"Chú già Đường... nịnh hót như vậy không phải phong cách của chú, không phải là có chuyện gì muốn nhờ hai chúng cháu đấy chứ?" Đậu Đinh khinh bỉ nhìn Đường Xuyên.
"Làm sao có thể như vậy được? Chú Đường chỉ nói thật thôi mà... Giá trị nhan sắc của hai cháu vốn rất cao, cộng thêm tối nay lại ăn diện như thế, chà chà... Thật sự là tiêu điểm của cả hội trường..." Đường Xuyên tiếp tục khen ngợi.
"Vì thế nên?" Bố Đinh bình tĩnh hỏi.
"Vì thế nên chú cảm thấy mình cần phải nói thật cho hai cháu biết chuyện này."
"Nếu là như vậy thì không cần, dù sao cả thế giới đều biết giá trị nhan sắc của chúng cháu rất cao mà... Cả ngày đều nghe thấy cũng phiền lắm, tuy nhiên vẫn cảm ơn chú nhé, chú già Đường." Bố Đinh tuyệt tình từ chối.
Nói xong hai cô bé vừa tiếp tục ăn vừa bắt nạt anh ta, khiến Đường Xuyên không thể nào nói nên lời.
"Khụ, chuyện này... Bố Đinh à, có phải người nhà họ Tần các cháu đều có nhan sắc rất tốt không?" Đường Xuyên cố ý tìm đề tài.