Chương 376: Bí cảnh Mê cung Tartarus.
Thương Sơn đỉnh.
Đại điện Thương Sơn phái.
Vương Nhất Tự ngồi xếp bằng ngay giữa đại điện, hắn nhắm nghiền mắt, hai chân mày chau lại, gương mặt hiện lên sự tập trung tuyệt đối.
Không khí bên trong đại điện tập trung lại xoáy quanh hắn.
Hắn là đang hấp thụ thiên địa linh khí xung quanh và luân chuyển chúng bên trong cơ thể tập trung lại nơi đan điền.
Cơ thể hắn cứ như là một cục nam châm, thiên địa linh khí tồn tại xung quanh cứ thế ào ạt bị hút vào.
Bang!
Không khí đang xoáy quanh cơ thể hắn bỗng chốc ngưng lại sau đó dường như bị một lực lượng nào đó đẩy ra xung quanh.
Vương Nhất Tự chầm chậm mở mắt ra, ánh mắt hắn chứa đầy sự hài lòng.
Hắn ngồi chỗ này hấp thụ thiên địa linh khí chỉ mới hơn nữa canh giờ nhưng tu vi cảnh giới lại tiến thăng lên một cách chóng mặt, hắn từ Khai mạch Nhất đoạn một đường thăng lên...Võ Đồ Nhất phẩm.
"Ai nha, tốc độ tu luyện không được nhanh như bản tọa nghĩ a!"
Hắn vươn vai, giọng uể oải nói.
"Không có cơ duyên, không có trận pháp hỗ trợ, lại không sử dụng đan dược, chủ nhân chỉ ngồi thiền và hấp thụ thiên địa linh khí nữa canh giờ đã từ Khai mạch Nhất đoạn tấn thăng lên Võ Đồ Nhất phẩm mà còn chậm?
Bằng như người thường thì phải tốn mất vài tháng là ít!
Chủ nhân hãy bớt than vãn đi!"
Hệ thống lên tiếng đáp lại lời hắn.
"Bản tọa không than vãn!
Bản tọa chỉ đang nói sự thật mà thôi!"
Vương Nhất Tự đứng lên, tay phủi phủi y phục.
"Võ Đồ Nhất phẩm... cũng không tệ a!
Bản tọa cảm thấy như linh lực trong cơ thể dồi dào và độ thuần cũng là gấp mấy lần so với trước kia bản tọa lần đầu tiên đạt đến cảnh giới Võ Đồ.
Cứ như thể bản tọa đang là ở cảnh giới Võ Sư, Võ Tông vậy!"
"Chuyện này là đương nhiên!
Chủ nhân khi trước đã đạt đến cảnh giới Thần Cơ cảnh, là đỉnh tiêm của Tam giới, việc chủ nhân mất đi toàn bộ tu vi cảnh giới không phải là bị người phế, cũng không phải tự bản thân phế đi mà là do tác động của hệ thống, vì thế cơ thể của chủ nhân vẫn giữ nguyên trạng thái lúc còn ở bậc đỉnh phong, không có bất cứ sự thay đổi nào cả!
Giống như là đổ đi một ly nước đầy cặn thay vào bằng nước tinh khiết!"
Hệ thống giải thích.
"Cơ thể là của bản tọa, tất nhiên là bản tọa biết rõ chuyện này!"
Vương Nhất Tự gương mặt hiển hiện lên sự gian xảo, khoé miệng hắn cười nhếch mép, như là hắn biết rất rõ vậy.
"...."
Hệ thống.
"Bỏ qua chuyện đó đi!"
Vương Nhất Tự hai tay chắp sau lưng, bước chậm rãi bước ra phía trước đại điện.
"Thế phần thưởng của bản tọa đâu?"
"Phần thưởng?
Chủ nhân là đang nói đến phần thưởng nào thế?!!"
Hệ thống ngốc trệ hỏi lại.
"Thì phần thưởng khi bản tọa hoàn thành thử thách tiến cấp chứ còn phần thưởng nào nữa?!!
Bản tọa từ lúc trở lại Thương Sơn phái vẫn chưa hề thấy bảng thông báo về phần thưởng hiện ra!"
