Tiếp tục với chương trước:
Cái bóng đen đó vẫn đứng im ở đấy, trong cái hành lang tăm tối
Harry và Alice, cũng bất động như tượng, chỉ còn đôi mắt là sống, dán chặt vào bóng người lạ
:” đó là ai vậy??? “ Alice thì thầm với Harry
:” tao...... tao không biết “ Harry nuốt khan
:” mày làm gì đi chứ! “ cô đẩy vai cậu
:” à ờ....... được rồi “ Harry có hơi sợ hãi
Cậu rón rén bước tới:
:” Này! Anh kia! “
:” Này! Tôi đang nói anh đấy! “
Harry giữ khoảng cách an toàn, chỉ gọi lớn. Nhưng chưa kịp thấy phản hồi..... Bỗng điện trong nhà chập mạch
Và đúng lúc ánh sáng chớp tắt, khuôn mặt của kẻ kia bỗng xuất hiện sát ngay trước mắt Harry
Một khuôn mặt trắng bệch, trắng như tuyết, với hai hốc mắt đen
Một khuôn mặt trắng bệch chỉ có hai hốc mắt đen, không mũi, không miệng
:” AHHHHHH!!! “ Harry hét lên, ngã ngửa ra sau
Người kia vẫn đứng đó, nhìn xuống cậu, không nói gì
Điện trong nhà lập tức trở lại, Mọi thứ sáng rõ, và lúc này, Harry mới nhận ra... Đó chỉ là một chiếc mặt nạ trắng
Nhưng không hiểu sao, thứ mặt nạ đó lại khiến cậu cảm thấy ớn lạnh
Trước mặt Harry là một người khoác áo choàng đen phủ từ đầu tới chân. Khuôn mặt hắn ta bị che khuất bởi chiếc mặt nạ trắng không có gì ngoài hai hốc mắt trống rỗng
:” không sao chứ? “ kẻ lạ mặt lên tiếng
:” .... cái gì? “ Harry vẫn chưa hết bàng hoàng chuyện vừa xảy ra
:” bạn không sao chứ? “ Câu hỏi được lặp lại
Lúc này Harry mới thật sự tỉnh lại, cậu vội vàng đứng dậy, lùi ra sau giữ khoảng cách:
:” không sao..... “
Alice bước đến từ phía sau lưng Harry, nheo mắt nhìn người lạ:
:” này, thế tóm lại anh là ai? Sao lại ở trong nhà chúng tôi? “
:” Michael “ Giọng người lạ khẽ vang lên:” tôi là Michael “
Harry nhíu mày:
:” khoan đã, Michael? Trong nhóm chat? “
Michael gật đầu:
:” phải “
Harry ngăn Alice đang cầm chảo:
:” xin lỗi chút, chuyện này có hơi bất ngờ.... làm thế nào bạn vào đây được? Giờ đang là giữa đêm mà.... “
Michael đáp:
:” tôi có chìa khóa “
Harry hỏi tiếp:
:” của chủ nhà? Chìa khóa dự phòng? “
Michael gật đầu:
:” đúng vậy “
Harry xua tan bầu không khí căng thẳng, mời Michael cùng ngồi xuống và nói chuyện thay vì cứ vừa nói vừa phòng thủ nhau như thế này
Harry và Alice thoáng sững sờ khi thấy cách di chuyển của Michael không khác gì bóng ma
Không một tiếng bước chân, không một động tác di chuyển
Cứ như thể, toàn thân Michael đang lướt trên mặt sàn
Ba người ngồi nhìn nhau, bầu không khí vẫn căng thẳng
Harry mở lời trước:
:” vậy.... Michael? thật lòng thì..... tất cả mọi người ở đây, có rất nhiều chuyện muốn hỏi bạn “
:” hãy bắt đầu từ giới thiệu trước đi, bắt đầu lại từ tên nhé? “
Michael đáp:
:” Michael “
Harry gật gù:
:” được rồi...... Michael “
:” vậy, bạn học cùng trường tụi mình phải không? “
Michael gật đầu:
:” ừm “
Harry nhìn từ trên xuống dưới:
:” mình thấy phong cách thời trang của bạn..... khá là nổi bật “
