WebNovel4th Wall13.92%

chương 22

Tiếp tục với chương trước:

Sau một tuần nghỉ học, nhóm Harry quay trở lại trường

Không khí lớp học dường như vẫn vậy, đông đúc, ồn ào, và đầy rẫy những lời bàn tán. Mặc dù mọi thứ diễn ra như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng đối với nhóm Harry, đó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm

Có một tin đồn trong lớp Harry lan nhanh ngay ngày đầu quay lại học:

Paul sẽ tạm nghỉ học một thời gian

Không ai biết lý do chính xác, nhưng sắc mặt căng thẳng và hành vi bất thường của đám đàn em hắn đủ khiến cả lớp hiểu rằng có chuyện lớn đã xảy ra

Harry lặng lẽ quan sát mọi thứ

Với cậu, đây là một tin mừng

Không còn ánh mắt đe dọa, không còn những cái bẫy rình rập, và không còn cảm giác phải luôn đề phòng sau lưng

Nhưng trong đầu cậu vẫn hiện lên một câu hỏi:

:” Tại sao Paul lại đột ngột bỏ học? Chuyện gì đã xảy ra trong đêm hôm đó? “

Harry nhanh chóng mặc kệ cái suy nghĩ đó

Và tập trung vào điều khác, như là, kỳ thi sắp tới

Việc đi học của Harry có phần bình yên hơn khi không chạm mặt bọn Paul

Thời gian nhanh chóng trôi qua

Kết quả kỳ kiểm tra được công bố

Không có gì quá bất ngờ

Alice: vừa đủ điểm để qua môn

Cô thở phào nhẹ nhõm, suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên hét vì vui sướng giữa chốn đông người

Harry: ngồi chết lặng

Danh sách môn thi lại dài gần bằng chiều cao của cậu

Cậu chán nản úp mặt xuống bàn:

:” Mình tiêu rồi… thật sự tiêu rồi… “

Harry chán đời kêu ca:

:” Học hành gì tầm này... đi đập nhau với mấy con lợn còn sướng hơn… “

DK: như mọi khi, là ngôi sao sáng chói giữa danh sách điểm

Không chỉ qua môn, mà còn là người có điểm cao nhất khóa

Harry lẩm bẩm, giọng rầu rĩ:

:” Ờ thì, ngày nào cũng thấy DK vừa ăn vừa học...”

:” Điều này tao đoán trước được rồi mà… “

DK mỉm cười nhẹ, không khoe khoang, chỉ nhẹ nhàng nói:

:” Nếu bạn muốn qua môn, thì nên học đều đều một chút, sẽ tốt hơn là vắt chân lên cổ vào phút chót đấy “

Ngay sau kỳ thi, nhà trường đưa ra một thông báo mới:

Tất cả sinh viên năm nhất sẽ tham gia chuyến thực tập kéo dài một tháng tại Tổng Bộ của Guild Bane Rock

Một sự kiện được xem là truyền thống của học viện, nơi mà học lý thuyết được mang ra thử nghiệm thực tế

Tuy nhiên, trái với không khí phấn khích của các sinh viên khác, nhóm Harry, đặc biệt là Harry và Alice, chỉ biết nhìn nhau với ánh mắt chán nản

Vì sao ư?

Vì bọn họ đã “thực tập” vài trăm lần rồi

Harry vặn cổ tay kêu răng rắc, miệng nhăn nhó nói:

:” mang theo cái nồi lẩu đi Alice “

:” tao chuẩn bị đi săn lợn đây “

Một câu nói đùa của Harry được dựa trên câu chuyện chết vài trăm lần

Trước ngày xuất phát, căn nhà vốn yên tĩnh của nhóm Harry bỗng trở nên náo loạn

Alice, như một cơn lốc, đang khệ nệ kéo từng chiếc vali to tổ bố ra phòng khách

Vali lăn lóc khắp nơi, chất chồng lên nhau như chuẩn bị cho một cuộc di cư

Harry đứng nhìn mà không nói nên lời. Mãi sau mới thốt ra được một câu:

:”.... mày...... mày định đi xuất khẩu lao động à? “

Alice quay lại, nở một nụ cười vô tội:

:” hả? :D “

Harry nhìn quanh, đếm nhanh cũng phải 4 – 5 cái vali

Trông cứ như chuẩn bị dọn nhà đến vùng đất mới lập nghiệp chứ chẳng phải đi thực tập một tháng

Alice bắt đầu giải thích, rất chi là logic:

:” cái này hả? “ cô chỉ vào vali đỏ:” này là để quần áo “

:” này là để đồ ăn dự trữ “ chỉ vào vali cam

:” đây là đồ ăn vặt “ vali vàng

:” này là lều cắm trại “ vali xanh lục

:” còn cái này...” vali xanh dương:” này là để quần áo “

Harry nhíu mày, ngắt lời:

