Hai người hàn huyên một hồi, anh xem Đường Đường thật sự là quá mệt nhọc, cho nên làm cô về nhà nghỉ ngơi.
Dục nhìn cô đi vào cửa nhà, sau đó rút ra một điếu thuốc bật lửa, sau khi hút một ngụm phun ra sương khói, sau đó gọi điện thoại hẹn Hạ Minh đi ra ngoài.
Điện thoại thực mau liền bắt máy: "Lão nhị, trễ như vậy tìm tôi có chuyện gì?"
Nhà Hạ Minh cùng Lệ gia cũng coi như là thế giao, cho nên từ nhỏ liền quen biết. Anh ngày thường liền xưng hô với anh như vậy, anh kêu Hàn lão đại, kêu Dục lão nhị.
Dục nhíu mày: "Cậu làm cho nữ nhân của tôi đều mệt quá sức, cho nên từ bắt đầu từ ngày mai đừng lại liều mạng như vậy."
Những lời này nghe ra liền cảm thấy quái quái thế nào, Hạ Minh vốn là một người ít khi đùa cợt, lúc này lại cười lên tiếng.