Tin tức về tối hậu thư của Thiên Kim Tông gửi Nữ Đế Băng Tâm đã làm xôn xao cả Thượng Giới. Ai cũng nghĩ Lý Cẩu Đản sẽ bị Nữ Đế giao nộp để tránh chiến tranh. Nhưng Nữ Đế Băng Tâm, sau khi chứng kiến những điều kỳ lạ mà Cẩu Đản đã làm, và cũng không muốn mất đi đan sư riêng độc đáo của mình, đã không chấp nhận yêu cầu của Kim Nguyên.
"Thiên Kim Tông muốn gây chiến ư? Ta không ngại!" Nữ Đế Băng Tâm lạnh lùng nói. Nàng ta ra lệnh cho các thị vệ tăng cường phòng thủ, đồng thời giao cho Lý Cẩu Đản toàn quyền xử lý việc này.
Cẩu Đản cười toe toét. Hắn ta biết, đây là cơ hội vàng để hắn "sáng tạo" thêm. Hắn đã lên một kế hoạch "khó ngửi" nhất từ trước đến nay để đối phó với Kim Nguyên và Đan Sư Tôn.
"Thiên Huyền huynh, chuẩn bị cho tiểu nhân một buổi yến tiệc thật hoành tráng, mời tất cả các tông môn lớn đến tham dự! Đặc biệt là Thiên Kim Tông và Vạn Dược Các!" Cẩu Đản nói với Thiên Huyền.
Thiên Huyền khó hiểu: "Ngươi định làm gì?"
"Chỉ là một buổi tiệc giao lưu thôi mà! Nhưng mà... Thiên Huyền huynh phải nhớ, tiệc này không có thức ăn, mà chỉ có... 'lễ vật'!" Cẩu Đản nháy mắt, vẻ mặt đầy bí hiểm.
Đúng hẹn, một buổi yến tiệc long trọng được tổ chức tại Phù Vân Môn. Các tông môn lớn đều đến tham dự, trong đó có Kim Nguyên và Đan Sư Tôn, cùng với một phái đoàn hùng hậu từ Thiên Kim Tông và Vạn Dược Các. Họ đến không phải để dự tiệc, mà là để xem Lý Cẩu Đản sẽ bị xử lý như thế nào.
Khi Kim Nguyên và Đan Sư Tôn bước vào, Cẩu Đản đã đứng chờ sẵn. Hắn ta vẫn xanh lè và bốc mùi rêu, còn Đan Sư Tôn vẫn có cái đuôi lợn và không ngừng gãi ngứa.
"Tên tạp dịch này, ngươi dám bày trò gì nữa?" Kim Nguyên gầm lên.
"Ấy, Đại Hoàng Tử nói gì mà nặng lời! Tiểu nhân chỉ muốn chiêu đãi các vị một bữa tiệc thân mật thôi mà!" Cẩu Đản cười nói, rồi hắn ta phẩy tay.
Ngay lập tức, các đệ tử Phù Vân Môn mang ra những chiếc khay phủ vải lụa đỏ. Khi lớp vải được vén lên, mọi người đều há hốc mồm. Trên mỗi chiếc khay là một viên đan dược to bằng nắm tay, màu sắc rực rỡ, nhưng lại bốc lên một mùi hương... kinh khủng khiếp! Mùi hôi thối nồng nặc, quyện với mùi tanh tưởi, và cả mùi... phân!
"Đây là lễ vật mà tiểu nhân đặc biệt chuẩn bị cho các vị khách quý! Xin mời các vị nếm thử!" Cẩu Đản lớn tiếng tuyên bố.
Mọi người đều bịt mũi, vẻ mặt ghê tởm. Mùi hương kinh khủng đến mức có tu sĩ đã ngất xỉu ngay tại chỗ.
Kim Nguyên và Đan Sư Tôn tức giận đến mức mặt mũi biến dạng. "Ngươi dám dùng thứ này để sỉ nhục chúng ta?"
"Sỉ nhục ư? Đâu có! Đây là 'Đan Dược Vạn Mùi Độc Quyền' của tiểu nhân đấy ạ! Nó được luyện từ những linh tài quý hiếm nhất, kết hợp với tinh hoa của... rác thải, phân yêu thú, và cả... mùi hương đặc trưng của chính tiểu nhân! Đảm bảo ai ngửi cũng phải nhớ mãi không quên!" Cẩu Đản nói, còn cố tình phẩy tay, khiến mùi hương tỏa ra nồng nặc hơn.
Kim Nguyên và Đan Sư Tôn bị mùi hương tấn công, họ cảm thấy chóng mặt, buồn nôn.
Đúng lúc đó, Cẩu Đản đột nhiên lấy ra cái chảo vỡ của mình. Hắn ta ném một vài thứ vào đó, rồi vận linh lực Kim Đan, bắt đầu luyện đan ngay tại chỗ. Mùi hương từ cái chảo của hắn ta lại bốc lên, lần này còn kinh khủng hơn cả những viên đan dược trên khay. Nó là một sự kết hợp của tất cả các mùi hôi thối mà hắn ta đã từng tạo ra.
"Ha ha ha! Ai muốn nếm thử 'Đan Dược Thiên Hạ Đệ Nhất Khó Ngửi' của tiểu nhân không?" Cẩu Đản cười lớn, rồi hắn ta lấy ra một viên đan dược màu đen xì, bốc mùi khủng khiếp. Hắn ta không ngần ngại nhét vào miệng.
Cẩu Đản vừa nuốt xong, hắn ta lập tức cảm thấy... một luồng năng lượng mạnh mẽ bùng nổ trong người. Kim Đan của hắn ta không ngừng xoay tròn, tu vi tăng vọt, đột phá lên Kim Đan Trung Kỳ! Và quan trọng nhất, cái mùi nước bọt Linh Hồ của hắn ta không những không biến mất, mà còn... nồng nặc hơn gấp mười lần!
Cả hội trường im lặng như tờ. Mọi người đều há hốc mồm. Tên tạp dịch này dám ăn đan dược do chính hắn luyện, và còn đột phá ngay tại chỗ!
Kim Nguyên và Đan Sư Tôn nhìn nhau, ánh mắt đầy kinh hãi. Họ không thể hiểu nổi Lý Cẩu Đản. Hắn ta không phải là kẻ điên, mà là một kẻ điên có khả năng thực sự!
Nữ Đế Băng Tâm nhìn Cẩu Đản, ánh mắt nàng ta lóe lên tia "ngưỡng mộ". Nàng ta không ngờ hắn lại có thể đột phá Kim Đan trung kỳ ngay tại bữa tiệc này.
"Thế nào? Các vị có muốn thử đan dược 'độc quyền' của tiểu nhân không?" Cẩu Đản lớn tiếng hỏi, mùi hương từ cơ thể hắn ta lan tỏa khắp nơi.
Kim Nguyên và Đan Sư Tôn không ai dám ở lại. Họ lập tức bỏ chạy trong hoảng loạn, không quên nôn thốc nôn tháo. Những tu sĩ khác cũng không ai dám nán lại. Buổi yến tiệc kết thúc trong sự hỗn loạn và kinh hãi.
Từ đó, danh tiếng của Lý Cẩu Đản không chỉ là "Đan sư quái dị" hay "kẻ khó lường", mà còn là "Vua Mùi Hương" của Thượng Giới. Không ai dám chọc giận hắn, vì họ sợ sẽ bị hắn ta "tặng" cho những viên đan dược "độc quyền" của mình.