:” nhưng mà, mình không nhớ là đã từng gặp ai trông như bạn xuất hiện vào ngày kiểm tra sức mạnh “
Michael đáp:
:” có chút việc xảy ra vào hôm đó, nên tôi không thể đến được “
Harry quay sang Alice:
:” ồ, phải rồi, bận, có nhiều sinh viên không đến được ngày đầu, ngày hôm sau họ mới đến, phải không Alice? “
Alice không rời mắt khỏi Michael:
:” đúng thế “
Harry tiếp tục nói:
:” nhưng mà, sang đến ngày thứ hai đi học, mình vẫn không thấy ai trông như bạn “
:” Michael? Bạn thuộc hệ gì? “
Michael đáp một câu khó hiểu:
:” chỉ là một người bình thường “
Harry nhíu mày:
:” what? “
Michael nhắc lại:
:” tôi chỉ là một người bình thường “
Alice ra dấu hiệu với Harry, vào trong bếp hội ý
Chuyển cảnh
Ở trong bếp
Alice lắc đầu, mắt vẫn ngó ra ngoài đề phòng:
:” tao không hiểu gì hết “
Harry thở dài:
:” tao cũng thế, mà ở trường làm gì có người “bình thường?” “
:” hôm đầu tiên ai mà chả đc kiểm tra hết rồi “
:” Michael đang nói dối, tao dám chắc là như vậy “
Alice lấy điện thoại ra:
:” giờ chúng ta làm gì đây? Báo cảnh sát nhé? “
Harry lấy điện thoại trong tay cô:
:” bình tĩnh đi, chưa đến mức đó đâu “
Đang bàn luận, bỗng Michael xuất hiện ngay đằng sau
Alice sợ quá trốn sau lưng Harry
Harry thì như bị ma dọa:
:” à ờ..... chào Michael? Có chuyện gì vậy? “
Michael vẫn đứng đó:
:”.... “
Harry gãi đầu:
:” bạn có muốn ăn gì không? Mình có thể nấu mỳ đấy “
Alice cạn lời với cách ứng xử của Harry
Michael bỗng nhiên nói:
:” bọn chúng đang đến, tôi phải đi ngay “
Nói xong, Michael quay lưng lại rời đi thật
Harry gọi theo:
:” khoan đã! Michael, bạn có thể giải thích không? “
:” mình không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả “
Michael đáp ngắn gọn:
:” sinh vật có cánh đang đến “
Harry không hiểu gì cả:
:” sinh vật có cánh?? ý bạn là gì? “
Michael nói tiếp:
:” quái thú vừa tự ý thoát ra khỏi cánh cổng, tôi cần bắt chúng quay lại “
Đang định rời đi, bỗng Michael quay lại:
:” hai người có vẻ mệt mỏi “
Harry gãi đầu:
:” à ừ..... đúng thế, bọn mình có hơi thiếu ngủ “
Không biết Michael đã làm gì, nhưng chỉ trong tích tắc
Một luồng sáng xanh lục thoáng qua
Và ngay sau đó, cơ thể của Harry và Alice bỗng dưng nhẹ bẫng, khỏe khoắn lạ thường
Và Michael cũng biến mất luôn
Alice trố mắt:
:” cái gì vậy? cái quái gì vừa xảy ra vậy? “
Harry lắc đầu:
:” đừng hỏi tao, tao cũng như mày thôi “
Alice không còn thấy mệt mỏi nữa:
:” mày có cảm thấy....... tự nhiên cơ thể dễ chịu hẳn? “
Harry cũng cảm thấy thế:
:” đúng thế, tao không thấy mệt, cũng không thấy buồn ngủ nữa “
:” như thể...... cả cơ thể tao tràn đầy năng lượng “
Chuyển cảnh
Tiếng chuông báo thức reo lên, một ngày mới đã đến
DK cựa mình trong bóng tối, tay mò mẫm tắt đồng hồ. Cô ngồi dậy, vươn vai
Không khí trong phòng lạnh hơn mọi ngày, tĩnh lặng đến mức có thể nghe được tiếng thở của chính mình
Nhưng khi DK quay sang nhìn bên cạnh
Lại không thấy Alice đâu
Cô nhíu mày. Có lẽ Alice ngủ quên dưới phòng khách?
