Tiếp tục với chương trước:
Sự việc xảy ra ngày hôm đó…
Đã làm chấn động toàn bộ trường học
Ban giám hiệu ngay lập tức ban hành lệnh “tạm nghỉ một tuần” cho toàn bộ sinh viên để “ bảo trì hệ thống và xem xét lại an ninh trong trường ”
Ai cũng biết lý do thật sự không nằm ở hệ thống…
Mà nằm ở Paul, kẻ đã làm loạn đến mức không thể kiểm soát, kéo theo hàng loạt hệ lụy rối như mớ bòng bong
Vụ việc có quá nhiều nhân chứng..
Một số đoạn video quay lén thậm chí đã bắt đầu lan truyền trên mạng nội bộ
Ban giám hiệu đang đau đầu gỡ bỏ mọi thứ
Nhưng điều khiến Harry cảm thấy lạ lùng nhất…
Là cậu không hề bị triệu tập lên phòng kỷ luật
Không ai hỏi cậu chuyện gì đã xảy ra
Không một tờ bản tường trình nào được đưa tới
Hoàn toàn im lặng
Về đến nhà
Harry kể lại mọi chuyện cho mọi người nghe từ đầu đến cuối. Từ lúc bị Paul gây sự trong lớp, đến trận đánh đẫm máu, và cả sự xuất hiện kỳ lạ của cô gái bí ẩn mặc áo choàng đen
Alice hỏi lại:
:” cái áo choàng màu đen? “
:” và cách di chuyển của cô ta rất kì lạ? “
Harry gật đầu:
:” ừm “
Alice nói:
:” mày không nghĩ..... “
:” mày không nghĩ....... Harry, mày không thấy à? “
Harry biết điều Alice đang nghĩ trong đầu:
:”..... tao cũng thấy vừa quen vừa lạ...... “
Alice kết luận luôn:
:” là Michael chứ còn gì nữa “
Harry phản bác lại:
:” nhưng đó con gái mà??? “
Alice xua tay:
:” không, ý tao không phải vậy “
:” mày không nhớ à? “
:” Michael luôn luôn xuất hiện cùng cái áo choàng đen “
:” và Michael cũng di chuyển rất kì lạ “
:” còn nữa, cô ta còn sử dụng được cả cái kĩ năng Healer đấy “
:” mày không nghĩ cô ta liên quan Michael à? “
:” cô ta chắc chắn 100% liên quan đến Michael “
DK cho đến tận bây giờ vẫn chưa được gặp Michael, nên cũng chỉ biết ngồi nghe chuyện
Harry nghĩ kỹ lại:
:”..... phải rồi...... rất giống là đằng khác “
:” cô gái kì lạ này...... có liên quan gì đến Michael? “
:” trước khi biến mất, cô ấy còn nói với tao “
:” tao sẽ được yên ổn một khoảng thời gian “
:” à đúng rồi “
:” nãy tao kể đến đoạn cô ấy đánh bại Paul chưa? “
Alice nói:
:” rồi, nhưng mày nhắm mắt đéo thấy gì “
Harry kể tiếp:
:” tao không kịp hỏi chuyện thì cô ấy đã biến mất rồi, sau đó...... “
:” ........khi tao nhìn xuống thằng Paul...tao thấy “
:” cả đầu Paul bị đóng băng “
DK lặp lại câu nói, hơi nhíu mày lại suy nghĩ
:” đóng băng à.......“
Thấy DK ra vẻ suy nghĩ, Harry hỏi:
:” ừm, bạn biết gì về hệ Băng à? “
DK đứng dậy đi vào phòng
:”..... yeah.....mình biết có chút....... chờ mình chút “
Cô lấy ra một quyển sách
“ Bách khoa toàn thư hệ Thủy “
Alice nhìn quyển sách dày cộp:
:” DK, bạn đừng nói với mình “
:” là bạn có sách về tất cả các hệ đấy..... “
DK trả lời với vẻ mặt “đương nhiên rồi”:
:” mình có mà, mà mình để ở nhà cơ “
