WebNovel4th Wall19.62%

chương 31

Tiếp tục với chương trước:

Harry ngồi gục mặt xuống bàn, hai tay vò tóc như thể muốn bứt tung đầu mình ra. Giọng nói cậu khản đặc vì kiệt sức:

:” tao không hiểu...... tao đã cố hết lần này đến lần khác “

:” tao đã phải dậy từ sáng sớm, tập đi tập lại cái này cái kia, đọc đủ loại sách “

:” tao không biết tao còn thiếu thứ gì? Tại sao sức mạnh của tao không có chút tiến triển nào?? “

Alice ngồi cách đó vài bước, tay cầm quyển sách kỹ năng dày cộp, mắt vẫn dán vào những dòng chữ, nhưng đầu óc đã lơ đãng vì mệt mỏi. Nhiều ngày qua, cô cũng chẳng khá hơn gì Harry. Cả hai đều đâm đầu vào tập luyện như điên, nhưng kết quả chỉ là con số 0

Không kỹ năng mới

Không cấp độ mới

Không một dấu hiệu nào cho thấy họ mạnh lên

Harry chợt quay sang hỏi:

:” mà sao mày thức khuya thế? “

Alice vẫn không rời mắt khỏi trang sách:

:” tao đọc nốt quyển sách rồi đi ngủ “

:” còn mày? chả phải mày phải dậy sớm tập luyện? “

Harry nhún vai, nói dối:

:” tao xem lại xem tao còn cần cái gì.......để tập luyện “

Thực ra, lý do mà cả hai đều thức khuya là chờ đợi Michael

Sau khi nhận ra tự tập luyện, hiệu quả không bằng đến “đó”

Chỉ còn cách cuối cùng, chờ đợi Michael, xin đến nơi đó để cày quốc up level

Chuyển cảnh

Đã hơn 3 giờ sáng, không một tiếng động ngoài tiếng tích tắc của đồng hồ treo tường

Ngồi trong phòng thì ngột ngạt, nên cả hai chuyển ra ngoài phòng khách để xem TV cho đỡ buồn ngủ

Alice gật gà gật gù tựa lưng vào ghế, cốc cafe thứ ba đã cạn từ lâu. Mí mắt cô nặng trĩu, cố mở to nhưng càng lúc càng nhòe đi

Harry ngồi đối diện, tay cầm điều khiển từ xa, lướt qua các kênh truyền hình khuya với ánh đèn mờ nhạt phản chiếu lên mặt

4h sáng

Alice không thể chống lại cơn buồn ngủ thêm nữa, nên ngủ gật trên ghế

Harry mắt nhắm mắt mở, tay run run cầm lấy cốc café. Mùi đắng nồng bốc lên nhưng không còn tác dụng gì nữa

Cậu lặng lẽ buông cốc, nằm dài trên ghế, để cơ thể chìm dần vào cơn mê…

Trong giấc mơ

Trước mặt Harry, một bóng đen mờ ảo xuất hiện, không hình thù, không giọng nói, chỉ là bóng một bóng đen bí ẩn

Đột nhiên, có thứ gì đó lạnh buốt xuyên qua cổ cậu

Ngay sau đó là cảm giác nóng rát như bị đốt cháy từ bên trong

Rồi... không còn gì nữa

Tựa như... bị chặt đầu

Harry bật dậy

Hơi thở gấp gáp

Tay lập tức đưa lên sờ cổ

Vẫn nguyên vẹn

Bên cạnh cậu, Alice cũng vừa giật mình tỉnh giấc. Khuôn mặt tái nhợt, tay cũng đưa lên cổ như bản năng

:”.... Alice cũng mơ giống mình? “ cậu thắc mắc

Cô nhìn sang Harry, lắp bắp:

:” mày...... “

Harry gật đầu, mắt vẫn chưa hết hoảng hốt:

:”..... tao cũng mơ thấy thứ đó...... “

Harry để ý đến khung cảnh xung quanh

Bằng một cách nào đó, cả hai đã ở nơi cần đến

Vẫn là khu rừng dày đặc với bầu trời u ám lạ lùng

Vẫn là căn nhà hoang ẩn giữa những tán cây gãy đổ

Không khí đặc quánh như bị niêm phong bởi một thế lực vô hình

Nhưng lần này... không có Michael

Hai người tiến vào bên trong căn nhà

Nền nhà lạnh toát, bụi phủ kín. Ở giữa sàn là hai chiếc vòng tay, loại mà họ từng đeo lần trước

Không cần ai bảo, họ biết mình phải làm gì

Harry nhặt lên chiếc bên trái, Alice cầm chiếc còn lại

Khi vòng tay chạm vào da, một luồng sáng xanh bắn lên mắt họ

Bảng thông tin nhiệm vụ xuất hiện trước mặt

Harry khẽ gọi:

:”.... Alice? “

Alice quay lại:

:”.... sao? “

Harry khẽ mỉm cười, giọng nhẹ nhàng:

:” chúc may mắn “

Alice gật đầu, mắt lóe lên chút nghiêm túc:

:” ừm, mày cũng vậy “

Cả hai đồng thời kích hoạt vòng tay. Một luồng sáng bao phủ cơ thể, và trong chớp mắt, họ biến mất khỏi căn nhà hoang

Chuyển cảnh

Harry được dịch chuyển đến một căn phòng lớn, một căn phòng đá âm u như hầm ngục, chỉ có một cánh cửa sắt cao gấp đôi người thường ở phía đối diện, nhưng đã bị khóa bằng một loại cơ chế lạ

Ngay lúc đó, thông báo hiện lên giữa không trung:

” tiêu diệt mục tiêu để lấy chìa khóa “

Khi vừa đọc xong

ẦM!!!

Một quái vật lợn cực kì lớn xuất hiện đối diện Harry, nó cao hơn ba mét, toàn thân lông xù, cơ bắp cuồn cuộn, cặp nanh dài ngoằn và đôi mắt đỏ như máu

Harry trợn mắt:

:” ô vãi....... sao con này to thế??? “

Chuyển cảnh

Alice được dịch chuyển đến dòng suối cũ:

:”.... lại quay lại đây..... “ cô lẩm bẩm

Tâm trí lập tức nghĩ đến lần trước, điều khiển nước

Cô đoán thầm:

:“ Chắc lại bắt mình điều khiển cả tấn nước hay gì đó… ”

Nhưng thông báo lần này hiện ra lại khiến cô trố mắt kinh ngạc:

” tiêu diệt 0/1000 quái vật khỉ “

Alice sững người:

:” hả??..... cái đé- “

Chưa kịp hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra, thì....

Hàng chục viên đá nhọn bất ngờ từ đâu bay tới, xé gió lao thẳng về phía cô

Alice chỉ kịp nghiêng người, nhưng vẫn bị ném trúng từ tứ phía:

:” Cái con m* gì vậy??? “ cô hoảng loạn hét lên

Ở trên bờ, từ trong các tán cây, những con khỉ nhỏ như người, mặc áo giáp lá và đeo một cái túi đầy đá cuội bên hông, dần lộ diện và thi nhau nắm đá vào Alice. Từng con từng con nhảy qua cành cây, tấn công Alice điên cuồng