Tiệm tạp hóa "Thượng Hạng" của Lý Cẩu Đản vẫn tấp nập khách ra vào, bất chấp những lời đồn thổi về đan dược "kỳ quái" và tác dụng phụ "khó đỡ". Sau vụ Dạ Ảnh đột phá Hợp Thể, danh tiếng của Cẩu Đản càng lên như diều gặp gió. Tuy nhiên, đi kèm với sự nổi tiếng là một mối nguy lớn: Nữ Đế Băng Tâm đã đích thân đến Phù Vân Môn.
Nàng đứng trước cổng, thân hình cao quý trong bộ y phục trắng muốt, khí chất lạnh lẽo như băng tuyết. Gương mặt nàng đẹp đến nao lòng, nhưng ánh mắt lại sắc lạnh như dao, khiến bất kỳ ai cũng phải rụt rè. Theo sau nàng là hai thị vệ Hợp Thể kỳ, toát ra khí tức cường đại.
"Tên tạp dịch Lý Cẩu Đản ở đâu?" Giọng nói của Nữ Đế Băng Tâm vang lên, lạnh lùng và uy nghiêm, đủ để đóng băng cả không khí.
Cả Phù Vân Môn chi nhánh Thượng Giới chấn động. Các đệ tử hoảng sợ, không ai dám tiến lại gần. Thiên Huyền cũng cảm nhận được áp lực, vội vàng chạy ra.
"Băng Tâm nữ đế, không biết có chuyện gì mà người lại đích thân giá lâm?" Thiên Huyền cung kính chắp tay.
"Ta đến để gặp tên tạp dịch Lý Cẩu Đản!" Nữ Đế Băng Tâm lạnh lùng đáp. "Nghe nói hắn chuyên dùng những thứ ô uế để luyện đan, làm ô nhiễm linh khí Thượng Giới. Ta phải dạy dỗ hắn một bài học!"
Cẩu Đản đang hí hửng đếm linh thạch trong tiệm, nghe thấy tiếng Nữ Đế thì giật mình. Hắn lén lút nhìn ra ngoài. "Nữ Đế Băng Tâm! Chậc, trông lạnh lùng thế kia, chắc là khó mà vô sỉ được đây!"
Cẩu Đản suy nghĩ nhanh chóng. Hắn biết mình không thể đánh lại Nữ Đế Băng Tâm, một cường giả Hợp Thể kỳ đỉnh phong. Chạy trốn thì cũng không được, vì nàng ta chắc chắn sẽ truy đuổi đến cùng. Hắn quyết định... dùng chiêu "độc" nhất của mình.
Hắn hắng giọng, bước ra khỏi tiệm, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ. "À! Chào mừng Nữ Đế Băng Tâm đại giá quang lâm! Tiểu nhân Lý Cẩu Đản, hân hạnh được đón tiếp!"
Nữ Đế Băng Tâm nhìn Cẩu Đản, ánh mắt đầy khinh bỉ. "Ngươi chính là tên tạp dịch đó sao? Khí tức quả nhiên dơ bẩn!"
"Ấy, Nữ Đế nói gì lạ vậy! Linh khí của tiểu nhân là 'linh khí của sự sáng tạo', nó độc đáo và khác biệt thôi ạ!" Cẩu Đản cười nói, rồi hắn đột nhiên tiến lại gần Nữ Đế, vẻ mặt đầy bí hiểm. "Nữ Đế, tiểu nhân có một món quà đặc biệt muốn dành tặng người!"
Thiên Huyền và các thị vệ của Nữ Đế đều cảnh giác cao độ. Họ không biết tên vô sỉ này định làm gì.
Cẩu Đản lén lút lấy ra một viên đan dược từ cái chảo vỡ của mình. Viên đan dược này màu trắng tinh, tỏa ra một mùi hương thơm ngát lạ thường, như mùi hoa tươi mới nở. Nó trông không hề ghê tởm như những viên đan dược khác của hắn. Đây là viên đan dược hắn đã luyện đặc biệt sau khi học được cách "trừ mùi" cho Tiểu Phong, bằng cách sử dụng các linh thảo có mùi hương thuần khiết, kết hợp với... vài sợi tóc của chính hắn và một giọt tinh hoa từ Phượng Hoàng Tiên Thảo. Hắn gọi nó là "Đan Dược Tuyết Ngưng Hương".