:” mình hay đọc sách lắm, ở nhà mình sách gì cũng có “
Nghe xong, Harry với Alice không dám nói câu gì
DK bắt đầu lật mục lục ra:
:” đây rồi “
Cô vừa tìm vừa giải thích cho hai người kia nghe:
:” trong lịch sử của hệ Thủy “
:” thì hệ Băng là tiến hóa lần 2“
:” của người hệ Thủy “
Cô dừng lại, lật sang trang khác, rồi nói:
:” nhưng, để thức tỉnh lần hai “
:” phải là hệ Thủy cấp cao “
:” được Hoàng Gia chứng nhận “
DK băn khoăn:
:” mình đang nghĩ........ không biết có phải đó là người của Hoàng Gia hay không? “
:”....... và theo mô tả của Harry “
:” mình không nhớ “
:” trong lịch sử Hoàng Gia “
:” không ai trông như cô gái đó “
Rồi DK lại lật sang trang khác, cứ như biết rõ từng tờ có những nội dung gì, cần tìm ở đâu
DK dừng lại, quay sách sang cho nhóm Harry xem, chỉ vào hình ảnh của một “chiến binh Hoàng Gia”:
:” các mật vụ làm nhiệm vụ ẩn thường không để lộ mặt hay xuất hiện chỗ đông người “
:” lính chính quy thì trông hầm hồ hơn nhìn là biết “
:” với cả..... không thể nào lính Hoàng Gia lại bí mật đi vào trường rồi cứu bạn được “
Lời DK nói đều hợp lý, không thể nào lại có người từ tận Hoàng Gia xuống Trái Đất để cứu Harry được
Chuyển cảnh
Harry trằn trọc mãi không ngủ được. Trong đầu cậu vẫn vang vọng những hình ảnh hỗn loạn của buổi chiều nay
Cốc… cốc…
Tiếng gõ cửa khe khẽ
Là Alice
:“ Mày chưa ngủ à? ” cô hỏi, giọng khẽ khàng như sợ làm cậu giật mình
Harry ngồi dậy, xoa mặt:
:“ Tao hơi khó ngủ ”
Alice ngồi xuống ghế, chân vắt chéo thoải mái:
:“ Yeah, tao cũng vậy. Cái chuyện hôm nay đúng là điên loạn thật ”
Harry gật đầu, rồi bật đèn sáng lên:
:“ Tao cứ nghĩ mình sẽ chết… thật sự đấy ”
Một thoáng im lặng
Alice nghiêng đầu nhìn Harry, giọng đanh lại:
:“ Giờ mày tính sao đây, Harry? ”
Harry lắc đầu, bất lực:
:“ Tao chưa biết… ”
Alice nhíu mày, bực tức:
:“ Lần tới, nếu Paul quay lại... hắn sẽ giết tất cả. Thằng điên đó nghĩ mình bất bại chỉ vì có thế lực phía sau. Mày biết không? Cả diễn đàn trường giờ náo loạn hết rồi ”
Cô tiếp tục, như đang tuôn hết những bức xúc trong lòng:
:“ Nghe đâu hôm nay, toàn bộ giảng viên bị người của Paul chặn lại, không ai dám ngăn hắn cho đến khi xong chuyện ”
Nghe đến đây, mặt Harry dần tối lại. Trong đầu cậu vang lên những lời Paul từng nói:
:“ Chỉ cần tao muốn, tất cả sẽ bị giết ”
Alice lại nói tiếp:
:“ Tao còn nghe… người nhà nó làm trong quân đội Hoàng Gia ”
Lồng ngực Harry trùng xuống, ánh mắt đờ đẫn
Nếu điều đó là thật… thì mọi cố gắng của cậu đều vô nghĩa?
:“ ... Chẳng lẽ… tao phải bỏ học? ” cậu thốt lên, giọng yếu ớt:“ Bỏ học rồi về quê... bán cá ngoài chợ à? ”
Tự nhiên, có tiếng gõ cửa
Alice đứng dậy, liếc ra phía cửa:
:” DK à? Chờ mình tí “
Cô bước nhanh tới và mở cửa, vừa mở vừa nói:
:” nửa đêm rồi bạn không.....”