"Từ lúc trở lại Thương Sơn phái ta thấy chủ nhân rất vui mừng hớn hở khi có thể tiếp tục con đường tu luyện, tưởng với chủ nhân như thế là quá đủ nên ta mới chưa đề cập đến phần thưởng của thử thách tiến cấp"
Hệ thống giải thích.
"Đủ?!!
Như thế nào gọi là đủ?!!
Ngươi có biết là bản tọa đã suýt chết bao nhiêu lần trong cái mê cung tối tăm chết tiệt đó không vậy?!!
Bản tọa đã chạm mặt và đánh nhau với Quái vật đầu bò Minotaur, suýt bị hóa đá, suýt bị găm vào tường bởi Nữ thần tóc rắn Medusa, đó là còn chưa kể đến một bức tượng đá cao hơn mười thước có thể bắn laser từ mắt!!
Ngươi nghĩ bản tọa trải qua tất cả những chuyện đó thì chỉ bấy nhiêu phần thưởng đó là đủ hay sao chứ?!!"
Vương Nhất Tự gào thét lên.
"Chủ nhân không cần phải kích động như vậy đâu!
Trong lúc chủ nhân ngồi thiền hấp thụ thiên địa linh khí ta đã bố trí sẵn phần thưởng ở ngoại viện của môn phái rồi, chủ nhân có thể tới đó mà kiểm tra!"
Hệ thống đáp.
"Ồ!
Ngươi khi nào lại chu đáo như thế chứ?"
Cơ mặt Vương Nhất Tự chợt giãn ra, hắn hỏi hệ thống với một giọng ngạc nhiên.
"Hệ thống ta lúc nào cũng chu đáo hết, chỉ là chủ nhân tự bản thân không nhận ra mà thôi!"
Hệ thống đáp lại Vương Nhất Tự với một giọng bất mãn.
"Được rồi, cùng đi khám phá xem xem phần thưởng của bản tọa là cái gì nào!".
Ngoại viện Thương Sơn phái.
Triệu Minh Anh cùng với hơn trăm đệ tử đang đứng ở giữa cái sân được lát bằng thạch phiến rộng hơn bốn mươi thước ngay phía trước Cửu Môn Địa Ngục tháp, nhưng đám người không phải là đang xếp hàng lập đội để leo tháp, cả đám người đều đang đứng quay lưng lại với Cửu Môn Địa Ngục tháp, ánh mắt đều là dán vào cái thứ vừa xuất hiện nằm đối diện với tháp.
Cả Triệu Minh Anh cũng như đám đệ tử gương mặt đều là hiển hiện lên sự hoang mang.
Trước mắt bọn họ, một cổng không gian đen ngòm đường kính phải hơn bảy, tám thước toả ra một nguồn năng lượng lành lạnh khá là doạ người.
"Sư nương... người có biết đây là...cái gì không vậy...?"
Trương Tấn ở phía sau ngập ngừng lên tiếng hỏi.
"Ta cũng không chắc... nhưng mà nhìn giống như là một cổng dịch chuyển..."
Triệu Minh Anh nhíu mày trả lời.
"Cổng dịch chuyển?"
"Sao tự dưng lại có một cổng dịch chuyển xuất hiện ở chỗ này cơ chứ?!!"
"Không lẽ là...do Hoa sư nương thì triển ra?!!"
"Chắc chắn là vậy rồi!"
"Lữ sư nương đã nói là sẽ đưa chúng ta đến Thập Vạn Đại Sơn chiến một trận với đám hồ ly tinh, có lẽ là cổng dịch chuyển này..."
"Vậy chúng ta mau đi thông báo cho mọi người chuẩn bị sau đó cùng đến Thập Vạn Đại Sơn!"
Đám đệ tử lập tức bàn tán xôn xao sau lời nói của Triệu Minh Anh, một số trực rời đi để thông báo cho những đệ tử khác đang tu luyện tại phòng huấn luyện.
"Khoan đã!"
Đám đệ tử chuẩn bị rời đi thì Triệu Minh Anh liền lên tiếng ngăn lại.
"Đây là một cổng dịch chuyển, nhưng ta chắc chắn không phải do Nghi muội triển khai ra!
