Tiếp tục với chương trước:
Đã hơn ba mươi phút trôi qua kể từ khi tiếng còi vang lên
Số lượng thí sinh trong "đấu trường" bắt đầu giảm mạnh. Người thì rút lui vì kiệt sức, người thì gục xuống vì cố quá giới hạn. Đấu trường biến thành một chiến địa hỗn loạn, với âm thanh của đất đá va chạm, tiếng gào thét và cả những hơi thở nặng nề
Thế nhưng, có một bóng dáng vẫn bình thản di chuyển qua những tàn tích của cuộc giao tranh
Harry, trái ngược với phần lớn các thí sinh, chọn cách ẩn mình. Cậu len lỏi qua những trận giao tranh, những đống đổ nát, âm thầm né tránh ánh mắt của người khác
Bài học rút ra từ lần "ăn hành" ở khu rừng tập luyện vẫn còn nóng hổi trong đầu:
:”... kĩ năng thì có hạn, mới vào đầu game đã bật combat thì về sau chỉ có ăn c**, ăn đầu ****..... cứ nấp dần dần đi là được “
:” khôn thì sống thể hiện làm gì “
Trên khán đài, khán giả không mấy để ý đến cậu, thí sinh mờ nhạt không tỏa sáng cũng chẳng làm trò
Trong sân đấu, những kẻ có đầu óc chiến lược đã bắt đầu thể hiện
Một số nhóm đã âm thầm hình thành ngay từ đầu trận, kết thành liên minh tạm thời, và giờ đây chỉ còn vài nhóm trụ vững
Nhóm Paul, ngay từ đầu đã chọn phòng thủ, chiếm lĩnh một vị trí có lợi và đợi thời cơ phản công. Chúng không phí sức, không gây sự, chỉ âm thầm chờ đợi thời cơ... cho đến cuối trận
Nhóm cán bộ lớp, lực học cao, kỹ năng tốt, phối hợp bài bản. Dù không mạnh mẽ vượt trội, nhưng chiến thuật của họ đủ để trụ lại
Nhóm “anh em cây khế”, một lũ vô tổ chức, bạo lực, nhưng lại nguy hiểm vì… toàn thằng liều. Học hành chẳng đâu vào đâu, nhưng khi đánh nhau thì như cá gặp nước
Nhiều nhóm khác đã bị loại. Như nhóm “wibu”, vốn rất máu chiến, nhưng lại mắc một sai lầm chí mạng
:” họ không nên hô to tên kỹ năng rồi mới đánh, vạch áo cho người xem lưng à? “
Nhóm “đeo kính” cũng đã bị loại trước sức mạnh của đám “khế”
:” mình tưởng mấy đứa đeo kính thường nguy hiểm? Sao bị loại nhanh vậy? “
Nhiều nhóm khác cũng chịu chung cảnh bị loại, và những thí sinh đơn độc cũng bị loại
Bằng một cách nào đó, Harry có thể tránh lọt vào tầm mắt kẻ khác, vẫn ở lại cho đến cuối cùng
Sau 45 phút kể từ khi trận đấu bắt đầu, chỉ còn 3 nhóm ở lại, Harry là thí sinh đơn độc duy nhất vẫn chưa bị loại
Cậu không gây chiến, không bộc lộ kỹ năng, nhưng bằng một cách nào đó, vẫn sống sót qua tất cả
Harry siết nhẹ tay thành nắm đấm, cậu biết rõ mình không thể “tàng hình” mãi được nữa. Cuộc chiến đang đi đến giai đoạn cuối:
:” bọn “anh em cây khế“ sẽ tấn công nhóm “cán bộ lớp“ bởi bọn chúng hay bắt nạt mọt sách“ Cậu bắt đầu đưa ra cái nhìn chiến thuật:” rồi có khi bọn nó lại kết đồng minh với nhóm thằng Paul hội đồng mình “
:” cuối cùng bọn nó mới tự xử lý lẫn nhau...... “
Harry gãi đầu, vẻ bối rối hiện rõ trên mặt:
:” rắc rối rồi đây, một mình mình phải cân hơn chục đứa “
Nhưng rồi, mọi thứ diễn ra không như cậu dự tính
Bất ngờ, nhóm “anh em cây khế” không tấn công nhóm “cán bộ lớp”... mà lao thẳng về phía nhóm của Paul
Chúng gào thét, bộc phát sức mạnh, tấn công như thể đây là cuộc chiến tranh giành ngai vàng
Một rừng không thể có hai hổ
Trong mắt chúng, nhóm của Paul là đối thủ đáng diệt trừ nhất
Harry đứng quan sát, căng mắt ra nhìn, cậu không thể tin nổi:
:” Chuyện quái gì đang xảy ra thế này? ”
Không phải vì nhóm “anh em cây khế” lao vào đánh nhau
Mà là…
Bị đập tan nát. Không kịp gào lên một tiếng
Sức mạnh của nhóm Paul bỗng chốc tăng vọt, vượt xa mọi giới hạn mà Harry từng chứng kiến. Cậu thậm chí còn không kịp thấy kỹ năng được thi triển, chỉ là tiếng rền vang, những cú đánh lạnh lùng, rồi tất cả đã kết thúc
Nhóm cán bộ lớp chứng kiến cảnh đó, sắc mặt ai nấy đều trở nên căng thẳng. Họ lập tức lùi lại, bắt đầu bàn bạc chiến thuật
