chương 2

Tiếp tục với chương trước:

Harry bước ra khỏi phòng với mái tóc rối tung, tay đang dụi mắt, bất giác chạm mặt Alice cũng đang ngáp ngắn ngáp dài từ phòng bên

Cả hai đồng thanh:

:” đêm qua mày làm gì trong bếp vậy? “

Cả hai sững lại

:” ơ.... không phải mày à? “ cả hai lại đồng thanh

Nếu Alice không phải là người ở trong bếp vào đêm qua, vậy thì là ai?

Chuyển cảnh

DK, gương mặt rạng rỡ, trong chiếc tạp dề màu pastel dịu mắt, đang bày món ăn ra bàn, cô không hề hay biết chuyện gì xảy ra vào đêm qua

Alice và Harry đang sửa soạn lại đồ để chuẩn bị đi học

Alice khá ngạc nhiên vì DK đã chuẩn bị xong xuôi từ sớm

Harry nhíu mày:

:” lẽ nào nhà có trộm? “

Alice nói:

:” không thể nào, cửa không hề bị cậy, không có dấu vết bị phá hoại “

Harry đi lại trong nhà xem có bị mất đồ vật gì không:

:” và cũng không có đồ vật nào bị mất “

:” lẽ nào là một tên trộm đói? “

Alice lắc đầu:

:” không phải, đồ trong tủ vẫn còn, nếu bị mất thứ gì DK sẽ biết ngay, ngay cả bếp cũng không có dấu hiệu bị sử dụng vào đêm qua “

Alice nhíu mày lại, nói một câu mà Harry cho là vớ vẩn:

:” mày...... có nghĩ là....... người còn lại không? “

Harry xua tan ngay cái kiểu nghi ngờ đó:

:” không thể nào, cùng ở một nhà, việc gì phải lén lút như trộm thế? “

Alice nhắc lại lời nói của Harry:

:” mày cũng nói rồi đấy, đó có thể là thể loại neet, chống đối xã hội hay thể loại tội phạm gì đó “

Harry giơ hai ngón tay ra:

:” thứ nhất, nếu là tội phạm, thì kiểu gì nơi này, hay thậm chí là chúng ta đã bị hại rồi “

:” thứ hai, neet hay chống đối xã hội cũng không đến mức hành động như trộm với người ở chung “

Alice lôi điện thoại ra và nhắn hỏi luôn

Harry vừa suy nghĩ vừa phụ DK dọn bữa sáng:

:” bạn khéo tay nhỉ? Bữa nào bữa nấy đều ngon “

DK ngại ngùng đáp lại:

:” không có gì đâu, một chút đồ ăn nhanh ấy mà “

:” vậy, chuyện kia thế nào rồi? “

Harry thở dài:

:” vẫn chưa đâu vào đâu, mình không rõ chuyện đêm qua là do mình gặp mớ hay là thật “

Bỗng Alice kêu lên:

:” Tao đã bảo rồi! “

:” sao thế? “ Harry quay sang

Alice giơ điện thoại ra:

:” đây này, vào trong nhóm đọc tin nhắn đi “

Tất cả cùng lấy điện thoại ra

Tin nhắn trong nhóm chat:

Alice: Michael, bạn ở đó không?

Michael: Like

Alice: được rồi, mình có vài câu hỏi này muốn hỏi bạn

Michael: Like

Alice: Đêm qua bạn đến nhà mà chúng ta thuê, phải không?

Michael: Like

Alice: mình có hơi thắc mắc, bạn làm sao mà vào được nhà?

Michael:...

Alice: à không, bạn có chìa khóa nhà không?

Michael: Like

Alice: chủ nhà đưa cho bạn?

Michael: Like

Alice: sao bạn lại đến vào nửa đêm? Bạn bận việc gì à?

Michael: ...

Alice: bạn ở đây một lúc, rồi rời đi?

Michael: Like

Alice tự hào vì lập luận của mình đúng 100%

:” nói có sai đâu, đã bảo rồi mà “

Harry và DK vẫn nhìn đoạn tin nhắn:

:” tại sao người này lại hành xử kì lạ vậy? “

Harry đáp:

:” neet “

DK không hiểu:

:” đó là gì vậy? “

Harry cười gượng:

:” à, một thể loại người tự kỉ “

:” để nói chuyện với người này, chỉ có thể dùng những câu “có” và “không“ “

:” hoặc như bạn thấy, kém giao tiếp, chỉ có like và ba chấm “

Alice phá tan bầu không khí:

:” hai người không để ý là sắp đến giờ học rồi à? Ăn sáng đi rồi còn đi học chứ “

Chuyển cảnh

Cái khu sinh viên hệ Thổ của Harry tràn ngập đực rựa, Harry rất buồn và đau khổ ở đây

Vừa ngồi ở xa, không nghe thấy bài giảng, lại vừa không thể tập trung vì chuyện đêm qua

Và vừa không có gái, giấc mơ lập Harem của Harry như bị đập nát

:” mất công mất tiền đến đây học mà giờ thế này đây “ cậu lầm bầm

Harry ngồi ngủ cả tiết giảng, ngủ chán rồi bật dậy cầm lấy điện thoại:

:” Michael......... để xem nào “

Tin nhắn trong nhóm chat:

Harry: Michael? Bạn ở đó không?