Hoa Vi Nghi, muội ấy sẽ không bao giờ thiết lập ra một cổng dịch chuyển như thế này!"
Đám đệ tử chững lại vài giây sau đó cả đám đều gật đầu đồng ý với lời nói của Triệu Minh Anh.
Quả thực thì với tính tình Hoa trưởng lão của bọn hắn sẽ không triệu hồi ra một cổng dịch chuyển rợn tóc gáy như thế này.
"Trương Tấn, ngươi cùng một số sư đệ ở lại đây, phong tỏa và canh chừng cánh cổng này, không để bất cứ ai lại gần.
Nếu như có thứ gì đó xuất hiện từ bên trong, ngăn nó lại, đồng thời báo động toàn thể môn phái!
Chúng ta không biết là có thứ gì ở bên kia cánh cổng vì thế không được vội vàng hành động.
Chưởng môn hiện đang bế quan, chúng ta chỉ có thể đợi Vĩnh Thành sư thúc của các ngươi hoàn thành việc leo tháp sẽ quyết định sau"
Triệu Minh Anh phân phó cho đám đệ tử.
"Đã rõ, thưa sư nương!"
Đám đệ tử đồng thanh hô lớn.
"Cẩn thận là tốt, nhưng mà nàng và bọn hắn cũng không cần phải lo lắng như thế mà làm gì!
Chỉ có những tên đầu bị lừa đá mới dám triển khai ra một cổng dịch chuyển ngay bên trong Thương Sơn phái ta mà thôi!"
Một giọng nói quen thuộc bất chợt vang lên khiến cho đám người khẽ giật mình lập tức quay người lại.
Triệu Minh Anh cùng đám đệ tử cơ mặt lập tức giãn ra, sự vui mừng cũng hiển hiện lên khi nhìn thấy Vương Nhất Tự.
"Chưởng môn...
Chúc mừng chưởng môn xuất quan!!!"
Đám đệ tử lập tức cúi đầu đồng thanh nói lớn, sau đó từ từ dạt ra hai bên để Vương Nhất Tự đi tới trước.
"Phu quân!"
Triệu Minh Anh lao đến ôm chầm lấy Vương Nhất Tự.
"Mừng chàng trở lại!!"
Vương Nhất Tự tay phải vỗ vỗ vào lưng Triệu Minh Anh ôn nhu nói.
"Coi nào, coi nào, ta đâu phải là rời đi lâu lắm đâu a!"
Hắn đẩy nhẹ Triệu Minh Anh ra sau đó hôn lên trán nàng, khiến nàng chợt đỏ mặt.
'Chưởng môn và sư nương đúng là rất thích phát cẩu lương a!!!'
Đám đệ tử khoé miệng giật giật trong lòng gào thét lên.
"Chưởng môn...cánh cổng kia...là thế nào vậy...?"
Trương Tấn lại lên tiếng hỏi.
"À, tí nữa thì bản tọa quên mất..."
Vương Nhất Tự vội vàng lấy lại phong thái của chưởng môn nhân trước mặt đám đệ tử.
Hắn chắp hai tay ra sau lưng, ánh mắt nhìn vào cổng dịch chuyển trước mặt chậm rãi nói.
"Cổng dịch chuyển này là do bản tọa vừa mới thiết lập ra và nó dẫn đến một bí cảnh!"
"Bí cảnh?!!"
Đám đệ tử không giấu nổi sự ngạc nhiên.
"Phu quân, là bí cảnh như thế nào vậy?"
Triệu Minh Anh cũng tò mò không kém gì đám đệ tử liền hỏi.
"Bí cảnh này tên là Mê cung Tartarus!
Bên trong bí cảnh là một mê cung chằng chịt và tối tăm với vô số quái vật hung bạo và khát máu..."
Vương Nhất Tự ngưng lại một nhịp.
"Các ngươi mỗi ngày có thể tham gia vào bí cảnh này một lần, là tự bản thân tiến vào hoặc lập ra một nhóm tối đa ba người cùng tiến vào đều được.