Giữa lúc ấy, một thành viên trong nhóm quay sang nhìn Harry, người duy nhất còn lại ngoài ba nhóm lớn
:” Cậu muốn nhập nhóm không? “ người ấy tiến đến hỏi, giọng bình thản
Tuy Harry có chút nghi ngờ, bởi vì số lượng thành viên trong nhóm cán bộ là tận 7 người. Nếu Harry vào là 8, giả sử 2 người yếu nhất bị loại, thì Harry sẽ là người tiếp theo
Nhưng nhìn sang nhóm của Paul, Harry cảm thấy không thể đơn thương độc mã
Chỉ với 5 người, nhóm của tên đó đã thể hiện sức mạnh loại bỏ bọn hung hăng nhất chỉ trong vài phút
Nếu không có đồng minh… Cậu biết mình không thể đơn độc sống sót qua vòng loại này
Harry gật đầu, một cái gật đầu rất nhỏ, nhưng đủ để thay đổi cục diện trận chiến
Một liên minh mới được hình thành, mỏng manh, tạm thời
Chuyển cảnh
Dù đã tạo thành liên minh với nhóm cán bộ lớp, Harry biết rõ: cơ hội chiến thắng là cực kỳ mong manh. Chiến thuật của nhóm này tuy hợp lý, di chuyển nhịp nhàng, nhưng kỹ năng chiến đấu lại yếu hơn cả Harry
Không còn cách nào khác, cậu đành phải tiết lộ khả năng của mình. Không phải vì tin tưởng tuyệt đối, mà vì không còn lựa chọn. Cậu cần nhóm này lập kế hoạch dựa trên những gì cậu có thể làm, ít nhất để còn đường sống sót cho đôi bên
Họ còn đang bàn chiến thuật thì... Bóng dáng nhóm Paul từ xa tiến lại, bước chân bình thản nhưng đầy đe dọa. Chúng giữ khoảng cách, không quá gần, không quá xa. Một sự uy hiếp được tính toán
Paul là người bước lên đầu tiên. Ánh mắt hắn quét qua cả nhóm như nhìn đám cỏ rác ven đường. Hắn nhếch môi cười khinh:
:” nhìn xem đám thất bại này xem.... “
:” Tao nói trước cho vuông: Bỏ cuộc đi. Không ai bị thương cả. Tao đến đây vì hòa bình... hiểu chưa? “
Nhóm cán bộ đương nhiên là không chấp nhận, không ai cam lòng đầu hàng
Paul bật cười, nụ cười khinh miệt, như thể hắn biết trước sẽ như thế này. Thái độ của hắn không phải hỏi, mà là ra tuyên bố:
:”... vậy à..... “
:”..... tiếc thật đấy..... “
Ầm!!!!
Không chờ thêm giây nào, Paul lập tức bật kỹ năng, cơ thể hắn bừng sáng bởi ánh linh lực rồi lao thẳng vào tấn công:
:” Loại mọt sách chúng mày! Tao sẽ tiêu diệt từng đứa! “
Nhưng...
Một cánh tay rắn chắc, bao bọc trong lớp đá dày, bỗng xuất hiện từ bên hông. Nó chặn đứng cú đánh của Paul
Paul bị đẩy lùi.....
Hắn khựng lại, ngẩng đầu lên, và như thể đang chờ giây phút này:
:”.... đây rồi “
:” tao biết mày sẽ xuất hiện mà “
Harry bước ra, hai cánh tay đã hóa đá, cậu đứng chắn trước nhóm “cán bộ”
Lúc này, Harry đang thắc mắc, rõ ràng Paul bị mất trí nhớ về cậu rồi, nhưng tại sao giờ hắn ta có thể nhớ lại được?
Harry quyết định thử lên tiếng hỏi:
:” Paul, chúng ta không quen biết gì nhau “
:” việc gì mày phải như vậy? “
Paul bỗng trở nên giận dữ, như thể Harry vừa bấm vào nút đỏ thù hận:
:” Mất cái con m* m*y!! “ Paul gầm lên:” Tao nhớ lại hết rồi! “
Hắn giơ ngón tay giữa ra giữa không trung, chỉ thẳng về phía Harry:
:” nhanh thôi! Harry! Tao sẽ khiến mày phải nằm dưới gót giày tao! “
:” mày nghĩ mày cướp bạn gái tao mà mày oai à?! “
Harry đứng đơ như tượng. Cậu mở to mắt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa được nghe
Nhóm cán bộ lớp đồng loạt quay sang nhìn Harry, ánh mắt đầy dấu hỏi
Cả khán đài ngơ ngác nhìn màn hình trận đấu
:”.... cái đ*o gì vậy??( ˙▿˙ )? “ Alice bị sặc nước khi nghe Paul nói:”..... hả???? “
Harry còn chưa kịp phản ứng thì...
Cậu thấy rõ nhóm của Paul, những kẻ sát cánh với hắn, đang ôm bụng cười
Nhưng không phải cười cợt Harry
Mà là... cười đểu Paul
Ánh mắt của chúng liếc nhau, ra dấu, bịt miệng cố nhịn. Một tên còn chắp tay lạy trời như thể cầu xin cho Paul... tỉnh táo lại
Harry nhìn cảnh đó, cậu nhíu mày:
:”..... cái quái gì đang diễn ra vậy?? “