Michael: Like

Harry: bạn có ở trong trường không?

Michael:...

Harry: vậy là bạn không đi học?

Michael: Like

Harry: bạn có chuyện bận nên không đi học được?

Michael: Like

Harry: bạn có tham gia kiểm tra hệ thức tỉnh hôm qua không?

Michael: Like

Harry: mình và bạn mình ngồi đấy từ đầu cho đến cuối

Harry: mình đoán có thể chúng ta có gặp nhau đấy

Harry: bạn thuộc hệ gì?

Michael:...

Harry: Hỏa?

Michael:...

Harry: Thổ?

Michael:...

Harry: Mộc?

Michael:...

Harry: Thủy?

Michael:...

Donna Karen: không phải Healer đâu, bên lớp mình không có ai tên Michael

Alice: bên lớp tao có vài đứa, nhưng trông cũng bình thường, không đến nỗi....

Harry: được rồi, Michael, nói về cái khác đi

Michael: Like

Harry: hôm nay bạn có đến nhà cho thuê không?

Michael: Like

Harry: mấy giờ bạn đến?

Michael:...

Harry: đổi kiểu khác đi

Harry: đêm nay bạn lại đến? “

Michael: Like

Harry: cùng giờ như đêm qua?

Michael: Like

Giờ, thông tin cơ bản đã có rồi, tất cả chỉ có chờ đến đêm

Chuyển cảnh

Harry ngồi trong phòng, suy nghĩ:

:” Michael là ai? Đó là người như thế nào? Hành tung như kiểu chống đối xã hội, nhưng lại có cả chìa khóa nhà do hỏi chủ nhà, chìa khóa dự phòng? DK đã trả chìa cho chủ nhà vào hôm qua rồi, giờ chỉ còn Alice là cầm chìa. Tại sao lại không đến học? “

Alice gõ cửa:

:” mày lẩm bẩm xong chưa? Ăn tối đi “

Harry đứng dậy:

:” đến đây “

Cả ba cùng ngồi quanh bàn ăn. Cơm DK nấu ngon đến mức gợi nhớ quê hương, món nào cũng đậm đà, vừa miệng như cơm mẹ nấu

Alice gắp miếng thịt:

:” thế tối nay thế nào? Ngồi canh à? “

Harry gật đầu:

:” ừ, chứ còn sao nữa, đêm nay chờ xem người đó là ai “

Chuyển cảnh

DK không tham gia vì quá giờ ngủ, nếu thức quá muộn thì mai sẽ không thể dậy được

Chỉ còn Alice và Harry thức chờ

Nhưng.... đã đến gần 3h sáng, không thấy gì, không có động tĩnh gì, không tiếng khóa mở, không tiếng bước chân

Alice ngủ gật trên ghế phòng khách

Harry gọi cô dậy:

:” này, mày vào trong kia ngủ đi, đừng ngủ ở đây “

Alice lờ đờ đứng dậy, lết vào phòng ngủ

Gần 3 rưỡi sáng, mà chả có động tĩnh gì, Harry bực tức nghĩ mình bị lừa rồi

Cậu bực tức tắt điện, về phòng, leo lên giường ngủ

Bỗng

Tiếng động đó lại vang lên, Harry bật dậy ngay lập tức, lao ra ngoài phòng khách

Harry vội vàng đến mức không kịp bật đèn

Trong bóng tối, tiếng động mở khóa vang lên, càng lúc càng to

Cạnh!.....

Cánh cửa đã mở khóa, Harry đứng đó nhìn chằm chằm vào cánh cửa

Bỗng có tiếng phía sau vang lên, cậu giật mình quay đầu lại

Alice cũng bị tiếng động làm thức giấc:

:” Harry? Mày làm gì ngoài đó vậy? “

Harry nói khẽ:

:” tên đó đến rồi, hắn ta đang đứng ngoài cửa “

Alice cau mày:

:” nhưng..... làm gì có ai? “

Harry nhìn lại cánh cửa:

:” sao cơ? “

Cánh cửa đã mở ra, nhưng không có ai

:” cái gì???? “

Harry lao ra ngoài, nhìn trái, phải, không một bóng người

Và cũng chả có gì được cắm vào lỗ khóa

Alice khoanh tay lại:

:” có chắc là mày nhìn thấy cánh cửa mở ra không? “

:” hay là...... mày đã tự mở cửa trong lúc mớ ngủ? “

Harry chối lại:

:” không thể nào, tao đã thấy khóa cửa vặn xuống “

Alice thở dài:

:” thôi vào rửa mặt cho tỉnh đi “

:” mày bị bóng tối làm cho mờ mắt rồi “

Cô bật điện lên cho sáng rồi đi vào bếp lấy cốc nước

Harry vẫn đang nghĩ, nghĩ rất nhiều

Bỗng tiếng Alice kêu lên:

:” Harry...... Harry! “

Harry chạy nhanh vào bếp

:” sao thế? “

Alice sợ hãi, cô chỉ tay về hành lang đối diện:

:” có....... có ai kìa....... “

Harry nhìn về phía hành lang, có một cái bóng đen đang đứng nhìn ra ngoài cửa sổ