DK bật dậy nhanh rồi ra khỏi phòng
:” Alice? “ cô gọi
Khác với những gì mà DK đoán, Harry và Alice đang ngồi học
Ngồi và học rất chăm chỉ, vào lúc 5h sáng
:” oh DK, dậy sớm thế? “ Alice ngẩng đầu, giọng nhẹ như sương mai
DK đứng khựng lại, một cảnh tượng quá kỳ lạ:
:”..... hai người...... ngồi đây cả đêm à? “
Harry đáp, vẫy tay ra hiệu mời cô ngồi:
:” à phải rồi, ngồi đi, có nhiều chuyện đã xảy ra lắm “
Gương mặt Harry vẫn còn chút căng thẳng, nhưng ánh mắt đã sáng lên bởi sự tập trung
Cậu bắt đầu kể lại, từ lúc sự xuất hiện kỳ quái của Michael vào nửa đêm
Chiếc mặt nạ trắng
Những lời cảnh báo
Và… luồng ánh sáng màu xanh bao trùm cơ thể họ, khiến toàn thân bỗng trở nên khỏe khoắn lạ thường
:” …Vì thế, tụi này không ngủ được “
:” Trời vẫn còn tối, nên mình nghĩ… “
:” …tại sao không thử tìm hiểu xem kỹ năng Michael dùng là gì? “
DK ngẫm nghĩ một lúc:
:” ánh sáng màu xanh...... có phải xanh lục nhạt không? “
Alice đáp, mắt vẫn dán vào từng trang sách:
:” đúng vậy, xanh lục nhạt “
DK nghiêng đầu:
:”...... đó là kỹ năng của hệ Healer mà? “
Một khoảng lặng đổ xuống
Harry vuốt cằm:
:”..... nhưng mà, DK, bạn nói là không có ai...... trong lớp bạn học lại có kiểu ăn mặc kì quái như thế? “
DK gật đầu chậm rãi
:” không hề, mình chưa từng thấy ai như thế “
Harry ghi thêm vào tờ giấy ghi chú:
:” hệ Healer, Michael thực sự là một Healer?...... “
:” nếu thế thì hơi có chút mâu thuẫn “
DK lên tiếng:
:” trong lớp Healer mà mình đang học, hay là các khóa lớn hơn “
:” chỉ có nữ Healer chứ không có nam Healer “
Harry trầm ngâm suy nghĩ:
:” DK, bạn có biết gì về loại kỹ năng mà Michael dùng ko? “
DK nghĩ một lúc lâu rồi vào phòng. Một lúc sau, cô quay trở lại với một quyển sách dày
Quyển sách có tiêu đề
Bách khoa toàn thư cấp bậc của hệ Healer
DK đặt sách lên bàn:
:” trong này có ghi nhiều lắm, thử tìm xem, mình chưa đọc hết nên cũng không biết “
Chuyển cảnh
Giờ đã là 6h sáng
Với thứ magic của Michael, Harry và Alice đọc sách suốt cả đêm không thấy mệt
Không những thế, tốc độ đọc và tập trung cũng tăng lên
Căn bếp thơm phức mùi trứng ốp la và bánh mì nướng
DK đặt ba đĩa lên bàn, trong khi Harry và Alice mang thêm ly nước cam và bộ muỗng nĩa ra:
:” vậy..... hai bạn tìm được gì chưa? “
Harry lắc đầu:
:” chưa, mình tìm gần hết quyển sách này rồi “
Dọn dẹp đống sách trên bàn, Harry ngồi ăn sáng, chuẩn bị đến trường