Khi các ngươi giết được bất kỳ một con quái vật nào bên trong bí cảnh này đều sẽ nhận được một phần thưởng ngẫu nhiên, có thể là linh thạch, có thể là tinh hạch, hoặc cũng có thể là một loại vũ khí nào đó.
Phần thưởng sẽ tùy thuộc vào cấp bậc của loại quái vật mà các ngươi giết, nếu giết được quái vật cấp cao thì các ngươi có thể sẽ nhận được linh thạch, tinh hạch cấp bậc thượng phẩm, hoặc nếu may mắn các ngươi sẽ có thể nhận được vũ khí cấp bậc Hoàng phẩm, Thánh phẩm!
Quái vật sau khi bị giết sau nữa canh giờ sẽ tự động hồi sinh lại!"
Những lời Vương Nhất Tự nói với đám đệ tử hệt như những gì hiện lên trong bảng thông báo của hệ thống đang hiển hiện ra trước mắt hắn.
"Ta...ta không nghe lầm đó chứ?!!
Chưởng môn vừa nói là... bên trong bí cảnh này...có...có...vũ khí cấp bậc Hoàng phẩm và Thánh phẩm sao?!!"
"Không!
Ngươi không nghe lầm đâu!
Chính tai ta cũng nghe rõ ràng, chưởng môn nói là vũ khí Hoàng phẩm, Thánh phẩm cấp độ"
"Lúc ta nhìn thấy thứ vũ khí mà chưởng môn ban cho Âu sư huynh, ta đã rất muốn có một thứ vũ khí như thế!
Thật không thể ngờ cái ước mơ đó của ta bây giờ đã có thể thực hiện được a!!"
"Đi thôi!
Chúng ta mau mau lập đội tiến vào bí cảnh thôi, ta không thể đợi được nữa rồi!!"
"Thằng kia!
Chưởng môn còn chưa cho phép, ngươi vội vàng cái gì hả?!!"
"Ta xem xem ngươi còn vội vàng hơn cả hắn a!"
Đám đệ tử lập tức bàn tán xôn xao sau khi Vương Nhất Tự giải thích về cánh cổng dịch chuyển trước mắt, cả bọn ai ai cũng đang rất háo hức, mong đợi, tâm thái cực kỳ phấn khích, rất muốn tiến vào bí cảnh ngay lập tức để mà tìm kiếm cho bản thân một món vũ khí ưng ý.
"Chưởng môn!
Có thật là có vũ khí Thánh phẩm bên trong đó sao?!!"
Trương Tấn gấp gáp hỏi rõ lại.
"Đúng là như vậy!"
Vương Nhất Tự gật đầu xác nhận, hắn sau đó quan sát một lượt đám đệ tử.
"A Tấn, Liên Hoa, A Phong!"
Hắn gọi to tên của ba đệ tử.
Trương Tấn, Lý Liên Hoa, Tạ Phong khi được gọi tên liền tiến lên phía trước.
"Ba người các ngươi sẽ là ba đệ tử đầu tiên tiến vào Bí cảnh Mê cung Tartarus này!"
"Đa tạ chưởng môn!"
Trương Tấn, Lý Liên Hoa,l cùng Tạ Phong lập tức ôm quyền, cúi đầu, dõng dạc nói lớn.
"Đi thôi!"
Vương Nhất Tự phất tay ra hiệu cho ba đệ tử.
"Vũ khí Thánh phẩm, ta đến đây!!"
Trương Tấn háo hức nói lớn.
Liền lập tức cả ba đệ tử nhảy vào bên trong cổng dịch chuyển.
"Các ngươi cũng không cần vội, cứ đợi ba người bọn hắn trở ra, sau đó sẽ đến lượt các ngươi!"
Vương Nhất Tự quay lại nói với đám đệ tử đang mong chờ phía sau.
"Vâng, chưởng môn!!!"
Đám đệ tử lập tức đồng thanh đáp lại.
"Với một bí cảnh lợi hại như thế này thì chẳng mấy chốc lực chiến của môn phái sẽ gia tăng đáng kể a!"
Triệu Minh Anh đứng cạnh Vương Nhất Tự không giấu nổi sự kinh ngạc, nhận xét.