:” ấy...... từ từ đã “

:” thế quái nào tao lại nghe thấy có tận hai cái vali để quần áo? “

Rồi cậu chỉ thẳng vào cái vali màu xanh lục:

:” đâu ra cái lều cắm trại??? “

:” chúng ta có chỗ ở mà???? “

Alice khựng lại

Một lúc sau, cô ấp úng:

:” ơ tao tưởng dã chiến ăn lông ở lỗ luôn??? “

Harry chống nạnh, nhếch môi:

:” đéo có đâu “

Cậu bắt đầu giúp cô gỡ bớt những món không cần thiết ra ngoài

Khi Harry mở vali màu vàng, phát hiện bên trong toàn là snack, mì ly, bánh quy, sữa đóng hộp…

Cậu thở dài hỏi:

:” vậy còn đống đồ ăn vặt này thì sao? “

Alice thuyết giảng cho Harry:

:” này nhé..... “

:” Lần trước, đến cái 'khu rừng chết tiệt' kia là còn được hồi sinh, nên ăn gì cũng chả quan trọng “

:” Quần với áo cũng thế, vì có sống được đâu mà thay “

:” Còn ngủ à? Có đứa nào được ngủ yên đâu, toàn chết đi sống lại “

Rồi cô dừng lại, nói tiếp bằng giọng nghiêm túc hơn:

:” nhưng lần này là đi thật “

:” mạng chỉ có một “

:” mà đói không có gì ăn thì chỉ có vỡ mồm “

:” ngủ mà không đủ thì-...... “

Harry giơ tay ra, cắt lời:

:” rồi rồi, được rồi, mày chuẩn bị thế là tốt “

Harry vốn chẳng còn lạ gì với cái tính “lo xa quá đà” của Alice

Mặc dù địa điểm thực tập là nơi đàng hoàng, được tài trợ ăn ở đầy đủ, nhưng cô nàng vẫn nhất quyết mang cả siêu thị đi theo cho yên tâm

Không buồn chất vấn nữa, Harry lặng lẽ quay về phòng, bắt đầu chuẩn bị hành lý cho mình

So với Alice, cậu chỉ mang vài bộ quần áo, vài món vật dụng cá nhân, và một quyển sổ nhỏ, thứ mà cậu vẫn mang theo mỗi khi đi xa

Khi đi ngang qua phòng của DK, cậu tò mò liếc nhìn

Chỉ thấy DK đang ngồi chỉnh lại dây kéo trên một vali cỡ nhỏ, nhỏ đến mức chỉ to hơn cái ba lô của học sinh cấp 2 một chút

Harry chau mày hỏi:

:” bạn không nghĩ...... “

:”..... đem ít đồ thế là đủ? “

DK mỉm cười, khuôn mặt điềm tĩnh như mọi khi:

:” ồ không, cái này chỉ là quần áo bình thường thôi “

Cô rút từ trong ví ra một tấm thẻ đen sáng bóng, giơ lên trước mặt Harry:

:” còn thiếu cái gì mình sẽ mua sau “

Harry chết lặng

Cậu nhìn tấm thẻ như nhìn thấy thứ gì đó thuộc về một thế giới khác, cậu lặng lẽ quay lưng bước đi, trong lòng là một nỗi tuyệt vọng không tên

:”… Thôi thì… sống nghèo quen rồi…” Harry lầm bầm, lủi thủi xếp lại mấy bộ đồ cũ kỹ trong vali của mình

Đêm hôm đó, trong khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, Alice vẫn còn quá háo hức để ngủ yên, nên tám chuyện với DK cho đến khi gần 12h đêm

Sau khi chắc chắn Alice đã thực sự ngủ, DK mới ngồi dậy, thay đồ và rời khỏi nhà

Vừa mở cửa ra, Michael đang đứng ngay bên cạnh, cậu hỏi cô:

:” có vấn đề gì sao? “

DK cười nhẹ, giọng dịu dàng:

:” ừm, Alice hơi khó ngủ, nên mình mất chút thời gian “

:” nhưng không sao cả, đi thôi “

Trong khoảng thời gian qua, đêm nào DK cũng bí mật đi cùng Michael đến một nơi nào đó

Đây là cuộc gặp bí mật lúc nửa đêm giữa cô và Michael

Michael dịch chuyển cả hai, thoáng một cái, họ đã đứng tại một nơi hoàn toàn xa lạ

Ở đằng xa, một cây cổ thụ khổng lồ sừng sững hiện ra, cao chọc trời, cành lá um tùm rộng lớn

