Chương 33: Thảo Phạt Dược Hội và Chiêu "Độc Quyền" Của Cẩu Đản

Tin tức về cuộc tỉ thí luyện đan giữa Lý Cẩu Đản và Thiên Kiếm Tông nhanh chóng lan truyền khắp Thượng Giới. Đây không chỉ là cuộc đấu giữa hai cá nhân, mà còn là cuộc đối đầu giữa những quan niệm về đan đạo. Một bên là sự tinh hoa, quy chuẩn của Thiên Kiếm Tông, một bên là sự tùy hứng, "bẩn bựa" của Cẩu Đản. Các môn phái lớn, bao gồm cả Vạn Dược Các, đều cử người đến Phù Vân Môn chi nhánh Thượng Giới để chứng kiến sự kiện lịch sử này.

Đan Sư Tôn, với cái mặt lợn và rêu xanh vẫn chưa được giải, cũng đến. Hắn ta hy vọng Cẩu Đản sẽ bị bóc trần, và hắn ta có thể tìm cơ hội trả thù.

Địa điểm cuộc thi là một quảng trường lớn trong khuôn viên Phù Vân Môn. Các lò luyện đan đã được chuẩn bị sẵn sàng. Thiên Kiếm Tông mang đến những linh dược quý hiếm nhất, những đan sư tài năng nhất của họ, dẫn đầu là Dạ Ảnh và Lam Nguyệt. Nữ Đế Băng Tâm ngồi trên ghế chủ tọa, khuôn mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Cẩu Đản.

"Hôm nay, chúng ta sẽ cùng luyện chế đan dược 'Phá Cảnh Đan' cấp cao!" Dạ Ảnh lớn tiếng tuyên bố. Phá Cảnh Đan là loại đan dược cực kỳ khó luyện, giúp tu sĩ đột phá cảnh giới lớn. Hắn ta muốn Cẩu Đản phải lộ rõ bản chất lừa đảo của mình.

Cẩu Đản cười toe toét. Hắn lôi cái chảo vỡ của mình ra. Bên cạnh đó, hắn còn lấy ra một vài thứ "linh vật" đặc biệt: một nắm phân yêu thú cấp cao mà hắn vừa "nhặt" được từ một bãi rác linh thú, vài sợi tóc của chính hắn, và một chiếc dép rách cũ kỹ.

"Khụ khụ!" Mọi người đều ho sặc sụa khi nhìn thấy "nguyên liệu" của Cẩu Đản.

Lam Nguyệt tức giận: "Ngươi dám dùng những thứ dơ bẩn này để luyện Phá Cảnh Đan? Ngươi đang sỉ nhục đan đạo!"

"Ấy, tiên tử đừng nóng giận! Đây chính là bí quyết để luyện ra đan dược có 'linh hồn' đấy ạ!" Cẩu Đản mặt dày cãi.

Dạ Ảnh không nói nhiều, hắn ta bắt đầu luyện đan một cách chuyên nghiệp. Linh khí cuộn trào, lửa đan bùng cháy, mùi hương dược liệu thơm ngát lan tỏa. Các đan sư Thiên Kiếm Tông cũng phụ giúp, tạo ra một quang cảnh luyện đan hoành tráng.

Về phần Cẩu Đản, hắn cũng bắt đầu "luyện". Hắn ném tất cả "nguyên liệu" của mình vào chảo, vận linh lực Kim Đan, rồi thổi phù phù vào đó. Mùi hương từ cái chảo của Cẩu Đản lại bốc lên, lần này là mùi hôi thối kinh khủng, quyện với mùi tanh nồng và mùi... dép cháy.

"Trời ơi! Mùi gì thế này?" Đan Sư Tôn bịt mũi, suýt ngất.

Thiên Huyền cũng cau mày, hắn ta không thể hiểu nổi Cẩu Đản.

Sau hai canh giờ, Dạ Ảnh mở đỉnh đan, lấy ra một viên Phá Cảnh Đan hoàn mỹ, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, hương thơm nồng nàn. Hắn ta đắc ý nhìn Cẩu Đản. "Ngươi xem! Đây mới là Phá Cảnh Đan chân chính!"

