WebNovel4th Wall20.25%

chương 32

Tiếp tục với chương trước:

Không mất nhiều thời gian để Harry xử lý con quái vật khổng lồ này

:” mình còn 10 giây “ Harry ngồi nhìn màn hình hệ thống

Xác con thú tan thành khói đen, để lại một chiếc chìa khóa phát sáng nằm lặng lẽ trên sàn. Harry nhặt nó lên, vội vàng mở cánh cửa duy nhất dẫn đến phòng tiếp theo

Ngay khi bước qua, cánh cửa phía sau tự động đóng sập lại sau lưng cậu

Harry quay lại, thử mở cánh cửa cũ, nhưng vô ích:

:”Vậy là.... cơ chế thử thách lần này là tiêu diệt mục tiêu để qua phòng? “

:”.... nơi này...... có bao nhiêu phòng vậy? “

Câu hỏi chưa kịp dứt, một tiếng gầm vang lên từ trong bóng tối. Quái vật khỉ đột xuất hiện, to lớn, dữ tợn, toàn thân phủ đầy cơ bắp và ánh mắt đỏ ngầu

Nó gào lên, đấm ngực thùm thụp như tuyên chiến, rồi lao thẳng về phía Harry

Harry vừa chạy vừa né:

:” một con khỉ đột bình thường có lực đấm phải nửa tấn cmnr, nhưng cái con chó chết này lực đấm của nó có khi phải trên mấy tấn!! Nó đấm tường như đậu hũ luôn kìa!! “

Harry thử phản đòn:

:” làn da cũng rất cứng, bình thường giống loài này có da dày để bảo vệ khỏi giống loài khác tấn công..... giờ cái con Quái Vật Khỉ Đột này được cường hóa toàn thân thành cỗ máy chiến tranh “

Harry cắn răng. Cậu chỉ còn vài giây sử dụng kỹ năng:

:” làm gì giờ làm gì giờ????? “

chưa kịp tính toán, con quái đã giáng cú đầu tiên, tóm gọn cậu

Chuyển cảnh

Harry mở mắt, nằm trên sàn căn nhà hoang. Lồng ngực phập phồng, mồ hôi rịn đầy trán:

:“ Đúng là con khỉ đó... kinh khủng thật ” cậu thở dốc

Đúng lúc Alice cũng đang ở đấy, cô ngồi nhìn Harry với dáng vẻ thẫn thờ

Harry hỏi:

:”.... mày vừa trở về à?..... “

:” không, tao về lâu rồi..... “ giọng cô mệt mỏi, ánh mắt nhìn xa xăm

Harry đứng dậy:

:” thế sao mày còn ngồi đây? không đi làm Quest đi? “

Alice im lặng một lúc rồi chậm rãi kể. Quest lần này yêu cầu cô tiêu diệt một nghìn con khỉ. Không phải điều khiển nước như lần trước. Lũ khỉ không to lớn như con Harry gặp, nhưng cực kỳ đông và ném đá không khác gì mưa rào

Alice bực tức chửi:

:” tao đang đeo kính đấy! con mọe bọn nó! một viên đá lao thẳng vào mặt tao, rơi mất kính luôn chả thấy cái đéo gì! rồi tao bị ném đến chết!! “

Cô dừng lại, ôm lấy thân mình như thể cơn đau vẫn còn hiện hữu:

:” tao còn nhớ rõ cái cảm giác..... từng khúc xương trên người bị gãy! “

Harry im lặng. Cậu định kể về con khỉ đột khốn kiếp kia, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của Alice: thất vọng, chán chường, tổn thương. Cậu chỉ khẽ đặt tay lên vai cô, khuyên bảo cố gắng, rồi nhanh chóng rời đi

Chuyển cảnh

Vừa mở mắt, Harry nhận ra mình lại đứng trong căn phòng quen thuộc, nơi con quái vật lợn khổng lồ đang gầm rú

Cậu khẽ nhếch môi cay đắng:

:“ Lại quay về đây…”

