Ta chỉ muốn xem ngươi luyện đan."

"À, xem thì được thôi ạ! Nhưng mà... không có phí xem đâu nhé!" Cẩu Đản lanh lẹ nói.

Thiên Huyền không nói gì, chỉ lấy ra một viên linh thạch thượng phẩm đặt lên bàn. "Đây là phí xem."

Cẩu Đản mắt sáng rỡ, vội vàng thu lấy linh thạch. "Vậy thì công tử cứ tự nhiên!"

Cẩu Đản bắt đầu "luyện đan". Hắn lôi cái chảo vỡ ra, thêm vào đủ thứ "linh vật" quái dị mà hắn nhặt được: một ít tóc rụng từ chổi quét nhà, vài con bọ cạp đất, và một ít... bã cà phê cũ. Hắn vận linh lực Kim Đan, bắt đầu nung nấu.

Mùi hương từ cái chảo của Cẩu Đản lại bốc lên, lần này là mùi tanh nồng, khét lẹt, và có chút vị đắng. Thiên Huyền cau mũi, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng. Hắn ta quan sát kỹ từng động tác của Cẩu Đản, từng luồng linh lực hắn ta vận chuyển.

Thiên Huyền là một đệ tử Thượng Giới, kiến thức về đan đạo của hắn ta vô cùng uyên thâm. Hắn ta nhận ra rằng, Cẩu Đản không hề theo bất kỳ đan pháp nào. Hắn ta chỉ đơn thuần là... ném bừa mọi thứ vào chảo, rồi dùng linh lực của mình để "ép" chúng thành đan dược. Nhưng điều kỳ lạ là, đan dược của hắn ta lại có công hiệu!

"Thật không thể tin nổi!" Thiên Huyền lẩm bẩm. Hắn ta chưa bao giờ thấy một phương pháp luyện đan nào kỳ lạ và phản khoa học đến vậy.

Sau một lúc, Cẩu Đản lấy ra ba viên đan dược màu xanh tím, méo mó. "Đây, công tử muốn thử không?"

Thiên Huyền lắc đầu. Hắn ta không dám thử. Hắn ta thầm nghĩ: "Nếu mình uống vào, không biết có biến thành cái gì nữa!"

Đột nhiên, Thiên Huyền cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ từ Cẩu Đản. Không phải linh lực, mà là một loại khí tức vô hình, mang theo sự... vô liêm sỉ và không thể dự đoán. Hắn ta nhận ra, đây chính là "bí mật" lớn nhất của Cẩu Đản. Hắn ta không tu luyện theo cách thông thường, mà hắn ta tu luyện... bản chất vô sỉ của mình.

"Ngươi... ngươi tu luyện thứ gì vậy?" Thiên Huyền không kìm được hỏi.

"À, tiểu nhân tu luyện... nhân phẩm đấy ạ!" Cẩu Đản cười toe toét. "Tu luyện nhân phẩm, thì mới có thể gặp được những kỳ ngộ phi thường, nhặt được những bảo vật không ai ngờ tới!"

Thiên Huyền im lặng. Hắn ta đã điều tra rất nhiều tông môn trên Thượng Giới, tìm kiếm những bí pháp độc đáo, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến một "công pháp" như vậy. Hắn ta bắt đầu cảm thấy hứng thú với Cẩu Đản.

Đúng lúc đó, Đan Sư Tôn, với cái mặt lợn và lông gà, chạy tới. Hắn ta đã nghe tin Thiên Huyền đang ở tiệm của Cẩu Đản. "Đại nhân! Ngài đừng nghe lời tên tạp dịch này! Hắn ta là kẻ lừa đảo! Hãy mau bắt hắn lại!"

Thiên Huyền nhìn Đan Sư Tôn, rồi nhìn Cẩu Đản. Hắn ta đột nhiên mỉm cười. "Lý Cẩu Đản, ngươi có muốn đi cùng ta lên Thượng Giới không?"

Cẩu Đản trợn tròn mắt. "Thượng Giới? Thật ạ?"

"Đúng vậy. Ở đó có nhiều linh vật quý hiếm hơn, nhiều cơ duyên hơn, và quan trọng nhất là... không có kẻ nào biết ngươi." Thiên Huyền nói. Hắn ta biết, đây là lời mời hấp dẫn nhất đối với Cẩu Đản.

Cẩu Đản suy nghĩ một lát. Hắn nhìn cái tiệm nhỏ của mình, nhìn Đan Sư Tôn vẫn đang la ó, rồi nhìn lên bầu trời. "Thượng Giới... chắc chắn có nhiều đồ để nhặt hơn!"

"Được! Tiểu nhân đồng ý!" Cẩu Đản reo lên. "Nhưng mà... tiểu nhân có một điều kiện!"

Thiên Huyền nhíu mày: "Điều kiện gì?"

"Tiểu nhân muốn... mang theo cả cái chảo này! Và... cái Vô Sỉ Khố này nữa!" Cẩu Đản nói, lén lút chỉ vào chiếc quần lót của mình. "Và phải bao ăn, bao ở nữa nhé!"

Thiên Huyền suýt nữa thì ngã ngửa. Hắn ta không ngờ tên vô sỉ này lại còn dám ra điều kiện với hắn. Nhưng hắn ta tò mò về Cẩu Đản, và về những bí ẩn đằng sau hắn.

"Được! Ta đồng ý!" Thiên Huyền nói, rồi nhìn Đan Sư Tôn. "Về phần ngươi, Đan Sư Tôn, hãy mau tìm Lý đan sư để xin thuốc giải đi!"

Đan Sư Tôn sững sờ. Hắn ta không ngờ Thiên Huyền lại bỏ mặc hắn, và còn mời tên vô sỉ đó lên Thượng Giới.

Lý Cẩu Đản tạm biệt Tô Ngưng Tuyết và Trưởng lão Trương. Tô Ngưng Tuyết lo lắng nhưng cũng chúc phúc cho hắn. Mộ Dung Băng đứng từ xa, ánh mắt phức tạp. Nàng không biết nên vui hay buồn khi tên vô sỉ này rời đi.

Hành trình của Lý Cẩu Đản lên Thượng Giới đã bắt đầu. Cuộc đời của một tạp dịch Kim Đan kỳ, với cái chảo vỡ, Vô Sỉ Khố, và bản tính vô sỉ trời sinh, sẽ làm náo loạn cả một thế giới mới.