Cẩu Đản cũng mở chảo của mình. Một viên đan dược màu nâu xám, méo mó, trông giống như một cục phân khô, nằm trong chảo. Nó không có chút linh khí nào, nhưng lại bốc mùi kinh tởm.

"Đây là đan dược của ngươi sao?" Dạ Ảnh cười phá lên. Các đan sư khác cũng xì xào bàn tán, chế giễu Cẩu Đản.

Cẩu Đản không hề nao núng. Hắn ta cầm viên đan dược lên, vẻ mặt tự tin. "Chưa vội! Đan dược này tuy xấu xí, nhưng có công dụng thần kỳ đấy ạ!"

Hắn ta không dám tự mình nếm thử viên đan dược "cực phẩm" này. Hắn ta nhìn khắp quảng trường, rồi đột nhiên ánh mắt hắn dừng lại ở... Đan Sư Tôn.

"Đan Sư Tôn! Ngươi dám thử đan dược của tiểu nhân không?" Cẩu Đản lớn tiếng hỏi, vẻ mặt đầy khiêu khích.

Đan Sư Tôn, với khuôn mặt lợn và rêu xanh, tức giận: "Ngươi dám sỉ nhục ta?"

"Nếu ngươi không dám thử, thì làm sao biết đan dược của tiểu nhân có tác dụng gì?" Cẩu Đản nói, vẻ mặt khiêu khích hơn nữa.

Nữ Đế Băng Tâm và Thiên Huyền đều nhìn Cẩu Đản với vẻ mặt khó hiểu. Họ không biết hắn ta định làm gì.

Đan Sư Tôn, vì sĩ diện, đành phải chấp nhận. Hắn ta tiến lại gần, nhìn viên đan dược kinh tởm, rồi nhắm mắt, ngậm vào miệng.

Vừa nuốt xong, Đan Sư Tôn lập tức cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ bùng nổ trong người. Linh lực của hắn ta cuộn trào, tu vi đột ngột tăng vọt, đột phá lên Hợp Thể kỳ! Hắn ta không thể tin nổi!

Nhưng ngay sau đó, một tác dụng phụ khủng khiếp xuất hiện. Toàn thân Đan Sư Tôn đột nhiên ngứa ngáy dữ dội, hắn ta không ngừng gãi khắp người. Và quan trọng nhất, khuôn mặt lợn và rêu xanh của hắn ta không những không biến mất, mà còn... mọc thêm một cái đuôi lợn! Hắn ta còn cảm thấy mình có chút... muốn ủn ỉn!

"Ác... ác ma! Ngươi đã làm cái gì với ta?" Đan Sư Tôn gầm lên, vừa gãi vừa ủn ỉn.

Cả hội trường im lặng như tờ. Mọi người đều há hốc mồm. Một viên Phá Cảnh Đan "bẩn thỉu" lại khiến người ta đột phá Hợp Thể kỳ, kèm theo tác dụng phụ kinh hoàng!

Cẩu Đản cười phá lên: "Ha ha ha! Đan Sư Tôn, chúc mừng ngươi đột phá Hợp Thể kỳ! Và ngươi đã trở thành... một 'Kim Thân Bất Hoại Đan Sư Lợn'!"

Dạ Ảnh và Lam Nguyệt đều sững sờ. Thiên Kiếm Tông đã thua! Không ai dám phủ nhận hiệu quả của đan dược, nhưng những tác dụng phụ thì quá kinh khủng.

Nữ Đế Băng Tâm nhìn Cẩu Đản, ánh mắt nàng ta lóe lên tia "kinh hãi". Nàng ta không ngờ hắn ta lại có thể làm ra những trò quái đản đến vậy.

Cuộc thi luyện đan kết thúc. Thiên Kiếm Tông thua cuộc, đành phải dâng một kho linh tài quý hiếm cho Cẩu Đản. Danh tiếng của Lý Cẩu Đản, từ đó, trở thành "huyền thoại" trên Thượng Giới. Hắn không chỉ là "Kim Đan kỳ quái dị" mà còn là "Đan sư điên rồ" không ai dám đắc tội.