Không chỉ Triệu Minh Anh cùng với đám đệ tử kinh ngạc mà ngay cả Vương Nhất Tự, hắn cũng là rất kinh ngạc với phần thưởng này của hệ thống, hắn không thể ngờ được rằng phần thưởng khi hoàn thành thử thách tiến cấp lại chính là nơi mà hắn đã chật vật, suýt chết mấy lần, Đại mê cung Tartarus.
"Sẽ không dễ dàng gì..."
Vương Nhất Tự lắc đầu nói.
"Ý chàng là sao?"
Triệu Minh Anh ngốc trệ hỏi.
"À ừm...có vài chuyện ta quên nhắc nhở bọn hắn a!"
Vương Nhất Tự gãi gãi đầu đáp lời Triệu Minh Anh.
Bên trong Bí cảnh Mê cung Tartarus.
Trương Tấn, Lý Liên Hoa cùng Tạ Phong sau khi bước qua cổng không gian liền được dịch chuyển đến một nơi tối tăm, với loe loét chỉ là ánh sáng của những ngọn đuốc thưa thớt, với những bức tường đá cao vời vợi chắn ngang trước mặt, chỉ có một lối đi duy nhất để tiến vào bên trong những bức tường đá kia, cảnh tượng hệt như lần đầu Vương Nhất Tự vừa bước vào Mê cung Tartarus.
"Sư huynh...nơi này khiến ta cảm thấy rợn tóc gáy..."
Lý Liên Hoa nhìn khung cảnh trước mắt khẽ rùng mình, nói nhỏ với Trương Tấn.
"Không cần phải sợ!
Cũng không phải lần đầu tiên chúng ta ở những chỗ nguy hiểm như thế này...
Hãy nghĩ đến thứ vũ khí Thánh phẩm mà muội sắp được cầm trong tay!"
Trương Tấn tự tin trấn an Lý Liên Hoa, đồng thời lấy ra Tử Liên kiếm cùng Sơn Hộ thuẫn.
"Sư huynh nói đúng!
Để sở hữu một món vũ khí Thánh phẩm thì dù có nguy hiểm hơn nữa đệ cũng quyết xông vào!"
Tạ Phong nghiêm túc nói.
"Tiến hành thử thách Mê cung Tartarus?"
Một màn hình hệ thống xuất hiện trước mắt ba đệ tử Thương Sơn phái.
Trương Tấn quen thuộc liền đưa ngón tay nhấn vào chữ 'Có' trên màn hình.
Vù...vù...vù....
Trương Tấn vừa ấn vào màn hình thì lập tức cả ba đệ tử Thương Sơn phái bất chợt phát sáng lên một luồng ánh sáng đỏ rực, không khí lành lạnh xung quanh cũng tập trung lại nơi ba người bọn hắn bắt đầu di chuyển xung quanh tạo nên một vòng xoáy.
"Sư huynh?!!
Huynh bấm nhầm vào cái gì rồi hả?!!"
Lý Liên Hoa cảm thấy khó chịu với luồng không khí bất ngờ ập tới này, cảm giác như cơ thể càng lúc càng trở nên nặng nề hơn.
"Ta...ta không...!!"
Trương Tấn khổ sở ngập ngừng đáp.
Bang!
Chỉ vài giây sau đó luồng ánh sáng và không khí lại biến mất như chưa có gì xảy ra.
"Sư huynh...tu vi cảnh giới của muội...?!!"
Lý Liên Hoa gương mặt hoang mang, kém chút đứng không vững, quay sang gấp gáp hỏi Trương Tấn.
"Khai...Khai mạch Nhất đoạn...?!!"
Trương Tấn khoé miệng giật giật.
"Có thể là do yêu cầu của bí cảnh nên tu vi cảnh giới của chúng ta mới bị áp chế xuống Khai mạch Nhất đoạn..."
Tạ Phong hai chân mày nhăn lại suy đoán.
"Thử thách bắt đầu!
Để hoàn thành thử thách cần phải tiêu diệt Boss của mê cung!"
Hệ thống hiện lên bảng thông báo.
"Sư huynh...chúng ta có nên tiếp tục hay không?
