Phó Giai Đồng mở to hai mắt, trong mắt viết đầy chữ khiếp sợ và phẫn nộ.
Lúc mới nhìn thấy Phó Cánh Hiên đến, thì cô ta còn tưởng rằng ngài Tổng thống thấy cô ta thê thảm như thế, nhất định sẽ đau lòng, cô ta lại khóc lóc than vãn vài tiếng, thì Cánh Hiên nhất định sẽ chờ không được, mà dẫn cô ra khỏi cái nơi quỷ quái này.
Nào biết, thái độ Phó Cánh Hiên còn nghiêm khắc như thế, hơn nữa, còn đứng về phía kẻ thù của cô ta Lạc Thần Hi bên kia, bảo cô ta xin lỗi Lạc Thần Hi chứ!
Dựa vào cái gì chứ? !
"Bác tổng thống, có phải bác lầm rồi hay không? Dựa vào cái gì cháu phải xin lỗi con ả đê tiện…người phụ nữ đê tiện này cơ chứ? Rõ ràng nó đã hại cháu mà, hại cháu vào trong ngục…"
"Câm miệng! Cháu bắt cóc Thần Hi, ngày đó các khách mời tham gia bữa tiệc cũng nghe thấy cháu nhận tội rồi, mà bây giờ cháu muốn chống chế sao?"