"Nữ Đế, đây là 'Đan Dược Tuyết Ngưng Hương' do tiểu nhân tự tay luyện chế. Nó có thể giúp người trở nên xinh đẹp hơn, thanh khiết hơn, và quan trọng nhất là... giúp người luôn tỏa ra mùi hương thơm ngát, ngay cả khi vận công!" Cẩu Đản nói, vẻ mặt chân thành đến lạ. Hắn biết Nữ Đế Băng Tâm rất chú trọng vẻ ngoài và sự thanh khiết.
Nữ Đế Băng Tâm nhìn viên đan dược màu trắng tinh, rồi nhìn Cẩu Đản. Nàng ta không tin hắn có thể luyện ra thứ gì tốt đẹp. "Ngươi lại giở trò gì đây?"
"Tiểu nhân đâu có dám! Nếu Nữ Đế không tin, tiểu nhân có thể uống thử trước!" Cẩu Đản nói, rồi hắn vờ như định nhét viên đan dược vào miệng mình.
Đúng lúc đó, một thị vệ của Nữ Đế nhanh chóng giật lấy viên đan dược. "Để ta thử trước!" Hắn ta lo sợ Cẩu Đản có âm mưu gì.
Viên thị vệ ngậm viên đan dược vào miệng. Vừa ngậm xong, hắn ta lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, linh khí trong người được thanh lọc. Và quan trọng nhất, cơ thể hắn ta bắt đầu tỏa ra một mùi hương hoa nhài thoang thoảng.
"Mùi hương... thật là thơm!" Thị vệ kinh ngạc thốt lên.
Nữ Đế Băng Tâm nhìn thấy vậy, ánh mắt nàng ta lóe lên tia tò mò. Nàng ta là người rất yêu cái đẹp và sự thanh khiết. "Đưa ta xem!" Nữ Đế lạnh lùng nói, cầm lấy viên đan dược còn lại từ tay Cẩu Đản. Nàng ta ngửi nhẹ, mùi hương thơm ngát xộc vào mũi nàng.
Nàng ta không chần chừ, ngậm viên đan dược vào miệng. Vừa nuốt xong, Nữ Đế Băng Tâm cảm thấy một luồng năng lượng thuần khiết lan tỏa khắp cơ thể. Linh khí của nàng được thanh lọc, thậm chí tu vi còn có chút tinh tiến. Và quan trọng nhất, cơ thể nàng bắt đầu tỏa ra một mùi hương băng tuyết thanh khiết, quyện với mùi hoa sen thoang thoảng.
"Thật... tuyệt vời!" Nữ Đế Băng Tâm lẩm bẩm, ánh mắt nàng ta lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh ngạc và hài lòng. Nàng chưa bao giờ cảm thấy bản thân thanh khiết đến vậy.
Cẩu Đản mỉm cười đắc ý. Hắn biết mình đã thành công. Hắn đã dùng chính sự vô sỉ và khả năng chế tạo đan dược "đặc biệt" của mình để biến nguy thành an.
"Nữ Đế thấy thế nào ạ? Tiểu nhân đâu có lừa gạt người đâu!" Cẩu Đản nói.
Nữ Đế Băng Tâm nhìn Cẩu Đản, ánh mắt phức tạp. Nàng ta không còn sự khinh bỉ ban đầu, thay vào đó là sự tò mò và một chút... khó hiểu. Nàng không thể tin được, thứ mà tên tạp dịch này luyện ra lại có thể khiến nàng hài lòng đến vậy.
"Ngươi... ngươi có bao nhiêu viên đan dược này?" Nữ Đế Băng Tâm hỏi, giọng điệu đã dịu đi rất nhiều.
"Dạ, tiểu nhân có thể luyện được rất nhiều ạ! Chỉ cần Nữ Đế muốn!" Cẩu Đản nhanh nhảu đáp, hắn ta biết đây là cơ hội vàng.
Nữ Đế Băng Tâm im lặng một lúc, rồi lạnh lùng nói: "Ta muốn ngươi luyện thêm cho ta. Và từ nay về sau, ngươi phải là đan sư riêng của ta!"
Cẩu Đản trợn tròn mắt. Từ một tên tạp dịch, hắn đã trở thành "đan sư riêng" của Nữ Đế Băng Tâm! Cuộc sống của hắn trên Thượng Giới sẽ không bao giờ tẻ nhạt nữa.