Muội cảm thấy không ổn chút nào..."
Lý Liên Hoa ngập ngừng hỏi.
"Tất nhiên là phải tiếp tục!
Ba người chúng ta là ba người đầu tiên vào đây, không thể để đám sư muội sư đệ xem thường được!"
Trương Tấn khẳng định.
"Vậy chúng ta tiến vào thôi!"
Tạ Phong gật đầu đồng ý với Trương Tấn.
Haiz...
"Được rồi...đi thôi..."
Lý Liên Hoa thở dài, miễn cưỡng đồng ý với hai tên nam nhân đứng bên cạnh.
Ba đệ tử Thương Sơn phái sau đó tay nắm chặt vũ khí, gương mặt hiện lên sự tập trung, chầm chậm tiến vào bên trong mê cung.
Cả ba lần mò trong bóng tối được một đoạn thì liền gặp một ngã rẽ, và khi rẽ sang lối khác cả ba người bất chợt khựng lại.
Cả ba nheo mắt nhìn về phía trước, cách chỗ bọn họ hơn mười lăm thước là một hình bóng cao lớn chặn giữa lối đi.
Bằng ánh sáng của những ngọn đuốc cắm trên tường cả ba người có thể lờ mờ đoán ra cái thứ đang chặn đường bọn họ.
"Sư huynh, là một...thú nhân!"
Tạ Phong lên tiếng.
"Có lẽ tên này là... quái vật mà chưởng môn nhắc đến..."
Lý Liên Hoa nhíu mày suy đoán.
"Ta không cảm thấy bất kỳ một tia dao động khí tức nào toả ra từ tên đó... có thể chỉ là một thú nhân bình thường..."
Trương Tấn nhận xét.
"Chúng ta cùng lên!
Nó chỉ có một mình, chúng ta sẽ bao vây nó, dùng số lượng áp đảo để đánh bại nó!"
Hắn sau đó nói với Lý Liên Hoa và Tạ Phong.
"Được!"
Tạ Phong cùng Lý Liên Hoa gật đầu đồng thuận.
Lập tức cả ba lao nhanh đến chỗ tên thú nhân chặn đường kia.
Tên thú nhân đó chính là một con Quái vật đầu bò Minotaur.
"Bí cảnh Mê cung Tartarus.
- Bí cảnh được mô phỏng lại chính xác như tầng thứ nhất của Đại mê cung Tartarus.
- Bên trong bí cảnh có vô số quái vật đầu bò Minotaur với ba cấp độ: Dễ, Khó và Cực Khó.
- Tiêu diệt quái vật sẽ nhận được phần thưởng ngẫu nhiên: Linh thạch, Tinh hạch hoặc vũ khí. Tùy vào cấp độ của quái vật mà phần thưởng nhận được cũng sẽ phong phú và phẩm cấp của vật phẩm cũng sẽ cao hơn.
- Quái vật bị tiêu diệt sau một giờ sẽ tự động hồi sinh lại tại một nơi ngẫu nhiên trong mê cung.
- Trung tâm của bí cảnh là phòng của Boss. Tiêu diệt Boss sẽ có thể nhận được Tinh Thiết cao cấp và vũ khí đồ tường cấp bậc Hoàng phẩm trở lên. Boss bị tiêu diệt sẽ hoàn thành thử thách bí cảnh.
Lưu ý:
- Khi bắt đầu thử thách tu vi cảnh giới của người tham gia sẽ bị áp chế xuống Khai mạch Nhất đoạn, người tham gia không thể sử dụng những chiêu thức triệu hồi.
- Bí cảnh Mê cung Tartarus cứ sau ba mươi phút sẽ thay đổi cấu trúc một lần, và mỗi lần thay đổi sẽ là ngẫu nhiên.
- Nếu như trong quá trình thử thách, Boss vẫn chưa bị tiêu diệt mà người tham gia chết thử thách sẽ thất bại và người tham gia lập tức sẽ bị đưa ra khỏi bí cảnh, người tham gia cũng sẽ phải chịu hình phạt: tu vi cảnh giới sẽ giữ nguyên ở Khai mạch Nhất đoạn trong vòng ba ngày".