DK khoác lên người bộ áo chùng màu xanh lá cây, trông cô chả khác gì một pháp sư trong tiểu thuyết hay phim ảnh

Cô háo hức nói:

:” mình xong rồi “

Cả hai bắt đầu tiến đến cái cây khổng lồ

Đó không hẳn là một cái cây bình thường, càng tiến vào gần, hình ảnh một thế giới sống động hiện ra bên trong nó, một thị trấn phép thuật sầm uất

Khắp nơi là những phù thủy, pháp sư đang bay lượn trên các phương tiện kỳ diệu, chổi bay, thảm bay là hình ảnh phổ biến nhất

DK ngước mắt lên, ánh nhìn tràn đầy khát vọng và một chút bỡ ngỡ:

:” phép thuật của phù thủy bay...... bao giờ mình mới học được kỹ năng này? “

Dù đã đến đây nhiều lần cùng Michael, nhưng DK vẫn chưa quen với không khí huyền bí nơi này

Mỗi lần tới, cô đều không quên ngước lên tấm bảng lớn bên lối vào, nơi dòng chữ:

“ chào mừng đến với làng phù thủy Margarita “

Dù không biết nhiều về nơi này, DK cũng không dám hỏi Michael

Trong lòng cô có quá nhiều thắc mắc, cô sợ nếu hỏi nhiều quá sẽ làm người ta thấy phiền

Nơi đây tập trung rất nhiều người, họ ăn mặc theo phong cách phù thủy, và sống theo lối sống của những pháp sư truyền thống

Lần đầu tiên đến đây,

Michael dẫn DK đi tham quan và giải thích vài điều về nơi này

Michael nói:

:” nơi này là nơi tập trung của những người bình thường như chúng ta “

:” nhưng, họ có suy nghĩ về việc sống như phù thủy “

Cậu nói tiếp khi đang dẫn đường:

:” bạn thấy đấy, nếu nói đúng hơn, nên dùng từ fantasy thì dễ hiểu “

:” lối sống cổ, cách ăn mặc như phù thủy “

:” họ tin rằng bản thân mình là phù thủy chứ không phải là người thức tỉnh sức mạnh “

Michael cười khẽ:

:” và cũng khá là hài hước, khi cái tên của làng này “

:” là do Margarita, một cô nàng đam mê sở thích hóa trang thành phù thủy lập nên “

Cậu kể thêm:

:” ban đầu cô ta chỉ lập hội nhóm nhỏ, để nói về những điều huyền bí, nhưng rồi nhiều chuyện đã xảy ra, cuối cùng là nơi này được lập ra để trở thành nơi ở của giới “ phép thuật “

:”..... mà đây chỉ là 1 trong nhiều làng phù thủy ..... “

Họ dừng lại trước bức tượng đồng khổng lồ ở trung tâm thị trấn, bức tượng của pháp sư vĩ đại Margarita, người sáng lập làng

Đứng ngắm bức tượng một lúc, Michael chuyển chủ đề:

:” hãy quay lại chủ đề..... chúng ta nói đến đâu rồi?..... à phải........ “

:” ........tuy thuật ngữ ở đây khác với những gì chúng ta dùng “

:” nhưng bạn sẽ thấy mọi thứ đều không có gì khác cả “

DK lấy sổ ghi ra, ghi lại câu chuyện của Margarita, và tất cả những gì mà Michael nói

Thấy vậy, Michael nhẹ nhàng khuyên bảo:

:” mình chỉ tóm tắt một chút thôi “

:” có quyển lịch sử trong thư viện “

:” đến đấy xem nếu bạn muốn “

Hiện tại

Hai người tiến vào trung tâm thị trấn, nơi nhộn nhịp và sôi động nhất với tiếng nói cười, tiếng bước chân và ánh đèn lấp lánh từ những quầy hàng xung quanh

Michael dẫn DK thẳng đến Guild tổng bộ của làng Margarita, một tòa nhà đồ sộ, nơi mọi hoạt động trọng yếu diễn ra: nhận nhiệm vụ, trả nhiệm vụ, lĩnh thưởng, và gia nhập các bang hội

Thấy DK đứng chăm chú nhìn bảng luật lệ của guild với vẻ mặt trầm ngâm, Michael tò mò hỏi:

:” có chuyện gì vậy? “

DK nhìn bảng luật lệ với vẻ mặt trầm ngâm:

:” mình có hơi thắc mắc, từ ngày đầu tiên đến đây rồi “

:” sao nơi này có luật lệ giống như là trò chơi vậy? “

:” ý mình là..... tất cả mọi thứ ấy, làm nhiệm vụ rồi trả nhiệm vụ để nhận thưởng,...... “

Michael giải thích:

:” à…… có thể nói, đó là một phần của hệ thống quản lý “

:” ban đầu có thể hơi lạ, nhưng bạn sẽ quen dần điều này thôi “

Cậu ta nhìn DK một lúc rồi tiếp lời:

:” Thực ra, nhiều tổ chức, guild trên thế giới của loài người đều vận hành theo kiểu “game hóa” này “

:” đâu ai muốn phải khổ sở đi làm, phải không? Nếu biến chỗ làm thành nơi vừa làm vừa chơi thì chả phải sẽ rất thú vị? “

DK gật đầu, vẫn còn chút bỡ ngỡ nhưng rõ ràng cô bắt đầu cảm thấy quen thuộc với môi trường này hơn

Chuyển cảnh

DK không phải người ở đây, nên không thể làm nhiệm vụ ở đây được

Nhưng không hiểu sao, Michael đã đăng ký thành công thẻ hội viên cho DK

DK nhìn thẻ hội viên trên tay, mặt cô vẫn còn chút ngỡ ngàng

Michael giải thích với giọng trầm ấm:

:” Mình đã đăng ký giúp bạn rồi, dù bạn không phải pháp sư thật sự nhưng thẻ này cho phép bạn được nhận nhiệm vụ trong bất kỳ guild nào “

Vì là người mới, nên cấp độ của DK là :” Bronze V “

Michael cũng có thẻ hội viên, nhưng cậu ta nói làm rơi mất ở đâu đó:

:” không sao đâu, mình cũng không ở đây lâu “

:” không cần làm lại thẻ làm gì “

DK nhìn thẻ của mình, cảm giác vừa hồi hộp vừa phấn khích:

:” Giờ mình có thể làm quest ở Guild phù thủy bất cứ lúc nào rồi nhỉ? “

Michael gật đầu:

:” Đúng vậy “

Chuyển cảnh

khu vực lễ tân luôn tấp nập người ra vào, DK xếp hàng chờ đến lượt mình

Tiếp viên lễ tân mỉm cười nhìn DK, giọng nhẹ nhàng thông báo:

:” nhiệm vụ lần trước bạn đăng ký đã được làm xong, bạn có muốn nhận phần thưởng ngay không? “

DK gật đầu, nét mặt háo hức:

:” có, tôi muốn nhận ngay “

Ngay sau đó, tiếp viên trao cho DK phần thưởng nhiệm vụ mà cô đã hoàn thành, cô cảm thấy vui vẻ và phấn chấn hơn nhiều

Michael dẫn DK đến hiệu sách gần đó:

:” Được rồi, bây giờ chúng ta đi mua vài thứ nhé “

Hai người bước vào hiệu sách, mua hai quyển “ phép thuật hồi phục “ và “ phép thuật phù thủy thực vật cơ bản “

Michael nhìn vào tiêu đề một lúc rồi giải thích với DK:

:” chúng ta gọi đó là kỹ năng, Hệ sức mạnh “

:” còn pháp sư, phù thủy gọi đó là phép thuật, ma thuật “

Sau khi mua sách xong, Michael dẫn DK đi qua những con phố nhỏ rợp bóng cây và ánh đèn mờ ảo của làng phù thủy. Họ dừng lại trước một tòa nhà không quá lớn nhưng lại có một vẻ bí ẩn khó tả

DK nhìn quanh, không thể dùng lời nào để miêu tả chính xác nơi này, chỉ có thể gọi đó là nơi “cho thuê phòng thời gian “

Michael giải thích:

:” Ở làng phù thủy này, có rất nhiều chỗ như vậy “

:” Các pháp sư đã phù phép để điều khiển thời gian bên trong căn phòng. Thời gian có thể trôi nhanh hoặc chậm theo ý muốn của người thuê “

:” Ví dụ, thuê một giờ ngoài này, có thể là trải nghiệm một ngày bên trong đó “

Michael thuê một căn phòng cho DK, để DK ở lại trong đó “ luyện phép “ rồi rời đi

DK bước vào căn phòng, bên trong đầy đủ tiện nghi như một phòng nghỉ hiện đại: giường, bàn học, ánh sáng dịu nhẹ, không gian yên tĩnh

Cô đặt hành lý xuống, sắp xếp mọi thứ gọn gàng rồi nghĩ:

:” Michael cho mình thời gian 4 ngày trong này, tương đương với 4 tiếng ngoài kia “

:” được rồi, giờ thì ngủ một giấc rồi dậy luyện tập sau cũng chưa muộn “

DK nằm xuống, cảm giác vừa lạ vừa quen khi thời gian có thể được điều khiển như vậy, nhưng cũng biết rằng đây sẽ là khoảng thời gian quý giá để cô tiến bộ hơn