Để vượt qua nơi này, cậu phải sống sót đến cuối cùng, chết thì sẽ bị quay lại từ đầu. Vòng lặp luân hồi lần này… không hề dễ dàng như trước, độ khó đã tăng lên

Chuyển cảnh

Sau một quãng thời gian ngồi một mình trong căn nhà hoang, Alice cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần. Cô siết chặt nắm tay, đứng dậy, ánh mắt lấp lánh sự quyết tâm

Lần này

Alice lập tức kích hoạt kỹ năng Điều Khiển Nước. Dòng nước tuôn trào từ lòng bàn tay, xoắn lại thành một lớp lá chắn mong manh bao quanh cô

Lũ khỉ lại xuất hiện, cả đàn hàng chục con, đứng bên ngoài lớp bảo vệ, liên tục ném đá vào Alice như trút giận. Những viên đá bay loạn xạ, va vào lớp nước khiến nó rung lên từng đợt

Lá chắn không thể đỡ hoàn toàn, nhưng ít nhất cũng làm lệch hướng tấn công và giúp Alice có thêm thời gian suy tính

Tuy vậy, duy trì kỹ năng này tiêu tốn rất nhiều linh lực. Cô phải tìm ra chiến thuật để đối phó lại càng sớm càng tốt

Chuyển cảnh

Cuối cùng, quái vật khỉ đột gầm lên một tiếng đau đớn rồi đổ sập xuống nền đất, thân hình khổng lồ rung chuyển cả căn phòng

Nhưng chiến thắng này không đến dễ dàng

Harry ngồi dựa vào tường, thở dốc. Một cánh tay của cậu… đã bị xé rách. Máu tuôn xối xả từ vết thương. Một bên mắt bị rơi ra, nằm lăn lóc trên sàn. Trên bả vai phải, cậu bị con khốn nạn đó gặm mất. Chưa hết, cậu bị đấm cho lòi rách bụng, lòi cả ruột ra ngoài

Tai cậu ù đi, chỉ còn nghe tiếng vo ve như ong bay

:“ Mình… không thể tiếp tục được nữa… ” cậu thở những hơi thở cuối cùng

Rồi bóng tối lại nuốt chửng lấy cậu

Trở lại căn nhà hoang, Harry ngồi bất động hồi lâu, hai tay đặt lên đầu gối, mắt nhìn xuống sàn đất:

:” mỗi lần vòng lặp mới bắt đầu, toàn bộ kỹ năng, trạng thái, sức mạnh của mình sẽ được làm mới “

:” mình chỉ có 3 phút để xử lí con trùm “

:” cứ lao lên hô solo thì chỉ có cái chết chờ mình “

Harry bắt đầu vạch ra kế hoạch trong đầu. Lần tới, cậu phải tìm ra điểm yếu. Phải đánh vào đúng điểm, dứt khoát, kết thúc nhanh nhất có thể

Sau khi Harry rời đi, Alice cũng quay lại căn nhà

Cô đi qua đi lại trong căn phòng trống, lẩm bẩm:

:”...... Phải câu kéo thời gian để xác định tình hình trận chiến “

:” một đợt tấn công của lũ khỉ, sẽ có 20 con “

:” nên làm gì để xử lý 20 con cùng một lúc? “

Alice suy nghĩ, đôi mắt nhìn xa xăm:

:“ Khi mình dùng lá chắn, bọn chúng đứng yên, vây kín mình và liên tục ném đá… ”

:“ Nhưng khi mình tắt lá chắn, chúng lại tản ra, vừa di chuyển vừa ném… ”

:“ Duy trì kỹ năng quá lâu không phải là ý hay ”

Cô hít một hơi sâu, khẽ lẩm bẩm:

:“ Tiêu hao quá nhiều linh lực… Mình cần phải khống chế chúng từ đầu, rồi tiêu diệt ngay trước khi bị bao vây ”

Cứ như thế, cả hai, trong hai không gian khác nhau, đang từng bước điều chỉnh chiến thuật, mài dũa kỹ năng và tinh thần. Họ chưa thắng, nhưng đã bắt đầu hiểu rõ luật chơi mới