Nhưng đứng trước mặt cô…
Không phải DK
Mà là một người ai cũng biết
Cả Alice và Harry đồng thanh, kinh ngạc:
:” Michael?? “
Michael nhẹ nhàng gật đầu, giọng đều và điềm tĩnh như mọi khi:
:” mình có thể vào không? “
Chuyển cảnh
Michael tự nhiên xuất hiện như một cơn gió, làm cả căn phòng trở nên lặng lẽ và có chút kỳ lạ
Cậu ta ngồi xuống ghế, ánh mắt đảo qua hai người:
:” trông hai người có vẻ lo lắng “
:” và sợ hãi “
:” có chuyện gì vậy? “
Thấy Harry vẫn im lặng, mệt mỏi, Alice lên tiếng thay:
:” à, để mình nói “
:” ngày hôm nay, ở trường “
:” có vụ ẩu đả xảy ra “
:” mà Harry liên quan đến vụ đó “
:” cái đứa gây sự với Harry là loại con ông cháu cha “
:” thằng đấy như kiểu chơi đồ quá mức ấy “
:” cứ kêu gào các kiểu rồi lao vào đòi giết Harry “
:” cũng may lúc đó có người đi qua và ra tay cứu “
Michael im lặng một lúc
Chờ Alice kể xong, cậu ta mới nói:
:” cảm ơn, mình biết chuyện đó rồi “
Lời nói này của Michael như khẳng định
Cô gái kì lạ cứu Harry thật sự liên quan đến Michael
Michael quay sang Harry, nhìn thẳng vào mắt cậu:
:” vậy, Harry? “
:” bạn định làm gì tiếp theo? “
Harry cúi đầu, giọng nghẹn lại:
:”...... mình...... mình không biết nữa...... “
:” Paul....... tên đó có thế lực lớn chống lưng “
:” và hắn còn có cả người trong Hoàng Gia....... “
:” mình.......không thể làm gì “
Cậu ngước lên, mắt đỏ hoe:
:” mình nghĩ....... mình nên rời khỏi đây “
:” mình sẽ bỏ học “
Michael im lặng nghe Harry nói
Alice cũng không biết phải an ủi thế nào. Cô lặng nhìn Harry, lòng trĩu nặng
Thấy cậu bạn rơi vào tuyệt vọng, Michael chậm rãi lên tiếng:
:” Harry, không cần làm thế đâu “
:” có một cách đấy “
Câu nói ấy... như ánh sáng rọi qua màn đêm u tối
:”..... bạn biết cách sao?? “ cậu ngạc nhiên
Michael gật đầu, giọng nghiêm túc:
:” ừm “
:” nhưng, đó sẽ là thử thách khó khăn “
:” để hoàn thành điều đó, bạn sẽ phải chịu khổ “
Harry liếc nhìn Alice, rồi nhìn lại Michael
Trong đôi mắt cậu, không còn chút do dự:
:”..... được, mình chấp nhận “
:” để trở nên mạnh hơn “
:” mình chấp nhận thử thách “
Michael quay sang Alice:
:” vậy Alice? “
:” bạn có muốn tham gia không? “
Alice hơi bất ngờ, mắt mở lớn. Nhưng khi nghe thấy mình cũng được đi cùng, cô nở một nụ cười nhẹ:
:” vậy..... mình có thể gọi DK không? Liệu bạn ấy có thể đi cùng không? “
Nhưng Michael chỉ lắc đầu:
:” không “
Alice nhíu mày khó hiểu:
:” tại sao vậy??? “
Michael đáp, bằng giọng đầy ẩn ý:
:” cô ấy là...... đặc biệt “
:” nên không cần phải đi, vẫn còn quá sớm “
Nghe vậy, Alice thoáng tiếc nuối
Nhưng cũng không hỏi thêm
Harry nói với Alice:
:“ Không biết sẽ đi bao lâu… Mày viết tạm tờ giấy để lại cho DK, bảo là bọn mình về quê một tuần rồi quay lại ”
Alice gật đầu
Cô lấy giấy bút, nắn nót viết lại lời nhắn cho DK, để ngay ngắn trên bàn